Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 820: Tiến công chớp nhoáng



Chạng vạng tối, khu biệt thự Nguyệt Hồ Trung Kinh, nhà của Trần Cửu Tranh.

Trần Cửu Tranh ngồi trên ghế sô pha, sắc mặt có chút tái nhợt, hai tay nắm lấy nhau, đặt trên hai chân, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm người đối diện, Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười mỉm nhìn hắn.

Vừa xuống máy bay, bọn hắn không ngừng không nghỉ chạy đến, trước mắt sợ là Trần Cửu Tranh tiên sinh còn chưa có ăn cơm chiều.

Bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, mấy người trợ lý sự vụ phụ trách ghi chép nhanh, phụ trách video, phụ trách đặt ra câu hỏi đều ngồi vào chỗ của mình.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, đứng từ xa mà học hỏi.

Trần Trường Khoảnh, Mục Bắc Thần ở phía bên kia phòng khách nhìn sang bên này.

Trên mặt hai người cũng bị che đậy bởi một tầng tro tàn.

- Không nghĩ tới sau một thời gian ngắn như vậy, chúng ta lại gặp mặt nhau.

Bạch Tiểu Thăng hình như rất xúc động, mỉm cười nhìn Trần Cửu Tranh nói.

- Tôi nói muốn thi hành án bắt ông, cũng coi như nói được thì làm được! Tôi là một người rất giữ uy tín!

Trên mặt Trần Cửu Tranh nổi đầy gân xanh, nhưng lại không lên tiếng.

May mà trước khi Bạch Tiểu Thăng đến đây.

Trần Cửu Thiên đã gọi điện thoại cho hắn để dặn dò một lượt.

Chỉ không nghĩ đến là họ Bạch tới nhanh như vậy!

Anh trai hắn đặc biệt dặn dò, để hắn không cần có bất kỳ hành động gì, đừng đi hủy chứng cứ làm gì, những việc đó đều là có hại chứ không có ích. Thậm chí bảo hắn không nên chống đối họ Bạch, nếu không phải vậy sẽ rơi vào cái bẫy càng lớn.

Duy nhất có một điều muốn hắn làm, đó là giữ chân Bạch Tiểu Thăng!

Trần Cửu Tranh không hiểu anh trai trưởng của mình có ý gì đây, nhưng mà hắn lại biết rõ nếu giữ chân Bạch Tiểu Thăng được mấy ngày, rất có thể sẽ khiến cục diện hiện nay thay đổi!

Trong đầu của Trần Cửu Tranh đang có ý nghĩ như thế này. Phối hợp đồng thời dây dưa kéo dài!

- Cậu muốn hỏi điều gì cứ hỏi đi! Tôi sẽ thành thật trả lời cậu. Lời nói linh tinh vô ích thì đừng nói nữa!

Trần Cửu Tranh nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng, nói giọng trầm thấp có chút khàn khàn.

- Được, thái độ không tồi, Trần Cửu Thiên tiên sinh đã gọi điện thoại cho ông sao?

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Rất thông minh! Thật ra, thẩm vấn chẳng qua cũng chỉ là một cái quá trình, ông muốn mạnh miệng không thừa nhận cũng không sao, dù sao tôi cũng phái người đi điều tra từng công ty con kia rồi.

Ánh mắt của Trần Cửu Tranh lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi nói rồi, không muốn phí lời!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng nhàn nhạt, mắt nhìn một vị trợ lý sự vụ bên cạnh, nói.

- Anh tới đây đi.

Chuyên ngành có chuyên môn, vị trợ lý sự vụ này càng am hiểu dò hỏi, trong lời nói bố trí đầy cạm bẫy.

- Được.

Vị trợ lý sự vụ kia cung kính gật đầu với Bạch Tiểu Thăng, rồi nhìn về phía Trần Cửu Tranh.

- Trần tiên sinh đây, chúng ta bắt đầu đi!

Trần Cửu Tranh khẽ gật đầu.

Thái độ có thể nói là vô cùng phối hợp.

Có điều, theo thời gian trôi qua, ngay cả trợ lý sự vụ cũng chau mày.

Đối với mỗi một vấn đề Trần Cửu Tranh đều trả lời vô cùng "Tường tận".

Một sự kiện có thể nói liên tục đến một giờ!

Kéo dài thời gian!

Người bên ngoài nhịn không được nhíu mày.

Bạch Tiểu Thăng lại cười nhẹ nhàng, hình như căn bản cũng không quan tâm.

Gần hai giờ, Trần Cửu Tranh mới trả lời được hai câu rưỡi vấn đề.

Nếu như chờ hắn trả lời xong toàn bộ, chắc phải mất ít nhất mấy ngày!

- Tôi có thể hút điếu thuốc chứ.

Trần Cửu Tranh bỗng nhiên nói.

Trợ lý sự vụ dừng lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Trước mắt tất cả đều do Bạch Tiểu Thăng quyết định. Nếu như hắn không đồng ý, như vậy Trần Cửu Tranh ngay cả điếu thuốc cũng không được hút!

Mắt thấy trợ lý sự vụ xin chỉ thị từ ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng, bên trong ánh mắt của Trần Cửu Tranh mơ hồ lộ ra vẻ khó chịu.

Nhớ ngày đó, khi Bạch Tiểu Thăng vẫn là phó tổng giám đốc, mình mặc dù không động đến hắn được, nhưng cũng không để vào mắt.

Kết quả, nhìn xem từng bước của Bạch Tiểu Thăng, từ một phó tổng một đường đi đến ngày hôm nay.

Quan sự vụ, những người cùng cấp bậc với chính mình, lại đến tham gia hoạt động điều tra chính mình!

Mà tính hết tất cả thời gian còn chưa đến mười tháng!

- Ông hút đi, tôi đồng ý.

Bạch Tiểu Thăng cười lạnh nhạt một tiếng với hắn.

Trợ lý sự vụ lấy điếu thuốc trên bàn châm lửa rồi đưa tới.

Trần Cửu Tranh nhìn thoáng qua rồi đẩy thuốc lá ra, trên mặt có biểu lộ chút buồn bã.

- Được rồi, không muốn hút nữa.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn, khẽ gật đầu, sau đó đứng dậy.

- Tốt, chúng ta cũng nên đi!

- Đi?

Trần Cửu Tranh lập tức sững sờ, nhìn Bạch Tiểu Thăng bằng ánh mắt kinh ngạc.

- Đi chỗ nào?

Hỏi xong, Trần Cửu Tranh lập tức bừng tỉnh.

- Cậu về tổng bộ? Bây giờ!

Trời đã tối rồi!

Còn hắn dây dưa nửa ngày, chính là muốn giữ chân Bạch Tiểu Thăng ở đây mấy ngày!

Nhưng mà vì cái gì Bạch Tiểu Thăng phải quay về ngay trong đêm?

Người bình thường cũng không gấp như thế!

- Xem ra, Trần tiên sinh không muốn tôi trở về nhanh như vậy rồi!

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào mắt của Trần Cửu Tranh, miệng nhếch lên một nụ cười châm biếm.

Ánh mắt kia vô cùng sắc bén, dường như nhìn thấu được lòng người.

Khiến trong lòng của Trần Cửu Tranh phát lạnh.

Sự xảo quyệt của Bạch Tiểu Thăng này vượt xa số tuổi của hắn!

Sắc mặt của Trần Cửu Tranh nghiêm túc, lắc đầu nói.

- Không có!

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào ánh mắt của hắn, nói từng câu từng chữ.

- Tôi tới là làm cho đúng theo quy định, đồng thời cũng là chờ đợi hai giờ ở chỗ này!

- Một giờ trước, tôi nhìn thoáng qua điện thoại. Mười phút đồng hồ trước, lại liếc mắt nhìn.

- Đương nhiên, đó chẳng qua chỉ là động tác rất nhỏ, ông sẽ không để ý.

- Có điều, tôi có thể nói cho ông, tôi đang xem tin tức! Trợ lý sự vụ mà tôi phái đi đã tới những cái công ty con dòng chính kia, đồng thời tiến hành điều tra!

- Ông không có bổ sung bù đắp, cũng tính là ông thông minh! Nhưng mà ông thật sự là nên nói cho những người kia của ông, không được phối hợp như vậy, tối thiểu nhất phải chơi cái trò chiến lược kéo dài cũng là tốt rồi!

- Đáng tiếc là có chứng cứ trước mặt, mấy người bị thẩm tra trực tiếp! Nghe nói ông bị điều tra, bọn hắn cũng rất sợ hãi, lần này thật là phối hợp nha!

- Hiện nay, việc điều tra ở những nơi khác đều đã kết thúc!

- Nơi này bây giờ không còn quan trọng!

- Tôi phải bay trở về Lâm Hải, để đi làm một chuyện khác lớn hơn!

Bạch Tiểu Thăng nói giọng chân thành.

- Tôi mời ông đi cùng một chỗ, như vậy ông đến tổng bộ còn có thể tự biện bạch.

- Có điều, cho dù ông không đi cũng không sao. Tất cả chứng cứ đều được chắc chắn lấy về, toàn bộ chúng tôi cũng quay trở về. Ông không biện bạch, chúng tôi liền đệ trình chứng cứ cho trụ sở công, kiểm, pháp. Đến lúc đó sẽ có pháp luật sẽ đến tuyên án đối với ông!

Những lời này của Bạch Tiểu Thăng, giống như một cây búa lớn, bỗng chốc mạnh mẽ đập phá sự đề phòng trong lòng của Trần Cửu Tranh.

Khiến cho trong đôi mắt Trần Cửu Tranh tràn ngập sự sợ hãi.

Hắn coi như là đang kéo dài thời gian với Bạch Tiểu Thăng, kỳ thật là Bạch Tiểu Thăng kéo dài thời gian với hắn, coi chừng hắn, không cho hắn cơ hội gọi điện thoại cho bọn thuộc hạ. Sau đó áp dụng phương pháp tiến công chớp nhoáng, lấy nhanh đánh chậm!

Đến lúc Bạch Tiểu Thăng nói muốn về Lâm Hải để xử lý chuyện lớn gì.

Trần Cửu Tranh nghĩ không ra, Bạch Tiểu Thăng cũng không thể nào nói cho hắn được.

- Có một tấm vé máy bay cho ông. Tôi nếu là ông, sẽ cùng nhau đi. Tôi nghĩ Trần Cửu Thiên tiên sinh cũng ở tại Lâm Hải, ông đi theo còn có thể gặp hắn, bằng không lần sau gặp mặt có lẽ là cách nhau bởi song sắt!

Bạch Tiểu Thăng giơ một tay lên, như chào hỏi người một nhà.

- Chúng ta đi!

Trở lại trong đêm!

- Chờ một chút!

Trần Cửu Tranh bỗng nhiên hét lớn.

Bước chân Bạch Tiểu Thăng dừng lại, liếc hắn một cái.

- Tôi, tôi đi với cậu!

Nhìn vẻ mặt của Trần Cửu Tranh rất mệt mỏi và vô cùng chán nản.

Bạch Tiểu Thăng cười nhàn nhạt một tiếng, khi quay người ánh mắt rơi xuống trên người Trần Trường Khoảnh và Mục Bắc Thần ở xa xa.

Trong mắt hai người đầy vẻ hoảng sợ nhìn hắn, không có nói bất kỳ cái gì.

Bạch Tiểu Thăng chỉ liếc qua, sau đó nhanh chân đi ở về trước, giọng nói thì vang lại.

- Vậy chỉ có thể để Trần tiên sinh chịu thiệt thòi một chút rồi, đi ăn bữa cơm máy bay cùng chúng tôi!

Còn có, mình muốn ngủ một giấc thật ngon ở trên máy bay, ngày mai còn có một trận chiến!

Bên trong ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng lộ ra sự sắc bén!

Bạn cần đăng nhập để bình luận