Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 853: Chỗ làm việc không có chính nghĩa!



Ngay trong lúc Bạch Tiểu Thăng báo cáo với nhóm phó thị trưởng Tôn. Trong văn phòng tổng giám đốc ở tổng bộ của Địa Sản Lục Thành, Hàn Hiên Thành nhẹ nhàng gõ cửa một cái, sau khi nhận được trả lời thì hắn mới đẩy cửa đi vào.

- Trần tổng, tôi đã trở về.

Vẻ mặt Hàn Hiên Thành đầy tươi cười, nói với người ngồi sau bàn.

Người này ước chừng năm mươi tuổi, người không cao, thân hình thon gầy, bộ dáng hào hoa phong nhã.

Hắn chính là tổng giám đốc của Địa Sản Lục Thành —— Trần Khinh Vân.

- Ừ, về là tốt rồi.

Trần Khinh Vân lên tiếng với vẻ mặt ôn hoà, đặt giấy tờ trên tay xuống, rồi chào hỏi hắn một câu,

- Đến đây, lão Hàn, tới ngồi đi!

Hàn Hiên Thành đi tới, ngồi đối diện Trần Khinh Vân, tư thế ngồi vô cùng ngay ngắn.

Đây chính là thái độ cung kính khi đối mặt với lãnh đạo.

Hàn Hiên Thành đã là một vị phó tổng, nhưng khi đối mặt với Trần Khinh Vân, mỗi lời nói mỗi cử động, dù là tư thế ngồi cũng nổi bật lên sự kính sợ, tôn trọng đối với lãnh đạo. Một cấp dưới có thái độ tốt, lại có cả năng lực như thế, Trần Khinh Vân tự nhiên rất là hài lòng, khi giao công việc cũng luôn luôn tin cậy.

- Lão Hàn, cậu xác định bên kia thật sự không có vấn đề gì sao?

Trần Khinh Vân hỏi,

- Mặc dù tôi phải gấp rút báo cáo tổng kết nhiệm kỳ lên bộ sự vụ, cần cậu giúp đỡ một vài việc, nhưng cuối cùng nó vẫn là công việc rất trọng yếu. Đặc biệt, tôi hiện nay vẫn là tổng giám đốc nên không muốn xảy ra sơ suất!

Hàn Hiên Thành lập tức cười một tiếng,

- Nghe ngài nói kìa! Việc phía bên kia quan trọng nhưng bên này cũng quan trọng không kém!

Lời nói này, nghe rất xuôi tai. Trần Khinh Vân hưởng thụ một trận.

- Bên kia tôi đã giao cho Tô Đại Chung, ngài nói người này có năng lực, có thể tin cậy, muốn giao cho hắn một cái hạng mục lớn xem như là khảo hạch, vậy nên tôi tất nhiên là đem công việc trọng yếu nhất giao cho hắn, đúng theo chỉ thị của ngài đó!

- Nhưng mà, ngài cứ yên tâm! Trước khi giao tài liệu cho hắn, sáng sớm ngay cả cơm tôi cũng chưa ăn, liền chạy tới hạng mục để gặp mặt cùng hắn, phải sau ba lần xác nhận, tôi mới trở về! Ngài cứ yên tâm, Tô Đại Chung đã cam đoan với tôi là sẽ hoàn thành công việc!

Hàn Hiên Thành nói một tràng khiến Trần Khinh Vân không khỏi gật đầu, vô cùng hài lòng.

Hàn Hiên Thành luôn là thủ hạ đắc lực, cũng là tâm phúc mà hắn tin tưởng nhất.

Hàn Hiên Thành, hắn tương đối tin tưởng.

- Nhưng mà, dù sao cũng là phó thị trưởng Tôn đích thân đến, tôi có nên đi qua một chuyến. . .

Trần Khinh Vân lại không nhịn được hỏi,

- Tô Đại Chung, người này đúng là không có vấn đề gì, vì thế tiến độ báo cáo hạng mục chắc cũng không thành vấn đề?

Trần Khinh Vân vẫn có chút lo lắng như cũ.

Nhưng mà, mấy ngày này bộ sự vụ đã rất muốn có báo cáo, hắn phải gấp rút làm xong chuyện này.

Dù sao, chỉ cần báo cáo tổng kết nhiệm kỳ được thông qua, hắn liền được trực tiếp thăng lên bộ sự vụ.

Vì vậy mấy việc lặt vặt hoặc những việc đã thất bại, cần phải được dọn dẹp thật sạch sẽ.

Lục Thành Địa Sản không phải là loại công ty con phụ thuộc trực tiếp nên vị tổng giám đốc Trần Khinh Vân này, nếu so với tổng giám đốc của công ty con phụ thuộc trực tiếp cũng kém mấy phần, nếu trở thành trợ lý sự vụ quan của bộ sự vụ, cũng đã là một tiến bộ không nhỏ.

Bởi vì tính chất của công ty nên chức vụ tổng giám đốc Trần Khinh Vân để lại và chức phó tổng giám đốc, có thể do hắn đề bạt lên phía trên, báo cho người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực. Nói chung, cũng sẽ được thông qua.

Trần Khinh Vân muốn đẩy Hàn Hiên Thành đi lên, về sau cũng là thuộc hạ của Mạc đại nhân!

Trước mắt, hắn đang muốn nghĩ cách chóng chuẩn bị tốt chuyện của mình.

Dù sao, hiện giờ hắn vẫn là tổng giám đốc, lại còn đang ở giữa nhiệm kỳ, không có khả năng để xảy ra sự cố.

Hàn Hiên Thành cười khuyên,

- Ngài không phải đã chào hỏi qua phó thị trưởng Tôn rồi sao. Tôi cũng nói với ngài ấy, ngài hiện giờ không thể phân thân đến đó, ngài ấy cũng tỏ ra thông cảm được.

- Bên phía Tô Đại Chung kia, dù sao hắn cũng đã thề son sắt rồi, người này, ngài cũng thấy là không tồi nên hắn hẳn sẽ không tham công liều lĩnh, sẽ không vì thể hiện mình tại lần kiểm tra này mà không để ý đến đại cục.

- Còn nữa, báo cáo tiến độ hạng mục là do tôi làm, chỉ cần đưa cho ngài ấy xem. Sau đó chỉ cần nhìn vào mà đọc là được, không có gì khó cả. Chỉ cần trước lúc thăng cấp, Tô Đại Chung chịu dùng thêm chút tâm tư là ổn thỏa.

Hàn Hiên Thành đã nói như thế thì Trần Khinh Vân liền hoàn toàn yên tâm.

Coi như sau đó, Tô Đại Chung có chạy đến trước mặt Trần Khinh Vân thưa kiện, hắn cũng không sợ.

Lại nói, Hàn Hiên Thành hắn chính là người quyết định tương lại của Tô Đại Chung. Mấy người như Trần Khinh Vân nào sẽ quan tâm đến một tên Tô Đại Chung có bị bất công hay không chứ?

Chỗ làm việc không có chính nghĩa!

Trần Khinh Vân nghe Hàn Hiên Thành nói thì vô cùng hài lòng gật đầu.

- Được rồi, không nói những thứ này nữa. Đến đây, lão Hàn, cậu xem tổng kết của tôi thế nào?

Trần Khinh Vân đem tổng kết đã in ra của mình đưa cho Hàn Thiên Thành.

Hàn Hiên Thành lật nhìn hai trang, khẽ lắc đầu.

- Làm sao, cậu thấy có gì không tốt sao?

Trần Khinh Vân hỏi.

Từ trước đến nay Hàn Thiên Thành đa số đều gật đầu ủng hộ, nhưng lần này chỉ vừa đọc đã lắc đầu là rất hiếm thấy

- Bản tổng kết này của ngài không được rồi!

Hàn Hiên Thành quả quyết nói,

- Quá quá khiêm tốn! Thành tích của ngài, làm sao lại chỉ có vài điểm như thế này chứ! 5 năm kiểm tra đánh giá đều tốt, đây là sự thật chính xác, làm sao lại có thể làm một bài tổng kết bình thường như vậy được. Không được! Không được! Để tôi giúp ngài sửa lại.

Hóa ra là bản báo cáo của mình thiếu khuyết phần khẳng định thành tích của bản thân!

Lập tức mặt mũi của Trần Khinh Vân tràn đầy vui mừng, cười ha ha,

- Được, cậu giúp tôi sửa đổi thật tốt, nhưng mà, cũng đừng quá mức. Vừa phải, vừa phải liền tốt!

- Vâng.

Hàn Hiên Thành cười nói.

Khi cầm phần báo cáo này của Trần Khinh Vân, trong bụng Hàn Hiên Thành lại nghĩ đến bên kia, còn không ngừng cười lạnh.

- Tô Đại Chung! Ngươi dám để cho con của ta ăn thiệt thòi, dám hủy cuốn sổ tay của ta, sau đó trả lại cho nó. Nhưng cmn, lại dám không có biểu thị gì? Không đền bù tổn thất cho ta! Vậy thì ta liền hủy tiền đồ của ngươi! Sau này, nếu như ngươi hiểu chuyện, 'Biết sai có thể thay đổi', ta ngược lại chắc sẽ suy nghĩ một chút, tha thứ cho ngươi!

- Bây giờ, bên đó chắc cũng sứt đầu mẻ trán rồi!

Hàn Hiên Thành không nhịn được liếc nhìn thời gian trên đồng hồ ở cổ tay.

Xem ra đã đến lúc, người lo hạng mục cũng nên gọi điện thoại đến rồi.

Mình đã sớm nhắc nhở, nếu có vấn đề thì trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Khinh Vân.

- Hà hà, lát nữa lão Trần chỉ sợ phải nổi trận lôi đình!

Trong lòng Hàn Hiên Thành đang rất chờ mong.

Hàn Hiên Thành vừa nghĩ, lại vừa dùng bút chỉnh sửa văn bản, viết tay điều chỉnh từng chữ.

Không thể không nói, chữ của Hàn Hiên Thành rất đẹp, với lại viết còn rất nhanh.

Viết xong một tờ, Hàn Hiên Thành cũng sẽ đưa cho Trần Khinh Vân kiểm tra.

- Tốt, rất tốt, trình độ dùng từ của cậu rất cao!

Trần Khinh Vân vừa đọc vừa tươi cười rạng rỡ.

Sửa đổi báo cáo, đã đầy đủ thể hiện thành tích của hắn, nhưng lại không phải là nói khoác, còn có chút tài năng.

Đang lúc tán thưởng, điện thoại của Trần Khinh Vân vang lên.

- Hả? hạng mục khu An hợp, gọi điện thoại cho tôi?

Trần Khinh Vân liếc mắt nhìn dãy số, khẽ nhíu mày rồi lầm bầm nói,

- Chuyện gì thế này? Không lẽ đã xảy ra vấn đề gì rồi!

Hàn Hiên Thành cũng để bút xuống, vẻ mặt "Kinh ngạc", nhưng sâu trong lòng hắn lại đang vui mừng đến mức nở hoa.

Trò hay tới!

Tô Đại Chung, các người chống đỡ đến hiện giờ cũng giỏi đấy! Không biết sau khi lão Trần nghe được tin tức thì sẽ có phản ứng gì, nổi trận lôi đình, vỗ bàn chửi mẹ?

- Ồ! Cái gì, anh nói lại một lượt!

Hai mắt Trần Khinh Vân trừng lớn.

Ánh mắt Hàn Hiên Thành bao hàm chờ mong.

- Ha ha, tốt, tốt! Phó thị trưởng Tôn dẫn đầu vỗ tay khen ngợi? Ừ, làm rất tốt!

Trần Khinh Vân vỗ bàn một cái rồi cười ha ha, vô cùng hài lòng.

Hàn Hiên Thành đã chuẩn bị làm ra vẻ mặt "Kinh sợ", nhưng lại thình lình nghe được như thế thì trực tiếp trợn tròn mắt.

Phó thị trưởng Tôn, dẫn đầu vỗ tay?

Không phải là. . . Lôi đình tức giận sao!

Hàn Hiên Thành nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt, từ giận chuyển sang vui.

- Báo cáo này nhất định là tình hình gần đây của hạng mục, đó là báo cáo của mình, nó nói lên phó thị trưởng đối với báo cáo của mình rất hài lòng.

- Còn nữa, mình cũng không chỉ đào một cái hố cho Tô Đại Chung!

Ánh mắt Hàn Hiên Thành đầy vẻ âm tàn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận