Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 805: Ngài có đồng ý không?



- Ngài phê chuẩn?

Bạch Tiểu Thăng giật mình, ngạc nhiên nhìn Hạ Hầu Khải.

Vốn dĩ hắn cho là Hạ Hầu Khải nói theo dõi toàn bộ quá trình, chỉ là sau mỗi sự kiện xảy ra, ông nắm được tin tức quá những bản báo cáo.

Nhưng không nghĩ tới, Hạ Hầu Khải nói chính ông ta phê chuẩn việc đó!

Coi như sự kiện kia có giá trị để rút kinh nghiệm!

- Không sai, trước khi những công ty kia thực hiện bội ước, người phụ trách sản nghiệp tỉnh Hà Đông đã trình ngay báo cáo tới tay tôi!

Hạ Hầu Khải mỉm cười nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng nói.

Ánh mắt của hắn thâm thúy như mắt cáo già, lộ ra hào quang chói mắt để cho người ta khó mà nhìn thấu.

Bạch Tiểu Thăng biến sắc.

- Nhóc con, cậu đừng coi bộ sự vụ là ăn chay, càng đừng xem nhẹ tổng bộ!

Hạ Hầu Khải hừ lạnh một tiếng, phối hợp nói,

- Nếu như ở phía sau làm ra hành động nhỏ có thể nhất thời qua mặt thì cũng thôi đi! Với những trường hợp thế này, tôi có thể là người đầu tiên biết được!

Dứt lời, Hạ Hầu Khải liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng đầy thâm ý, muốn xem phản ứng của hắn.

- Không đúng, Hạ lão, điều này không đúng!

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nói.

- Sao lại không đúng?

Hạ Hầu Khải cười hỏi.

- Câu ở phía sau, ngài lừa dối tôi! Ngài muốn để cho tôi thấy được bộ sự vụ luôn nhanh chóng có được tin tức và giám sát kịp thời! Nhưng mà phía trước câu kia, ngài nói phê chuẩn lần này trái với hợp đồng, phân rõ ràng liền là ——

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một chút lại nhìn về phía Hạ Hầu Khải.

Thật đúng là nói lắm không tốt!

- Nói tiếp.

Hạ Hầu Khải cười đạo,

- Không cần lo lắng gì hết!

- Ngài rõ ràng là đang thả lưới!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.

- Thú vị, cậu nói tôi quăng cho cậu một tấm lưới?

Hạ Hầu Khải cười nói.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu,

- Không phải quăng lưới gài bẫy tôi! Nếu như ngài muốn xử lý tôi cũng không cần phải làm những điều này?

Hạ Hầu Khải cảm thấy hứng thú cười phá lên.

- Tôi một mực luôn cảm thấy có điểm kì lạ, không bằng thừa dịp thời gian này, bàn lại việc này! Ngài nghe một chút!

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Được!

Hạ Hầu Khải gật đầu.

- Lần này, các công ty tỉnh Hà Đông thực hiện bội ước với công ty của tôi, một vài hợp đồng trọng yếu của mấy công ty lại ký kết cùng Mục Bắc Thần, tuyệt đối có lực lượng nào đó ở sau lưng quấy phá! Người ủng hộ Mục Bắc Thần là người Trần gia, điều này ngài chắc là rõ ràng! Mặc dù Trần gia có một vị phụ trách cấp khu vực, một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, nhưng mà bọn họ còn không có năng lực vượt ra ngoài khu vực, điều khiển một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh khác!

- Tôi đoán là tất nhiên sau lưng bọn họ có một vị đại nhân vật giúp đỡ!

- Sẽ là ngài sao?

- Đương nhiên không phải! Ngài muốn tham gia vào việc này, không có khả năng là giúp ai thắng, muốn ai thua, mô hình này nhỏ bé không đáng nhắc tới!

- Đại nhân vật sau lưng đám người Trần gia kia đương nhiên là tới với quan hệ hợp tác! Cùng tìm kiếm lợi ích, đôi bên cùng có lợi!

- Trong chuyện này, hợp tác như thế nào để cùng có lợi? Đơn giản là chia cắt thứ tự xếp hạng! Tôi có lý do để tin tưởng, nếu như không phải tôi phản công vào lúc cuối, như vậy bọn họ sẽ là kẻ thu lợi cuối cùng. Ngoại trừ Mục Bắc Thần, sẽ là Trịnh Thanh Hồng!

- Cho nên, kẻ quấy phá ở phía sau, là người sau lưng Trịnh Thanh Hồng! Tôi nghe người ta nói, anh trai của Trịnh Thanh Hồng là một vị đại sự vụ quan —— Trịnh Thiên Hồng!

Bạch Tiểu Thăng phân tích rõ ràng.

Hạ Hầu Khải không nói một lời, chỉ là bình tĩnh mỉm cười và chăm chú lắng nghe.

- Tôi nghe nói ngài khiển trách nhiều lần vị Trịnh Thiên Hồng tiên sinh kia, tình cảnh khó khăn, điều này mọi người đều biết. Tình cảnh như thế, anh ta vẫn không quên đi tranh một cái chức vị cho em trai? Thật là có trái tim bao dung! Đương nhiên, cũng không phải không có khả năng.

- Tuy nhiên hôm nay, ngài nói với tôi, vị phụ trách sản nghiệp tỉnh Hà Đông Tỉnh báo lên việc vi phạm với hợp đồng doanh nghiệp, vẫn do ngài phê chuẩn!

- Tôi có một suy đoán khác!

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm cười,

- Chu Du đánh Hoàng Cái, vậy ngài nghĩ xem mục tiêu cuối cùng nhằm vào, chỉ sợ …

Bạch Tiểu Thăng không nói tiếp, bởi vì Hạ Hầu Khải đã đưa tay ngăn hắn lại.

Nói đến đây là đủ rồi.

Bạch Tiểu Thăng hé miệng cười một tiếng, không cần phải nói thêm nữa.

- Có thể giữ lại, có thể nắm bắt, có thể phân tích, có thể che giấu được lời nói! Nhóc con, cậu đúng là trời sinh để xử lý công việc của sự vụ quan!

Hạ Hầu Khải cười nói,

- Tôi cũng cho cậu giữ lại câu nói tiếp theo, lần này tôi vốn định ủy khuất cậu, rồi sau đó đền bù lại, nhưng mà không nghĩ tới bản thân cậu lại tìm được đường sống, khá lắm, khá lắm!

Bạch Tiểu Thăng cười cười.

- Còn nữa, tôi đánh giá cao những phân tích vừa rồi của cậu, vậy coi như đó là khảo hạch sau cùng tôi dành cho cậu.

Hạ Hầu Khải cười nói.

Sở dĩ ông ấy "Điểm" cho Bạch Tiểu Thăng nghe, không phải vô ý mà là nhìn như tự nhiên mà lại có thâm ý.

Bạch Tiểu Thăng hiểu ra, âm thầm sợ hãi thán phục —— đây chính là đại nhân vật, luôn luôn có thể che giấu ý đồ của mình một cách tự nhiên, lặng yên không một tiếng động truyền lại, lặng yên không một tiếng động đạt được kết quả mình mong muốn!

Bạch Tiểu Thăng đã học được lĩnh vực khí phách từ chỗ Lục Vân, từ trên người vị tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa học được sự che giấu bản thân như sương mù mờ mịt, học được cách che giấu tâm tình luôn tĩnh lặng.

Chuyến này đi không uổng phí!

Bạch Tiểu Thăng âm thầm cảm khái.

Cửa phòng bị gõ vang, Vương Mục Bắc dẫn người mang thức ăn lên!

Chỉ có hai người ăn là Hạ Hầu Khải và Bạch Tiểu Thăng mà toàn bộ mang lên bốn món ăn lạnh nóng khác nhau, phân biệt là cá mè hấp nguyên con, nấm tươi trộn hạt sen, thịt gà thái lát còn có một bát canh dưa nấu với nấm thông. Món chính là hai suất cơm cuốn tiểu Hoa.

Số lượng món ăn cũng không ít, với lại màu sắc hương vị đều rất ngon!

Bạch Tiểu Thăng vốn đói bụng, nhìn thấy những món này càng đói hơn.

- Buổi chiều, Hạ lão còn có cuộc họp nên tôi không chuẩn bị đồ uống, xin hai vị chậm rãi dùng bữa.

Vương Mục Bắc cười một tiếng và lui ra ngoài.

- Lần này tôi không có để cho lão Vương tiếp khách, chỉ có hai chúng ta, cậu và tôi đều đã đói bụng, đừng khách sáo nữa, ăn đi!

Hạ Hầu Khải không câu nệ cầm lấy một bát cơm nói.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, cũng không khách sáo.

Một già một trẻ cắm đầu ăn cơm một cách ngon lành.

Ngoài cửa, Vương Mục Bắc đi đến khe cửa liếc trộm vào trong, quay đầu ra, không nhịn được cười lắc đầu,

- Khẩu vị rất tốt!

Một trận gió cuốn mây tan, mới được mười lăm phút, Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải đã ăn xong bữa cơm.

Hai người đều hài lòng, ợ một cái và nhìn nhau cười vui vẻ.

Vương Mục Bắc lại đưa người lên dọn dẹp bàn ăn và dâng trà, rồi lui xuống.

- Nhóc con, buổi chiều tôi sẽ để Mục Bắc thu xếp mang cậu đi xử lý các thủ tục có liên quan. Sau đó, cậu về xử lý công tác chuyển giao ở truyền thông Trung Kinh. Trước tiên qua bên này, tìm hiểu qua về quyền lực và trách nhiệm của sự vụ quan mới, sau đó liền có thể tự do đi kiểm tra!

Hạ Hầu Khải nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nhìn Hạ lão nói,

- Hiện giờ tôi có thể đứng trên cương vị của sự vụ quan mới ngay sao?

Thấy Bạch Tiểu Thăng vội vàng như thế, Hạ Hầu Khải có chút ngoài ý muốn.

- Nhóc con, cậu vẫn còn rất nôn nóng, ngồi vào cương vị hiện tại, cậu cũng không có chuyện để xử lý.

Hạ Hầu Khải cười nói.

- Không, tôi có việc có thể làm!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

- Sao?

Ánh mắt Hạ Hầu Khải đầy nghi hoặc.

Bạch Tiểu Thăng lấy ra một xấp văn bản tài liệu từ trong cặp tài liệu của mình, giao cho Hạ Hầu Khải,

- Đây là công việc đầu tiên tôi nhậm chức, ngài xem có được không?

Hạ Hầu Khải nghi hoặc liếc nhìn hắn, cầm xấp tài liệu kia lên, tùy ý lật xem. Nhưng mà càng xem, lông mày ông càng là nhíu lại một chỗ.

- Thì ra Mục Bắc Thần là người dòng chính của Trần gia!

Hạ Hầu Khải ngược lại hít một hơi khí lạnh.

Điều này ngay cả tổng bộ cũng không biết rõ!

Trải qua thời gian dài, Hạ Hầu Khải nghĩ Mục Bắc Thần cũng chỉ là một người được Trần gia nâng đỡ, nghĩ đến có thể lôi kéo thành người của tập đoàn!

Bây giờ xem ra là không có khả năng!

Những tài liệu này là chứng cứ trực tiếp liên quan đến Trần Cửu Tranh! Nội dung chi tiết đầy đủ vượt quá tưởng tượng!

- Cậu tìm được những này chứng cứ ở chỗ nào? Tốt, tốt!

Hạ Hầu Khải liên tục gật đầu.

- Những thứ này khiến cho ngài ngạc nhiên như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng nở một cười, ánh mắt trở nên sắc bén,

- Tôi muốn nói số tài liệu lấy ra đây, mới chỉ là một phần nhỏ!

- Tôi muốn nói là để tôi tới điều tra người kia! Ngài có đồng ý không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận