Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 816: Hội nghị thu thập ý kiến



Bạch Tiểu Thăng trực tiếp hạ lệnh tiễn khách.

Gương mặt Phác Bản Hi đang cười lập tức cứng đơ, hai mắt nhỏ trợn tròn xoe, hoài nghi nhìn lại Bạch Tiểu Thăng.

Một giây trước đó còn ôn hòa thân mật, trong chớp mắt trực tiếp trở mặt, ngạo mạn, phách lối, bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, không hề có ý muốn đàm phán!

Phản ứng của Bạch Tiểu Thăng quá bất ngờ đến nỗi, trong lúc nhất thời Phác Bản Hi có cảm giác mất mát!

- Bạch, Bạch sự vụ quan, ngài đây là có ý gì!

Phác Bản Hi cũng không nhịn được nói lắp bắp.

- Chính là nghĩa đen của câu nói!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng,

- Trong vụ này, tôi không hợp tác cùng bất kì ai!

Bạch Tiểu Thăng nói dứt khoát, lưu loát, thái độ kiên quyết, không cho bất kỳ thể diện nào, không có bất kỳ sơ hở nào.

Sắc mặt Phác Bản Hi trở nên vô cùng khó coi, đứng dậy há hốc mồm.

- Tôi không cần suy nghĩ thêm nữa!

Bạch Tiểu Thăng trả lời thay hắn.

Ánh mắt Phác Bản Hi trở lên âm trầm, không nói một lời đi ra ngoài.

Trông thấy hắn sắp bước ra khỏi cửa, Bạch Tiểu Thăng lên tiếng,

- Phác sự vụ quan.

Phác Bản Hi bước chân ngừng lại, nghi ngờ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, bên trong ánh mắt hắn còn mang theo một tia hi vọng, đang mong chờ Bạch Tiểu Thăng sẽ thay đổi quyết định vừa rồi.

- Chức vụ sự vụ quan! Cố gắng đi đến cấp độ này không có dễ dàng, cho nên cần trân trọng!

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn mỉm cười thâm ý, ra tư thế mời.

Sắc mặt Phác Bản Hi lại lần nữa trầm xuống, lại nhìn kĩ Bạch Tiểu Thăng rồi bước nhanh rời đi.

Bên ngoài, trợ lý của Phác Bản Hi nhanh chóng đi theo.

Lâm Vi Vi liếc nhìn bọn họ một chút, vội vàng đến bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

- Anh Tiểu Thăng, đàm phán không thành công?

- Tất nhiên!

Bạch Tiểu Thăng cười cười quay người trở về phòng.

Lâm Vi Vi cùng đi vào theo, sau đó tiếp tục nói,

- Em vừa nhận được thông báo từ phía tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, sau ba mươi phút nữa sẽ tổ chức buổi hội nghị thu thập ý kiến.

Hội nghị thu thập ý kiến?

Bạch Tiểu Thăng mở miệng cười, đủ quy trình các bước cho có lệ mà thôi.

Chấn Bắc Tập Đoàn lấy châu tế phân chia bản đồ ngành công nghiệp, khu Đại Trung Hoa chỉnh thể coi như là một khối chung, các khu vực địa lý mỗi nơi đều khác nhau, độc lập quản lý độc lập thanh toán, vị lãnh đạo tối cao nhất ở các nơi đều gọi là "Tổng giám đốc", có bao nhiêu quyền lực, không cần nói cũng hiểu được.

Như thế cũng nói lên mọi vụ việc ở khu Đại Trung Hoa, Hạ Hầu Khải có quyền quyết định cuối cùng.

Hạ Lão là người ủng hộ phía sau hắn, còn có điều gì để lo lắng đây!

Tuy nhiên chuyện làm cho có lệ này còn hữu dụng để "Câu cá" .

- Tuy nhiên, có lẽ đến lúc đó sẽ có mấy phần náo nhiệt!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ lại về chuyện Phác Bản Hi vừa rồi, thì không nhịn được cười.

Một lát nữa, có lẽ sẽ có một cuộc đấu khẩu chờ đợi hắn.

- Nếu bàn về cãi nhau, mình còn chưa từng thua thiệt!

Bạch Tiểu Thăng rất tự tin đối với loại chuyện này, thậm chí tự phụ.

Sau ba mươi phút.

Người bên Vương Mục Bắc đến thông báo cho Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng mang theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cùng đi đến phòng họp.

Loại hội nghị thu thập ý kiến này hiển nhiên khác biệt so với những thứ trong hệ thống chính trị và pháp lý kia, đây cũng là lần đầu tiên Bạch Tiểu Thăng tham gia.

Nhưng hắn đã sớm nghe Lâm Kha nhắc qua, hội nghị thu thập ý kiến được tổ chức trong trường hợp triệu tập nhân vật chưa bị điều tra, trước tiên sẽ đưa ra những chứng cứ biểu hiện để phán đoán mức độ tình hình.

Trên cương vị của người phụ trách sản nghiệp tỉnh như Trần Cửu Tranh, hội nghị thu thập ý kiến ít nhất phải có trên ba mươi vị sự vụ quan, năm vị đại sự vụ quan trở lên có mặt tham gia biểu quyết.

Loại hội nghị này có mức độ bảo mật cực cao, sẽ không để nhân vật bị điều tra biết được nội dung bên trong.

Đương nhiên, hội nghị có lệ này mà nói không thể tránh được Trần Cửu Tranh nắm bắt thông tin, để bố trí biện pháp ứng phó sao.

- Mình gửi cho văn phòng tổng giám đốc bằng chứng chính xác tố cáo Trần Cửu Tranh mới chỉ là ba phần trong đó. Ở mức độ này sẽ khiến cho những người kia cảm thấy 'Còn có thể cứu giúp' được, mình thật sự tò mò xem thái độ biểu hiện của bọn họ!

Bạch Tiểu Thăng vừa đi đường và cười thầm trong bụng.

Khi đến phòng hội nghị, Bạch Tiểu Thăng làm theo hướng dẫn, ngồi xuống vị trí của mình.

Bản thân là người trình đơn đề nghị điều tra nên tất nhiên chỗ ngồi của hắn độc lập cùng với mọi người.

Những người khác cũng lần lượt ổn định chỗ ngồi, buổi họp hôm nay có tới hơn hai trăm người bao gồm trợ lý sự vụ và sự vụ quan tham gia hội nghị.

- Dù sao lần này người cần bị điều tra lại là một vị phụ trách ngành công nghiệp tỉnh!

Đối với điều này, Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn có thể giải thích.

Dạng "Cá lớn" này cũng không phổ biến, một khi xuất hiện chắc chắn sẽ để cho người ta cực kỳ quan tâm.

Một khi Trần Cửu Tranh bị giáng cấp hoặc là bị sa thải, vị trí của hắn sẽ được một vị trợ lý sự vụ, sự vụ quan bổ sung vào.

Đương nhiên, so ra mà nói, tình huống sự vụ quan bổ sung vào vị trí trống vẫn là số ít.

Trước khi hội nghị bắt đầu, sáu vị đại sự vụ quan đã đến và ngồi xuống theo thứ tự được sắp xếp, Trịnh Thiên Hồng cùng nhanh chóng có mặt.

Sau đó, tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa Hạ Hầu Khải cũng xuất hiện.

Ông ta vừa đến, vốn dĩ phòng họp đang ồn ào, lập tức trở lên an tĩnh hơn.

Khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, ánh mắt Hạ Hầu Khải quét qua một chút chỗ Bạch Tiểu Thăng, sau đó bảo Vương Mục Bắc,

- Bắt đầu đi!

Vị Vương Mục Bắc này là trợ lý tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, thường xuyên đón tiếp thượng khách cao cấp và chủ trì các hội nghị trọng yếu như buổi hôm nay.

Thời điểm này, nhìn thấy Vương Mục Bắc đứng chủ trì ung dung không vội, còn có giọng nói rành mạch rõ ràng, giống như MC chuyên nghiệp, Bạch Tiểu Thăng thật lòng khâm phục. Vương Mục Bắc không hổ là trợ lý của Hạ Hầu Khải, học rộng tài cao, còn không biết rõ che giấu bao nhiêu tài năng.

Nhân vật như vậy đi ra ngoài cũng nhất định là người nổi bật trong một hoặc nhiều lĩnh vực!

Vương Mục Bắc phụ trách toàn bộ quá trình giảng giải.

Tất cả chứng cứ hiện ra qua màn hình chiếu.

- Ba công ty cỡ lớn, hai công ty nhỏ, cùng một giai đoạn mà không hề xuất hiện hao tổn bình thường, tài chính vay mượn tạm thời có rất nhiều vấn đề, so sánh những thông tin tài chính này, các vị sự vụ quan có thể tìm hiểu thông qua bộ Hệ Thống giao dịch, đó là những thứ mà người trong cuộc nói ra, còn có. . .

Vương Mục Bắc ung dung không vội giảng giải.

Tất cả những chứng cứ, mức độ phản ứng, có thể gọi là "Khéo léo". Đã làm cho mọi người cảm nhận được sự việc không phải là nhỏ, nhưng cũng khiến cho một vài người cảm giác được có thể cứu vãn, đó mới là điểm trọng yếu!

Sau bốn mươi phút, Vương Mục Bắc trình bày xong, lui sang một bên và nhìn về phía Hạ Hầu Khải.

Hạ Hầu Khải nhìn mọi người xung quanh, bình thản nói,

- Mọi người chắc cũng thấy rõ ràng, văn phòng tổng giám đốc xem xét và đưa ra nhận định về mức độ của những vấn đề này là 'cấp B+'. Mọi người cảm thấy mức độ này có vấn đề gì không, nhẹ hay nặng,

Quyết định mức độ khác nhau sẽ lựa chọn biện pháp điều tra xử lý khác nhau.

Đám người ồn ào nghị luận đủ kiểu, sau đó dưới sự chủ trì của Vương Mục Bắc tiến hành biểu quyết một lượt, số người công nhận tính hợp lý chiếm tám mươi phần trăm.

Sau đó, thảo luận một số nội dung theo quy định, cũng không có gì đáng kể.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chăm chú vào Trịnh Thiên Hồng trong số những đại sự vụ quan, nhưng từ đầu đến giờ hắn không nói một lời, dường như không có gì để nói, lại dường như đang chờ đợi.

- Buổi nghị luận đến đây hầu như đã đạt được sự nhất trí chung, người nào còn có lời muốn nói, nếu như không có, vậy quyết định để sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng phụ trách vụ việc này, công khai bắt đầu tiến hành điều tra Trần Cửu Tranh!

Hạ Hầu Khải làm như muốn đứng dậy rời đi.

- Hạ lão, tôi có ý kiến!

Bỗng nhiên có người lên tiếng.

Cả phòng chợt yên tĩnh, mọi người nhìn sang.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy Phác Bản Hi đứng lên.

- Sao, cậu có ý kiến gì?

Hạ Hầu Khải lại ngồi xuống, cười hỏi.

- Về vấn đề quyết định mức độ vụ việc, tôi không có ý kiến gì, chỉ là. . .

Phác Bản Hi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nói,

- Bạch sự vụ quan vừa mới lên chức, quá trình xử lý công việc trong cương vị mới có nhiều khâu còn chưa quen, mà vụ việc của Trần Cửu Tranh, thật ra từ đầu năm tôi đã tìm hiểu, ngài xem có phải nên giao cho tôi và Bạch sự vụ quan cùng nhau tiến hành điều tra, đương nhiên là tôi hỗ trợ anh ta!

Phác Bản Hi tình nguyện xin đi giết giặc, lời nói đường đường hợp tình hợp lý, nhấn mạnh vào trọng điểm chính mình đã sớm tham gia vào vụ này, làm nổi bật lên lòng khao khát thành tích.

Nghe hắn nói câu này, ánh mắt Trịnh Thiên Hồng chớp lên.

Lúc trước, mình cảm thấy được bên trong hàng ngũ sự vụ quan có nội ứng của Trần gia, xem ra chính là anh ta!

Lão Trần vẫn đặt xuống quyết tâm không muốn hi sinh quá nhiều lợi ích, ném ra một tên họ Phác. . .

Quân cờ này quá dở!

Bạn cần đăng nhập để bình luận