Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 807: Đoàn làm phim trở về



- Thật không nghĩ tới, đoàn làm phim đã trở về!

Nói chuyện qua điện thoại với Tống Nhất Minh xong, Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được sự xúc động, còn có chút áy náy.

- Khoảng thời gian này, mình cũng bận bịu đến tối tăm mặt mày, sức cùng lực kiệt, nên mới không chú ý đến bọn họ! Thật là thất trách!

- Chu kỳ quay đã sớm định ra, là bao lâu ấy nhỉ? Lúc này trở về xem như là sớm, hay là kéo dài?

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một chút, trong đầu không có khái niệm gì, lầm bầm lầu bầu nói:

- Quên đi, đã trở về rồi, cũng không cần suy đoán những chuyện kia...

- Vi Vi không nói với mình chỉ sợ là bởi vì lúc đó mình còn bận tham gia khảo hạch lựa chọn. Ở trong mắt Vi Vi, so sánh giữa công chuyện của mình thì chuyện đoàn làm phim chỉ là việc nhỏ. Khảo hạch xong thì mình sẽ đến tổng bộ để báo cáo công tác, nha đầu kia sợ là cũng đã quên mất tiêu...

Có thể đây là lần đầu "Thất trách" của Lâm Vi Vi, có điều Bạch Tiểu Thăng không muốn trách cứ nàng một chút nào.

Vừa nghĩ tới đoàn làm phim, Bạch Tiểu Thăng bất giác mỉm cười, Thương Uyển Uyển, Dương Thiến Nhi, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á, Cao Đại Chí, Văn Thanh... Mỗi một khuôn mặt đều vô cùng sinh động.

- Lần này mình phải rời khỏi truyền thông Trung Kinh, bữa tiệc chào mừng tối nay, vừa vặn có thể tạm biệt với bọn họ một phen!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Một đường về Trung Kinh không có chuyện gì.

Bạch Tiểu Thăng ra khỏi trạm thì Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã chờ hắn ở bên ngoài.

Hai người này lúc đầu cũng muốn đi đến chỗ Ron, nhưng Bạch Tiểu Thăng đã gọi một cú điện thoại để ngăn bọn họ lại.

Vừa thấy mặt nhau, Bạch Tiểu Thăng liền nở nụ cười.

- Quả nhiên tôi vẫn không nỡ bỏ hai vị, lần này hãy đi tổng bộ làm việc cho tôi đi, tuy rằng không có cơ hội thăng chức, nhưng mà lương bổng, phúc lợi, đãi ngộ, so với bên này chắc chắn tốt hơn rồi, lại còn bao ăn uống nha!

Bạch Tiểu Thăng nói chuyện đùa giỡn một chút.

- Có ăn ở miễn phí, được, tôi đi!

Lôi Nghênh nở nụ cười.

- Vâng, quá tốt rồi!

Lâm Vi Vi cũng đang mỉm cười.

Có thể thấy được hai người bọn họ đều rất vui vẻ.

Xe ở bên ngoài, Tiểu Phùng đang chờ ở trên xe.

Ba người lên xe, một mạch đi trở về công ty.

Trên xe, Lâm Vi Vi bỗng nhiên nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Anh Tiểu Thăng, anh đã nhận được điện thoại của Tống Nhất Minh rồi à. Em, em quên bén mất chuyện của đoàn làm phim!

Trong lời nói của Lâm Vi Vi lộ ra hổ thẹn.

Lôi Nghênh nhìn Lâm Vi Vi rồi lại nhìn Bạch Tiểu Thăng, muốn cầu tình giúp nàng, chuyện này xác thực là ‘có thể thông cảm được’.

Bạch Tiểu Thăng đưa tay ngăn hắn lại.

- Vi Vi, chuyện này, về công anh nên trách phạt em, về tư anh nên cảm tạ em!

Bạch Tiểu Thăng nói nghiêm túc.

- Có điều, anh đã không còn thân phận tư cách kia để mà trách phạt nữa.

Ý của Bạch Tiểu Thăng là Lâm Vi Vi thất trách đối với tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh, muốn trách phạt cũng nên là tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh, mà trước mắt thì đã không phải là mình nữa.

Hắn nói một câu chơi chữ làm cho Lâm Vi Vi bớt đi cảm giác hổ thẹn.

- Vì lẽ đó, anh chỉ còn cảm tạ em. Nhưng mà lần sau em phải chú ý hơn nữa!

Bạch Tiểu Thăng sau khi nghiêm túc liền cười một tiếng.

Lâm Vi Vi gật đầu nói "Ừ" một tiếng.

Tin tưởng từ nay về sau, dù cho có là việc nhỏ nàng cũng sẽ không bao giờ quên.

Tiểu Phùng không nhịn được phải liếc mắt nhìn qua kính chiếu hậu, vì Bạch Tiểu Thăng nói tới câu “Không có thân phận tư cách", khiến hắn nghe xong như lọt vào trong sương mù.

Chuyện này cũng bình thường, hắn còn chưa biết chuyện Bạch Tiểu Thăng đã không còn là tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh nữa.

Thông báo chính thức có lẽ còn phải trễ một chút mới có thể về tới để công bố.

Không chỉ riêng hắn, trên dưới toàn bộ công ty ngoại trừ Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thì những người khác hoàn toàn không biết.

Một giờ rưỡi, ba người Bạch Tiểu Thăng về đến công ty, trước tiên đi ăn cơm sau đó đi tới văn phòng.

Bạch Tiểu Thăng gọi Tống Nhất Minh đến, tỉ mỉ hỏi về bố trí của bữa tiệc tối, lại nói ra vài điểm kiến nghị, sau đó để hắn báo cho hết thảy tổng thanh tra quản lý bốn giờ lên phòng họp lớn.

- Còn có phó tổng Trần Trường Khoảnh!

Bạch Tiểu Thăng đặc biệt nhấn mạnh.

- Tôi có chuyện quan trọng muốn tuyên bố!

- Được!

Tống Nhất Minh đáp, nhưng không tránh khỏi có chút kỳ quái trong lòng.

Thường ngày mở họp, đều là không gọi Trần Trường Khoảnh.

Lần này, lại muốn kêu vị phó tổng "Chỉ còn trên danh nghĩa" kia đến.

Cũng không biết là chuyện gì? Tống Nhất Minh càng thêm hiếu kỳ.

Có điều, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng không có ý định nói, hắn cũng rất thức thời không có hỏi.

Bạch Tiểu Thăng để cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi hỗ trợ hội trường tiệc tối trước, mà bản thân mình thì lại vội vàng sắp xếp lại một phần bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự.

- Hạ lão đã nói, truyền thông Trung Kinh có cục diện như thế này cũng không dễ dàng, ông ấy tin tưởng mình, vì lẽ đó, mình sẽ điều chỉnh tất cả nhân sự trước khi đi! Kỳ tổng giám đốc kế nhiệm tiếp theo, thì ông ấy sẽ đích thân tuyển ra một vị có phong cách gần với mình, chọn ra người công chính vô tư để mình yên tâm.

Bạch Tiểu Thăng nói thầm.

Phần đãi ngộ như thế này, Bạch Tiểu Thăng cũng biết là không ai có được.

Bình thường thì việc bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự tổng giám đốc của công ty con trực thuộc, căn bản không cần tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa bận tâm.

Nhưng nơi này không như thế, đây là tâm huyết của Bạch Tiểu Thăng!

- Truyền thông Trung Kinh, hi vọng nó càng chạy càng xa, sẽ chân chính trở thành công ty đỉnh cấp toàn quốc!

Bạch Tiểu Thăng cũng có phần tâm nguyện như vậy.

Bận rộn đến bốn giờ chiều, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, Tống Nhất Minh mới chạy về.

- Bạch tổng, hết thảy tổng thanh tra và quản lý đều đã tập trung ở phòng họp thứ ba chờ ngài qua đó. Chỉ là…

Tống Nhất Minh do dự một chút rồi nói.

- Phó tổng Trần không ở đây, tôi liên lạc với anh ta, anh ta chỉ nói khi nào diễn ra tiệc tối sẽ chạy về.

- Được, biết rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt một tiếng.

Dù cho có ở hay không, ngược lại lần hội nghị này chỉ là tuyên bố kết quả, Trần Trường Khoảnh chỉ là nghe thông báo mà thôi.

- Đi, đi phòng họp thôi!

Bạch Tiểu Thăng đứng lên nói.

Vào giờ phút này, Trần Trường Khoảnh còn đang ở trong nhà của Trần Cửu Tranh, việc Bạch Tiểu Thăng đã trở thành quan sự vụ, người khác có thể không biết, nhưng hắn đã nghe được từ chỗ chú hai nhà mình, vô cùng lo lắng nên chạy tới.

- Lần này Bạch Tiểu Thăng vừa đi, truyền thông Trung Kinh liền sẽ xuất hiện một thời kỳ quyền lực nằm trong trạng thái chân không, theo như thông lệ trước đây, tân nhậm cần một tuần đến khoảng một tháng mới đến đây, trong khoảng thời gian này không thể không có lãnh đạo. Dựa theo thông lệ của tập đoàn, phó tổng sẽ tạm thời đại diện chức vụ , cháu muốn thừa dịp thời gian này, mạnh mẽ thay đổi mấy người tổng thanh tra và quản lý, mở rộng địa bàn. Về phần tầng giám thị tổng thanh tra gì đó mà Bạch Tiểu Thăng đã làm ra, xác thực rất đau đầu. Chú hai, ngài có kinh nghiệm quản lý lâu năm, đối phó sự tình kiểu này, có diệu kế gì hay không?

Trần Trường Khoảnh tới đây là để lấy kinh nghiệm!

Lúc Bạch Tiểu Thăng ở đây, hắn một bộ dạng thanh tâm quả dục, tâm thái không ham không tranh, ngay cả hắn cũng sắp tin rằng như thế.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng thật sự sắp rời đi rồi!

Dã tâm mà Trần Trường Khoảnh chôn sâu ở đáy lòng, bỗng nhiên sống dậy, đồng thời như cỏ dại sinh sôi mãnh liệt.

Trước mắt, chính là đến nơi này của chú hai để lấy kinh nghiệm.

- Cháu tới thật đúng lúc, chuyện này chú cũng đang muốn nói với cháu!

Trần Cửu Tranh cũng phấn khích ra mặt.

Tuy rằng nắm truyền thông Trung Kinh trong tay, thu lợi không lớn bằng lúc trước, thế nhưng phá hủy tâm huyết từ trước tới nay của Bạch Tiểu Thăng cũng là một loại báo thù!

Để Trần Cửu Tranh ngẫm lại cũng cực kỳ khoái ý!

Lúc mà Trần Trường Khoảnh đang "Lấy kinh nghiệm", trong phòng họp số ba của truyền thông Trung Kinh, đang nhấc lên một trận sóng lớn mênh mông.

Các tổng thanh tra và quản lý ở đây biết được tin tức Bạch Tiểu Thăng phải đi, hoàn toàn chấn động rồi đồng thời trở nên ồn ào.

Giữ hắn lại, không muốn hắn đi!

Bạch Tiểu Thăng cũng có chút cảm động, sau khi động viên một phen, hắn tiếp tục tuyên bố nội dung trọng đại thứ hai: điều chỉnh nhân sự.

Trong đó có một việc quan trọng nhất —— tuyên đọc khuyết điểm! Huỷ bỏ chức vụ phó tổng giám đốc của Trần Trường Khoảnh!

Trần Trường Khoảnh hồn nhiên không biết.

Vẫn còn đang thương lượng đoạt quyền bên kia!

Bên này thì lại trực tiếp nắm thóp hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận