Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 852: Thời gian biểu diễn



Hắn làm việc rất ghét ai thấy việc đã từ chối, lại còn dây dưa dài dòng.

Huống chi, lần này chỉ là một lần báo cáo tiến độ công việc.

Có tình huống gì thì cứ như vậy nói, gặp vấn đề gì thì đưa ra để kịp thời phản ứng giải quyết.

Mọi chuyện đều có thể thương lượng. Nhưng vừa mới bắt đầu, đã giày vò kêu khó, loại người không nhanh nhẹn này đều làm cho người ta chán ghét.

Phó thị trưởng Tôn không nhịn được nhíu mày rồi nhìn về phía Tô Đại Chung.

Dưới ánh mắt này, Tô Đại Chung cũng run lên nhè nhẹ. Ban đầu, vì nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng mà sự khẩn trương và lo lắng bị đè xuống. Bây giờ, gặp tình hình này nó lại trỗi dậy rồi kích thẳng tới não, làm hắn hoảng lên. Thậm chí, hắn còn không biết làm sao để nói cho tốt.

Thời điểm Tô Đại Chung thay đổi sắc mặt, muốn nói ra hết mọi chuyện thì Bạch Tiểu Thăng mang theo chồng văn bản tài liệu, đặt nhẹ trước mặt hắn.

Tô Đại Chung như người chết chìm bắt được một cây cỏ cứu mạng. Hắn đang muốn nhìn vào tài liệu để đọc giải vây.

- Thị trưởng Tôn, chào ngài! Tôi họ Bạch, hiện đang làm trợ lý cho Tô tổng.

Bạch Tiểu Thăng không chút hoang mang, không nhanh không chậm mở miệng. Chuyện này lập tức thu hút được ánh mắt của mọi người.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh đi lên phía trước rồi cười nói.

- Những ngày qua, vì muốn đẩy nhanh tiến độ mà Tô tổng đã thức đêm làm việc nên đã bị sốt cao, cổ họng bị nhiễm trùng. Bác sĩ yêu cầu Tô tổng nghỉ ngơi nhiều, vì không muốn bản thân làm ảnh hưởng hiệu quả báo cáo nên cố ý để tôi tới trình bày. Tôi trình bày những thứ này đều là do Tô tổng đã nhiều lần uốn nắn và chỉ dạy. Trên cơ bản mà nói, có thể đạt đến hiệu quả mà ông ấy dự tính.

Bạch Tiểu Thăng không chút luống cuống khi đối mặt với phó thị trưởng và đám người xung quanh. Từ cử chỉ hành động đều rất tự nhiên.

Nụ cười đầy tự tin tạo cho mọi người cảm giác lần báo cáo này sẽ rất tốt.

Sắc mặt của phó thị trưởng Tôn hơi ngưng một chút, giọng điệu quan tâm nói với Tô Đại Chung:

- Hóa ra là như vậy, là tôi có chút vội vàng. Tô tổng không cần để ý.

Tô Đại Chung chậm chạp phản ứng lại, hắn biết Bạch Tiểu Thăng là đang cứu mình trận này. Trước tiên hắn điều chỉnh giọng nói rồi hướng về phía phó thị trưởng Tôn cười nói:

- Thật là bất tiện, lãnh đạo.

- Không sao.

Phó thị trưởng Tôn rộng lượng nói một tiếng. Sau đó, hắn quay về phía Bạch Tiểu Thăng,

- Chàng trai trẻ, cậu hãy nói tiếp đi.

Tô Đại Chung nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng. Trong ánh mắt che dấu sự khẩn trương.

Bạch Tiểu Thăng nói? Nói cái gì?

Hắn đang nghĩ xem, Bạch Tiểu Thăng sẽ nói được cái gì!

- Có thể nói về bộ phận chi phí công trình mới làm. Nhưng mà chuyện này không phải sẽ nói ở phần sau sao?

Tô Đạo Chung nói thầm.

Theo quá trình, đầu tiên sẽ báo cáo tình hình gần đây của hạng mục.

Nhưng mà, người có thể báo cáo là Hàn Hiên Thành cũng đã rời đi.

Mà giấy tờ báo cáo tiến độ đang ở trước mặt mình.

Tô Đại Chung không nhịn được mà cúi đầu, mắt nhìn vào chồng tài liệu. Lúc này trong lòng hắn bỗng nhiên hồi hộp một chút.

Hắn hiểu được!

Hàn Hiên Thành cho hắn những vật này chính là hoàn thành chuyển giao công việc.

Ngay lúc phó thị trưởng Tôn đang cất nhắc liền đem cái này giao cho hắn, chuyện này chính là đem hắn lên giàn thiêu.

Sau đó, sẽ không có trách nhiệm của Hàn Hiên Thành nữa.

Trong hội nghị không báo cáo được công việc, cộng thêm việc làm cho lãnh đạo không vui. Chuyện này sẽ do Tô Đại Chung hắn gánh trách nhiệm.

Tô Đại Chung càng nghĩ thì càng cảm thấy không rét mà run, sống lưng truyền đến cảm giác lạnh buốt.

Sau khi mở hội nghị, Hàn Hiên Thành mới đưa cho hắn những cái này, còn không cho hắn xem, rồi lại bảo mọi chuyện không cần hắn nói.

Cuối cùng thì, Hàn Hiên Thành lấy một cái cớ cho phó thị trưởng rồi chạy. Chuyện này căn bản chính là đào hố cho hắn.

- Mình không biết rõ chuyện gì, hai mắt đều tối đen thì làm sao có thể báo cáo. Đặc biệt, vị phó thị trưởng Tôn này lại là người làm việc mạnh mẽ và dứt khoát. Nếu như ông ta nổi giận, thậm chí nói lại với tổng giám đốc thì chuyện mình lên chức phó tổng sẽ xảy ra sao? Mà Hàn Hiên Thành cũng sẽ không có trách nhiệm gì trong chuyện này.

Trong nháy mắt, Tô Đại Chung đã nghĩ đến chuyện này, từng cơn ớn lạnh từ trong lòng hắn tỏa ra.

Quả thật, Hàn Hiên thành rất hung ác.

- Các vị lãnh đạo, ngay bây giờ tôi muốn báo cáo về tình hình hạng mục gần đây của chúng tôi. Bao gồm: Thành tích, vấn đề và sự cần thiết giúp đỡ giải quyết các công việc của hạng mục.

Tô Đại Chung cảm thấy như có kim đâm vào mình, hoảng sợ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Vì sao Bạch Tiểu Thăng sẽ nói những chuyện này.

Chẳng lẽ không nói về phí tổn hạng mục sao?

Tranh thủ thời gian quý giá này, Tô Đại Chung nhanh chóng đọc tư liệu, dự tính sau đó sẽ nói tiếp.

Mặc dù làm như vậy nhưng trong lòng Tô Đạị Chung lại không có một chút sức mạnh nào.

Nếu như hỏi cái gì cũng không biết thì mọi chuyển sẽ càng hỏng hơn.

Phó thị trưởng Tôn không nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Tô Đại Chung. Hắn đang chú ý về phía Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt lộ ra sự sự tán thưởng.

Thanh niên tài giỏi hắn gặp nhiều nhưng người có thể ung dung tự tin, giọng nói rõ ràng cùng việc khống chế tốc độ để mọi người có thể bắt kịp như thế thật sự là rất ít.

- Rất Tốt!

Phó thị trưởng Tôn từ trong đáy lòng phát ra một tiếng tán thưởng với Bạch Tiểu Thăng, điểm ấn tượng tăng lên max.

Tiếp đó, Bạch Tiểu Thăng mở miệng phối hợp với hình chiếu, bắt đầu giảng giải.

Dù sao, Hàn Hiên Thành cũng không dám công khai chơi quá mức nên tài liệu vẫn có khá là đầy đủ. Ngoài ra, nhân viên trình chiếu cũng lưu lại.

Trong quá trình Bạch Tiểu Thăng giảng giải, hắn trực tiếp mệnh lệnh lật từng vị trí của bản đồ, lật đến tờ danh sách nào đó. Hắn không cần nhìn cũng có thể thuận miệng nói ra, phối hợp cùng người nhân viên phụ trách trình chiếu vô cùng ăn ý.

Tô Đại Chung khó có thể tin. Một bên, hắn vừa liếc mắt đối chiếu với phần báo cáo, một bên, hắn nghe không bỏ xót chữ nào mà Bạch Tiểu Thăng nói.

Lợi hại, đúng là quá lợi hại.

- Những thứ này hắn đã xem ở đâu?

Trong lòng Tô Đại Chung thắc mắc.

Bạch Tiểu Thăng chỉ có một cơ hội nhìn thấy duy nhất là tại phòng họp.

Thời điểm Hàn Hiên Thành giao tài liệu cho mình, thì mình cũng tiện tay giao cho Bạch Tiểu Thăng nên hắn đã mở ra được một lần.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng liền…

- Đã gặp qua là không quên được!

Trong lòng Tô Đại Chung đầy sự nghi ngờ khi nhìn Bạch Tiểu Thăng. Thời điểm xem tài liệu tối hôm qua, hắn đã biểu hiện ra khả năng này. Bản thân mình chỉ coi đó là trí nhớ tốt. Bây giờ nhìn lại, căn bản là vô cùng thần kì, đạt đến cảnh giới kinh khủng trong võ hiệp “đã gặp qua là không quên được.

Quá kinh khủng! Tô Đại Chung nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt nóng bỏng.

Người trẻ tuổi này chỉ có thể hình dung là quá mạnh, hơn cả thiên tài. Mà hiện nay, thiên tài này đang đứng bên cạnh mình.

Tô Đại Chung rất vui mừng, hận không thể khoa tay múa chân.

- Hàn Hiên Thành, anh cứ ở đó mà nhìn xem! Tôi có phúc tinh chiếu cố, có thần đi theo giúp đỡ!

Trong lòng Tô Đại Chung đầy phấn chấn, lo nghĩ và sợ hãi trước đây đã bị quét sạch sành sanh.

Trong lòng hắn rất yên tâm, ở bên cạnh nghiêm túc nghe và suy nghĩ về sự phát triển của hạng mục để chốc nữa có thể nói.

Phó thị trưởng Tôn nhìn bạch Tiểu Thăng rồi liên tiếp gật đầu đồng ý.Hơn nữa, hắn còn đưa ra một vài vấn đề mà bản thân đang suy nghĩ.

Những vấn đề này Tô Đại Chung rất muốn trả lời. Dưới sự phấn khởi mà mạch suy nghĩ của hắn vô cùng sinh động.

Nhưng mà, câu hỏi này phó thị trưởng Tôn đặt cho Bạch Tiểu Thăng. Bạch tiểu Thăng đưa ra câu trả lời càng giống như suy nghĩ đến một hướng rất lớn, làm cho Tô Đại Chung vô cùng giật mình, cảm giác thấy rất tinh tế trong từng câu trả lời.

Lợi hại!

Tô Đại Chung lần nữa giật mình kinh sợ. Sự cuồng nhiệt với Bạch Tiểu Thăng gia tăng lên rất nhiều, liền suy nghĩ:

- Nhất định phải để chàng trai này làm việc cho công ty mình. Không, trước tiên phải để Tiểu Ngữ chắc chắn có cơ hội với chàng trai này. Tuyết Phi nói, chàng trai này rất có tiềm lực.

- Siêu cấp tiềm lực.

Bạch Tiểu Thăng trình bày xong thì phó thị trưởng Tôn dẫn đầu đứng dậy vỗ tay.

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng họp chìm ngập trong tiếng vỗ tay vang vọng như sấm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận