Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 826: Thoát khỏi vòng xoáy



Mọi người mắt thấy Trần Cửu Thiên bị mang đi, thời điểm bị dẫn độ đi ra ngoài, hắn thậm chí ngay cả bản thân mình bước đi còn không nổi, được hai người đỡ lấy hai bên.

Đường đường là người phụ trách khu vực, trước mắt nhìn đang sống sờ sờ nhưng lại giống như một con chó chết.

Hình ảnh khuôn mặt của hắn như tro tàn nguội lạnh, để lại ấn tượng vô cùng khắc sâu cho mọi người có mặt ở đây.

Một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, một vị phụ trách cả một khu vực, lại rơi vào một kết cục như thế này cũng khiến cho mọi người thổn thức không thôi.

Tâm trạng bị danh lợi tiền tài làm cho mê muội, đây cũng không phải là trường hợp đầu tiên, cũng tuyệt không phải là trường hợp cuối cùng.

Tiếp sau đó, là người cầm đầu Trần Cửu Thiên và Trần Cửu Tranh sẽ bị chuyển giao cho cơ quan kiểm tra nhà nước, chờ đợi bọn hắn chính là sự trừng phạt của luật pháp.

Hạ Hầu Khải nhìn mọi người chung quanh.

Sở dĩ ông yêu cầu gióng trống khua chiêng, dùng đội hình lớn như thế đến để tổ chức cái hội nghị này, ngoại trừ xử lý chỗ Trần Cửu Thiên, cũng là một hình thức cảnh cáo mọi người có mặt ở đây.

- Các vị.

Hạ Hầu Khải thần sắc nghiêm túc nói.

Ánh mắt mọi người bị ông ấy hấp dẫn, ngồi thẳng người lên, ngưng thần tập trung nhìn lại.

- Hai anh em Trần Cửu Thiên và Trần Cửu Tranh chính là một lũ sâu bọ, bọn hắn ăn mòn đục khoét từng tầng quản lý của chúng ta, ngầm xâm nhập nhằm thôn tính tài sản của tập đoàn, đây chính là lý do mà chúng ta không thể nào tha thứ. Bất cứ lúc nào, mặc kệ hắn đang ở loại vị trí gì, kết quả cuối cùng cũng sẽ không tốt! Không có Bộ sự vụ chúng ta thì vẫn còn đó Tổ thanh tra của tập đoàn. Lần này sự việc điều tra đối với đám người Trần Cửu Thiên kia, cũng là ý tứ đến từ cao tầng của Tổ thanh tra.

Đám người lập tức nghiêm nghị.

Nếu bàn về năng lực thâm nhập, năng lực điều tra thì Bộ sự vụ so với Tổ thanh tra còn kém một đẳng cấp.

Bị Tổ thanh tra nhìn chằm chằm vào, Trần gia tay chân lại không sạch sẽ, hủy diệt là điều tất nhiên.

Chỉ có điều do Bộ sự vụ đến giải quyết, mục đích là để bọn hắn bảo lưu lại một chút mặt mũi sau cùng mà thôi.

- Quyền lực, xưa nay không phải là công cụ có thể tùy ý làm bậy, cũng không thể để bất luận kẻ nào dựa vào rồi coi trời bằng vung. Nó chính là con dao hai lưỡi, thời điểm bất cứ người nào dùng nó để chia sẻ cái bánh gato lợi ích, cũng chính là thời điểm nó khiến cho ngươi lâm vào tình huống cực kỳ nguy hiểm. Ngày hôm nay, ta hi vọng các ngươi ghi nhớ thời khắc này, càng hi vọng những người giám sát như các ngươi đây hãy lấy đó mà làm gương.

Dứt lời, Hạ Hầu Khải liền nhìn đám người ở chung quanh một phen, lại nói ra lần nữa câu danh ngôn mà ai cũng biết: "Chính nghĩa có thể sẽ đến chậm, nhưng vĩnh viễn sẽ không mất đi".

Một tiếng nói cảnh báo này, khiến cho mọi người người lập tức nghiêm túc hẳn lên.

Bạch Tiểu Thăng lẳng lặng mà theo dõi, nhìn Trần Cửu Thiên bị mang đi, nghe Hạ Hầu Khải dạy bảo mọi người ở Bộ sự vụ.

Hắn cùng với Trần gia oán hận chất chứa đã lâu, theo lý Trần Cửu Thiên xong đời, Trần Cửu Tranh cũng nối bước theo sau, hắn thành người chiến thắng thật đáng chúc mừng. Thế nhưng, trong thâm tâm Bạch Tiểu Thăng lúc này, lại bình tĩnh không lay động, không có chút gì vui sướng có thể nói.

Kỳ thật, bên kia nếu không có Trịnh Thiên Hồng chụp trộm lại chứng cứ của Trần Cửu Thiên, thì bên này hắn cũng có thể khiến cho Trần Cửu Thiên xuống đài, thậm chí tóm lại đưa đến cơ quan kiểm tra nhà nước, dù sao cũng là Lôi Nghênh góp nhặt phần lớn số lượng khẩu cung và chứng cứ.

Chỉ có điều, nguồn gốc của những lời khẩu cung này, con đường lấy được lại không chính thống lắm, lộ ra lại phiền phức mười phần.

Hơn nữa, cũng không tính là bằng chứng chắc chắn.

Trịnh Thiên Hồng bên kia lại bố cục đã lâu, giải quyết đơn giản dứt khoát, Bạch Tiểu Thăng bên này liền phối hợp một phen.

Đến tận đây, công việc xem như kết thúc viên mãn, cũng coi như tất cả đều vui vẻ.

Liên quan đến việc cùng Trịnh Thiên Hồng phối hợp ở lần này, kỳ thật là hắn cùng Hạ Hầu Khải và Trịnh Thiên Hồng về sau nối liền là một trận chiến phối hợp.

Hạ Hầu Khải cũng đã nói rằng bằng vào phần công tích này, lại cố gắng xuất sắc làm hết hai năm, hắn là sự vụ quan kiểu mới này tất nhiên có thể thăng cấp.

Đối với cái hứa hẹn này, Bạch Tiểu Thăng chỉ là cười cười.

Con đường thăng cấp của hắn lại càng thêm ổn thỏa.

Chính tại thời điểm Trần Cửu Thiên bị mang đi, thanh âm của Hồng Liên trong đầu hắn lại vang lên.

- Cùng với Đại sự vụ quan Trịnh Thiên Hồng của Bộ sự vụ thuộc tập đoàn ở khu Đại Trung Hoa hợp tác, gạt bỏ người phụ trách khu vực tham nhũng là Trần Cửu Thiên, ban thưởng điểm số 25.

- Hiện tại, tất cả điểm số thu hoạch trong giai đoạn này đều được gia tăng 20%, thu được điểm số ngoài quy định năm điểm.

- Hiện tại, ở cấp độ sự vụ quan đạt tổng số điểm bốn mươi tám điểm, khoảng cách với cấp đại sự vụ quan còn thiếu năm mươi hai điểm.

Chỉ một vụ của Trần Cửu Thiên liền tăng lên ba mươi điểm. Cuối cùng cũng để điểm số đạt gần phân nửa đoạn đường, mà hắn nhậm chức vị trí sự vụ quan kiểu mới chỉ có mấy ngày.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cảm thán.

Cái điểm số thu hoạch này, hơi nhanh một chút.

Bất quá, hắn cũng biết rằng một vị là người phụ trách khu vực, một vị là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, cả hai đồng thời rơi vào trong tay hắn.

So với trúng thưởng vietllot xác suất còn thấp hơn.

- Còn thiếu năm mươi hai điểm, sợ rằng không có dễ dàng lấy được như thế, chỉ có điều sự vụ quan kiểu mới có thể tuần sát ở khu Đại Trung Hoa.

- Tự do tuần tra, chỉ cần thế thôi là đẹp rồi.

Bạch Tiểu Thăng thầm nói, khóe miệng lúc này mới cong lên một vòng ý cười.

Hắn dự định trước cùng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi một chuyến về phương nam, gần đây tất cả mọi người ai cũng thật mệt mỏi, sau khi tuần tra xong, thuận tiện hưởng thụ phúc lợi một chuyến du lịch.

- Đây cũng không tính là lạm dụng chức quyền mưu đồ cá nhân a.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được liếc mắt nhìn Hạ Hầu Khải đang ở trên đài đang nói chuyện nghiêm túc vô cùng, hắn âm thầm chắt lưỡi.

- Một hồi giáo dục phòng chống tham nhũng đang diễn ra nghiêm túc, mình lại nghĩ những thứ này, có lẽ không được tốt lắm?

Bạch Tiểu Thăng nhìn sang đúng lúc Hạ Hầu Khải nhìn lại, Bạch Tiểu Thăng lập tức trở nên nghiêm túc.

- Lần này, tôi muốn trọng điểm khen ngợi Trịnh Thiên Hồng, ngoài ra còn có Bạch Tiểu Thăng! Bộ sự vụ nhớ ghi chép lại phần công trạng này, nhập vào biên bản khảo hạch hàng năm, còn phải ghi chú vào biên bản khảo hạch suốt quá trình còn tại chức.

Một câu nói này, khiến cho ánh mắt mọi người toàn trường trở nên nóng bỏng, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng đồng thời nhìn về phía Trịnh Thiên Hồng.

Theo Hạ Hầu Khải dẫn đầu tiếng vỗ tay phía dưới lần lượt vang lên, nhiệt liệt như nước thủy triều.

Bạch Tiểu Thăng đối với mọi người khiêm tốn cười một tiếng.

- Gia hỏa này thật là may mắn, hiệp trợ giải quyết Trần Cửu Thiên và Trần Cửu Tranh, một người phụ trách khu vực, một người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, cái này muốn tăng bao nhiêu công trạng a.

Lâm Kha một bên dùng hết sức vỗ tay, vừa cười vừa nói với Phùng Ly.

Phùng Ly cũng vui vẻ mỉm cười.

Dưới cái nhìn của nàng, đây cũng là phần chiến tích Bạch Tiểu Thăng nên được.

- Tốt lắm, lời nói của tôi đã xong, các ngươi còn thắc mắc nghi hoặc gì muốn nói không?

Hạ Hầu Khải liếc nhìn các vị đại sự vụ quan hỏi.

Mọi người đều lắc đầu.

- Trần Cửu Thiên bên kia, sự tình sau này liền để Trịnh Thiên Hồng và Lý Hạo Phong tiếp quản, hai người các ngươi cùng xử lý. Hiện tại tất cả giải tán thôi.

Hạ Hầu Khải nói.

Dứt lời, lão liền đứng dậy rời đi.

Một hồi đại hội, cuối cùng cũng kết thúc.

Sau khi kết thúc đại hội, Bạch Tiểu Thăng lúc rời đi thì được Vương Mục Bắc tiến lại gọi mời vào văn phòng của Hạ Hầu Khải.

Hạ Hầu Khải lớn tiếng tán dương Bạch Tiểu Thăng một phen.

- Gọi cậu qua đây ngoài việc khen ngợi ra, ban thưởng đó là sự việc nên làm. Chỉ có điều, tôi cảm thấy cậu gần đây nên ra ngoài đi, vẫn không nên ngây ngốc chờ đợi bên trong Bộ sự vụ.

Hạ Hầu Khải bỗng nhiên nói.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Tôi cũng đang muốn nói với ngài, dự định mang mấy người trợ lý của tôi đi tuần tra phương nam, sẵn nhân tiện công tác tuần sát liền thuận tiện làm một chuyến du lịch thư giãn giải khuây.

- Cho phép.

Hạ Hầu Khải thống khoái lập tức đồng ý, sau đó nở nụ cười nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Ta vội vã để cậu rời đi cậu có biết nguyên nhân là gì không?

- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Khá lắm, ngộ tính không tệ.

Hạ Hầu Khải cười, gật gật đầu.

Vừa giải quyết xong xuôi đại án loại này, Bạch Tiểu Thăng nếu lưu lại, không phải là bị tâng bốc bào mòn, thì cũng là để cho người khác ghi hận.

Đối với hắn, có trăm hại mà không một lợi.

May mắn là tên tiểu tử này ngộ tính không tệ, đầu óc tỉnh táo. Hạ Hầu Khải vô cùng hài lòng.

Thời điểm ra khỏi văn phòng Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa về đến phòng làm việc của mình, ven đường mọi người đều nhiệt tình chào hỏi, Bạch Tiểu Thăng lại phi thường lễ phép khiêm tốn khách khí chào hỏi lại.

Hắn thật trở thành nhân vật nóng bỏng, là tồn tại khiến chúng nhân chú mục.

Về tới văn phòng, Lâm Vi Vi cùng Lôi Nghênh cũng đang trò chuyện về vấn đề này, bọn hắn là trợ lý cảu Bạch Tiểu Thăng hiển nhiên cũng trở thành tiêu điểm của mọi người.

- Hai người các cậu mau chóng trở về thu xếp đồ đạc, chúng ta ngày mai lên đường.

Bạch Tiểu Thăng nói,

- Có chuyện gì vậy, lên đường đi đâu?

- Thoát khỏi vòng xoáy.

Bạch Tiểu Thăng cười nói..

Bạn cần đăng nhập để bình luận