Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 813: Bạch Tiểu Thăng, là cậu ép tôi!



Ba người Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đến khu tổng bộ Đại Trung Hoa vào buổi chiều.

Từ bên ngoài quảng trường nhìn vào cao ốc tổng bộ, Lâm Vi Vi cùng Lôi Nghênh đều cảm thấy vô cùng giật mình.

Trước kia ở thành phố Trung kinh, dù sao nó cũng chỉ là thành thị cấp một, trình độ phát triển kinh tế xa xa không đuổi kịp nơi đây

Huống chi, cao ốc khu tổng bộ này còn được kiến tạo đạt chuẩn tiêu chí kiến trúc cấp quốc tế.

Hùng vĩ và rộng lớn.

Nhìn xung quanh mà nói, chính là hai chữ có tiền.

Bạch Tiểu Thăng mang theo bọn người Lâm Vi Vi đi thẳng vào cao ốc.

Bảo an canh cửa nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đi vào liền rất cung kính cúi chào, kính sợ nói:

- Sự vụ quan Bạch.

- Anh biết tôi?

Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình và kinh ngạc nói.

Bảo an nở nụ cười. Hắn lấy ra một cái dụng cụ to bằng bàn tay, phía trên có hình ảnh của Bạch Tiểu Thăng.

Hắn lại chỉ vào lối vào của camera.

- Hệ thống phân biệt mặt người.

Bảo an cười nói.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu. Hắn chỉ vào Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nói:

- Họ là trợ lý của tôi, tôi có thể dẫn họ vào được không?

- Có thể.

Bảo an nhường đường để họ đi vào.

Bạch Tiểu Thăng mang theo hai người đi thẳng đến phòng làm việc của mình.

Trên đường đi, Lâm Vi Vi không ngừng tán thưởng nói:

- Không nghĩ đến, trong tổng bộ có nhiều đồ vật công nghệ cao như vậy. Ngay cả bảo an cũng dùng hệ thống phân biệt mặt người.

Bạch Tiểu Thăng cười cười. Trước kia, có người dẫn theo hắn đi vào nên cũng không biết rõ. Hiện tại, chính mắt bản thân nhìn cũng có mấy phần mới mẻ.

Lúc đi đến văn phòng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn trong ngoài khu làm việc cũng vô cùng hài lòng.

- Rất tốt! Bên trong là khu làm việc của sự vụ quan Bạch, còn bên ngoài là khu làm việc của chúng ta. Các thiết bị máy tính là đồ mới lại còn là hàng hiệu. Ngoài ra còn có rất nhiều đồ vật thiết bị cao, rất thú vị.

Lâm Vi Vi nhìn tổng thể khá là hài lòng, nhưng mà:

- Chỉ là trang trí quá lạnh lẽo, thật sự không được thích cho lắm.

Ngược lại, Lôi Nghênh lại không quá quan tâm điều này, hắn chỉ nhún vai một cái.

- Đồ trên bàn gồm máy tính hay những đồ vật kia đều để hai người sử dụng cũng là đồ dùng của hai người.

- Ngoài ra, có nhu cầu gì trực tiếp gọi điện thoại cho hậu cần. Vi Vi, em muốn thay đổi hay mua thứ gì thì cứ trực tiếp chọn rồi thông báo cho họ.

Bạch Tiểu Thăng lấy ra một cuốn sổ và giao cho Lâm Vi Vi.

- Trong cuốn sổ này ghi rất rõ quyền lực và trách nhiệm của chúng ta. Hai người dành thời gian nhìn qua một chút, đặc biệt là mục phúc lợi và quyền hạn. Sự vụ quan hưởng thụ quyền lợi của người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực.Chức sự vụ quan mới của anh được hưởng càng nhiều đặc quyền hơn.

- Rất tốt. Em đều rất thích.

Lâm Vi Vi cười hì hì nói, tiện tay lật nhìn hai trang.

- Ban đầu, họ muốn sắp xếp trợ lý cho anh, cũng chính là tổng giám đốc của công ty con và phó tổng giám đốc sẽ thăng chức lên làm tổng giám đốc. Nhưng mà, anh chê họ không có lòng nhiệt tình, cho nên anh yêu cầu một cái quyền đặc biệt là đem hai người làm trợ lý cho anh. Hai người mặc dù không cách nào thăng chức như họ nhưng đãi ngộ không đổi, chính là hưởng đãi ngộ của tổng giám đốc. Ở chỗ này còn có một gian phòng, chốc nữa để anh bảo họ đưa chìa khóa.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh gật đầu đồng ý.

Hai người có thể hưởng thụ đãi ngộ của tổng giám đốc, đương nhiên là rất vui mừng.

- Được rồi, tôi đi gặp tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa. Hai người nghỉ ngơi trước đi.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh gật đầu và đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng rời đi.

Ra ngoài, Bạch Tiểu Thăng đến thẳng văn phòng của Hạ Hầu Khải.

Công việc hằng ngày của Hạ Hầu Khải rất nhiều, cho nên nếu không có hẹn trước hoặc có chuyện rất gấp thì rất khó gặp được hắn.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng lại không lo lắng chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng đi đến văn phòng Hạ lão, đúng lúc lại gặp Vương Mục Bắc ở bên ngoài văn phòng.

Vương Mục Bắc đã từng gặp hắn nên lập tức cười nói:

- Sự vụ quan Bạch, Hạ lão đang chờ cậu ở trong.

- Tôi biết rồi, trợ lý Vương.

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Hạ lão có phương thức liên lạc trực tiếp với tôi nên đôi khi, tôi trực tiếp đến báo cáo tiến độ công việc. Do vậy, chưa hẹn trước cùng anh, mong anh không để tâm chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng sợ Vương Mục Bắc để bụng việc này nên biểu hiện ra sự áy náy.

Vương Mục Bắc lập tức cười một tiếng. Hắn rất hài lòng với việc Bạch Tiểu Thăng bày ra sự khiêm tốn.

- Quá lời, sự vụ quan Bạch.

- À, ngoài ra, tôi có hai trợ lý đã đến và đang ở văn phòng. Nhờ anh quan tâm nhắc nhở họ cần làm những thủ tục gì giúp tôi.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói.

- Yên tâm, chuyện này giao cho tôi.

Vương Mục Bắc miệng nói đồng ý.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng cảm ơn. Lúc này, hắn mới gõ cửa phòng làm việc của Hạ Hầu Khải, đạt được đáp ứng mới đẩy cửa đi vào.

Mắt thấy hắn đi vào, trong mắt Vương Mục Bắc Ánh chứa sự khen ngợi:

- Người trẻ tuổi này rất lễ phép và hiểu quy củ. Tiền đồ khó có thể đoán trước.

Dứt lời, Vương Mục Bắc xoay người đi sắp xếp giúp nhóm trợ lý của Bạch Tiểu Thăng đi vào quy trình.

Tại văn phòng tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa.

Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải nói chuyện khá lâu. Cuối cùng, Hạ Hầu Khải cảm khái nói:

- Cậu xuất thủ khá nhanh, lại còn rất trực tiếp.

- Tôi mới nhận chức sự vụ quan, cũng phải làm ra chút động tĩnh và công trạng gì đó. Trên mặt của ngài cũng sẽ nở mặt nở mày phải không?

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Với lại, sự vụ quan kiểu mới này chỉ có nhiệm kỳ hai năm. Thời gian không đợi tôi, đến lúc đó mà không có đủ thành tích, chắc chắn, tôi chỉ còn nước rời đi. Ngoài ra, tôi lấy được thành tích sớm một chút , thăng chức sớm một chút sẽ giúp ngài chứng minh “loại sự vụ quan kiểu mới “này rất tốt.

- Hừ! Miệng lưỡi trơn tru lắm, sẽ làm như cậu nói.

Hạ Hầu Khải trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút rồi nói:

- Nói thật cho cậu biết, người bên kia cũng rất phối hợp. Cục diện một sáng một tối này quả thực đã làm cho kế hoạch của tôi trở nên hoàn mỹ hơn rất nhiều.

Bạch Tiểu Thăng cười nhếch miệng một tiếng.

- Nhưng mà đang ở cục diện tốt như vậy, chúng ta ngại gì không kiếm lời nhiều một chút.

Hạ Hầu Khải cười gian.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy vẻ mặt này của Hạ lão, nhịn không được mà nói thầm một tiếng:

- Cảm giác thật âm hiểm.

Đêm đó, tại tổng bộ khu Đại Trung Hoa truyền ra một tin tức.

Sự vụ quan mới vừa nhận chức chưa được hai ngày, Bạch Tiểu Thăng, căn cứ quá trình mà hướng tổng giám đốc bộ sự vụ xử lý yêu cầu xin điều tra. Nội dung bên trong chỉ trích nguời phụ trách sản nghiệp tỉnh an Giang Trần Cửu Tranh tồn tại “thiếu hụt công quỹ, trung gian kiếm lời vào túi tiền riêng” và nhiều vấn đề khác.

Bạch Tiểu Thăng nộp đơn lên, đồng thời còn nộp “chứng cứ mang tính then chốt”.

Những chứng cứ này còn đang tạm thời được giữ bí mật. Ngay cả đại sự vụ quan cũng không có quyền hạn tìm đọc, trừ tổng giám đốc là người đang tiến hành cất giữ.

Tổng giám đốc đang xác nhận lại tính chân thực của chứng cứ. Một khi xác nhận xong sẽ lập tức được duyệt, cho phép Bạch Tiểu Thanh thành lập đội, tiến hành chính thức điều tra Trần Cửu Tranh.

Tin tức truyền ra đã gợi lên những đợt sóng lớn.

Sự vụ quan kiểu mới vừa ra tay, lập tức nhằm vào người phụ trách sản nghiệp tại một tỉnh.

Đủ tàn nhẫn và rất trực tiếp.

Có vô số ánh mắt nhìn trực tiếp vào họ, mười vị đại sự vụ quan và đông đảo sự vụ quan đồng thời giúp đỡ tổ đội của bạch Tiểu Thăng.

Ngay lập tức,Trần Cửu Thiên nhận được tin tức này.

- Hắn thực sự có can đảm ra tay nhanh như vậy!

Trần Cửu Thiên kinh ngạc đến độ phải im lặng. Hắn nổi trận lôi đình, đem tất cả đồ vật có thể ném xuống liền ném đi, đồng thời phẫn nộ gào thét.

- Cậu rất giỏi, Bạch Tiểu Thăng. Cậu thật sự muốn đấu với tôi, chẳng lẽ tôi lại sợ cậu. Tốt tốt tốt, Cậu muốn chết, tôi liền thành toàn cho cậu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận