Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 865: Kính trọng người già là đức tính tốt



Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm vi Vi và Lôi Nghênh đi vào nhà hàng lớn kia.

Trong nhà hàng trang trí rất bắt mắt và vô cùng sạch sẽ. Trang trí lấy phong cách Trung Quốc cổ làm chủ, ngoài ra, lại ẩn hiện sự hiện đại trong đó.

Cả hai kết hợp, không hề làm người khác ngột ngạt mà lại vô cùng hài hòa và đẹp đẽ.

Bọn hắn vừa đi vào đến cửa, liền nhìn thấy trước mặt có hai cô gái đẹp mặc quần áo cổ trang.

Hai cô gái chậm rãi đi đến, quần áo bồng bềnh như tiên, da thịt trắng như tuyết, nụ cười tươi như hoa.

Thật đúng là lộ ra chút tiên khí.

Không hề khuếch đại mà nói, hai người họ có thể so với minh tinh nổi tiếng.

Với lại, Bạch Tiểu Thăng chú ý thấy, các nàng cười lộ ra tám cái răng chỉnh tề, một nụ cười vô cùng tiêu chuẩn.

Nụ cười hoàn mỹ của người châu Á.

Việc này cần phải trải qua huấn luyện mới có thể làm được như vậy. Chỉ đơn giản hai nụ liền cười có thể thấy được, tiêu phí nơi này nhất định không rẻ.

Có điều, Bạch Tiểu Thăng không để ý đến chuyện này. Hắn đã lấy lại ví tiền của mình từ chỗ Lâm Vi Vi, bên trong có cái thẻ vàng có giá trị lên đến một trăm triệu.

Với số tiền này thì có nhà hàng nào mà hắn không ăn nổi.

Đương nhiên, theo yêu cầu của bạch Tiểu Thăng, Hồng Liên đã xử lý đặc thù tấm thẻ này.

Số tiền biểu hiện ra chỉ có hai trăm ngàn, số tiền còn lại đều được tồn trữ định kỳ, làm như thế sẽ giúp không biểu hiện ra số tiền trong máy rút tiền.

Về phần tại sao Hồng Liên lại làm được, thậm chí cùng hệ thống của các tập đoàn ngân hàng khác cân đối, Bạch Tiểu Thăng cũng không quan tâm.

Mặt khác, tấm thẻ đó có gắn chip, Hồng Liên có thể định vị cùng khóa thẻ bất cứ lúc nào.

Nếu như tiêu tốn một số tiền lớn, Hồng Liên sẽ chủ động hỏi ý kiến Bạch Tiểu Thăng, cần hắn đồng ý thì mới có thể chi trả.

Bạch Tiểu Thăng vẫn chưa suy nghĩ về việc sử dụng số tiền một trăm triệu này. Hiện tại, tài chính của Ron và Trịnh Đông Tỉnh khá dồi dào, không cần đến tiền. Vì vậy, Bạch Tiểu Thăng định tính toán một chút rồi mới quyết định sử dụng chúng như thế nào.

Mặt khác, Bạch Tiểu Thăng muốn trải nghiệm cảm giác “giấu trong người một trăm triệu mà đi ra ngoài” là như thế nào.

Những lúc chi tiêu, sẽ cảm giác được mình là người có tiền.

- Hoan nghênh đến với “Thời Tống”.

Hai cô gái xinh đẹp có thể so với ngôi sao nổi tiếng này đang gấp hai tay lại trước người, cả người hơi nghiêng về phía trước chào hỏi.

Nhà hàng này tên là “Thời Tống”, cái tên rất độc đáo.

- Nhà hàng này bao giờ thì đóng cửa?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Thông thường ở các nhà hàng khác, bán cơm trưa đến hai giờ chiều là dừng. Vì thế sau khi đi vào, Bạch Tiểu Thăng mới nghĩ đến điều này nên có chút lo lắng hỏi.

- Không có vấn đề gì, nhà hàng chúng tôi đóng cửa chậm nhất là ba giờ chiều.

- Nhưng mà, qua hai giờ chiều thì phải thu thêm một phần phí phục vụ.

Hai cô gái như tiên nữ giáng trần, mỉm cười, mỗi người trả lời một câu hỏi.

Tiên tử người ta cũng đến phục vụ, thu thêm phí phục vụ cũng là hợp lý.

- Không thành vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Bây giờ cũng chưa có nhiều người, vậy tìm cho tôi một phòng riêng đi.

- Được.

Cô gái trả lời.

- Mời mấy vị đi theo tôi.

Một người phụ nữ chạy từ xa đến, trên khuôn mặt nàng nở nụ cười tiêu chuẩn. Người phụ nữ này không nhiều tuổi lắm, ăn mặc có chút khác biệt.

“Đây có thể là quản lý”. Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Dưới sự dẫn đầu của vị quản lý này, ba người Bạch Tiểu Thăng đi thẳng lên tầng trên.

Dọc đường đi, vị quản lý này không quên giới thiệu thêm về nhà hàng.

- Mấy vị là lần đầu tiên đến đây ăn sao? Nhà hàng của chúng tôi có tên gọi là “Thời Tống”, là một nơi ăn uống rất đặc biệt.

- Ngài hẳn đã biết, văn hóa ẩm thực Đại Tống nước ta có sự bay vọt về chất. Được sự trợ giúp của các đầu bếp tài giỏi, đem mỹ thực và mỹ học dung hợp hoàn mỹ lại với nhau.

- Canh cá Tống tẩu, dưa tê cười Hồng lâu, mì vân anh, sườn thịt sơn đông cùng cua chanh nhưỡng, mấy món này đều là những món ăn ngon nhất trong mùa này.

- Nhà hàng Thời Tống chúng tôi, thuê đầu bếp cấp quốc gia, dùng tất cả tâm tư mới đem những món ăn thời Tống trở về như cũ. Bảng hiệu món ăn chỗ chúng tôi, nhất định các vị chưa từng nghe thấy ở địa phương khác. Mấy vị nhất định phải nếm thử.

Nghe quản lý nói như vậy, Bạch Tiểu Thăng cảm giác thèm nhỏ dãi, muốn ăn thử một lần.

- Hiện tại, người làm ăn uống đều lợi hại như vậy sao?

Bỗng nhiên Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Quản lý khẽ giật mình.

- Chị gái, chị làm một quản lý nhỏ ở đây có vẻ rất thiệt thòi. Nếu đúng ra, chị phải là bậc thầy bán hàng đa cấp hoặc là một nhà diễn giả mới thích hợp.

Bạch Tiểu Thăng cười trêu ghẹo.

- Rất biết mê hoặc người khác.

Quản lý nghe vậy thì cười khanh khách.

- Chỉ bằng lời nói này của ngài, tôi sẽ mời ngài hoa quả và các món nguội.

Cái đĩa đựng trái cây được tặng này cũng khá nhẹ.

Nhưng mà, mỗi vị khách mới đều được tặng những thứ này. Nhưng bị nàng nói như vậy, lại tạo cho người ta cảm giác tâm tình khoái trá.

Ngay cả Lâm Vi Vi đi theo phía sau cũng không khỏi cảm thán.

Bàn về tài ăn nói và hùng biện thì phải nhắc tới ngành dịch vụ, nhân tài thật đông đúc.

Một đường trò chuyện, vị quản lý kia dẫn ba người Bạch Tiểu Thăng đến một cái phòng riêng rồi nhiệt tình hỗ trợ gọi thức ăn.

Đúng giờ, cửa phòng mở ra.

Một vị quản lý khác đẩy cửa vào, miệng còn không ngừng nói.

- Đây là phòng của mấy vị, xin mời vào.

Nghe được tiếng động, Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc ngẩng đầu.

Từ bên ngoài có mấy người đi vào, đồng thời sững sờ nhìn về phía bọn hắn.

Căn phòng yên tĩnh hai giây.

Đây không phải là phòng riêng sao? Làm sao lại có người đi vào… đây là muốn tranh phòng …

Hai quản lý kinh ngạc, nhìn nhau.

- Chị Trương, chuyện này… chuyện này là thế nào!

Người quản lý đến sau bước nhanh đến và hỏi nhỏ.

- Em làm gì thế! Nơi này đã có người sao lại còn dẫn khách đến đây.

- Đây là căn phòng đã được đặt vào sáng nay.

- Không phải đã hủy đặt rồi sao.

- Hủy khi nào, họ gọi điện là để thông báo đến muộn một lúc cơ mà.

Sự tình vô cùng đơn giản, người ở chỗ này nghe đều hiểu.

Nhưng mà, người quản lý dẫn Bạch tiểu Thăng đến thì có sắc mặt rất khó coi.

Nếu như khách muốn dùng lý do này gây chuyện thì sự việc này không hề nhỏ.

Bạch Tiểu Thăng nhìn qua những người tiến vào.

Dẫn đầu là một ông lão tóc hơi bạc, đầu tóc được chải tỉ mỉ và cẩn thận, đeo mắt kính gọng đen, vẻ mặt điềm đạm.

Một người thương nhân mang áo khoác lông đen, nhìn hắn có tinh thần rất phấn chấn.

Đứng bên cạnh ông lão còn có một chàng trai trẻ, ước chừng khoảng ba mươi tuổi, mày kiếm mắt hổ, đôi mắt vô cùng sáng ngời, ánh mắt rất có lực xuyên thấu.

Sau lưng bọn họ còn có ba người tùy tùng, hai nam một nữ đi theo. Đồng dạng, tướng mạo của họ đều không tầm thường, khí chất bất phàm, nhìn qua có vẻ không phải là người bình thường.

Bạch Tiểu Thăng dò xét bọn họ, bọn họ cũng đang quan sát Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài xem, chuyện này….

Hai vị quản lý có chút khó khăn. Họ nhìn người dẫn đầu của hai bên mà cẩn thận từng li từng tí, hỏi thăm.

- Nếu mọi người đã ngồi gọi món ăn thì chúng tôi đến phòng riêng khác cũng được.

Ông lão cười ôn hòa một tiếng với người phục vụ.

- Đừng, lão tiên sinh. Nơi này là do mọi người đã đặt trước thì chúng tôi mới là người cần phải đổi phòng mới.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đứng dậy.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng đứng lên theo.

- Không sao.

Ông lão mỉm cười nói.

- Kính trọng người già mới là đức tính tốt, không thể thiếu được.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười, trực tiếp dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi ra ngoài.

Ông lão không kiên trì nhường mà tránh đường cho họ rời đi.

Lúc Bạch Tiểu Thăng đi qua họ, người thanh niên trẻ tuổi mày kiếm mắt hổ, khí chất không tầm thường kia khẽ mỉm cười, một nửa cười cảm tạ một nửa tán thưởng gật gù.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu đáp lễ.

Hai vị quản lý như trút được gánh nặng.

Người quản lý dẫn đám người Bạch Tiểu Thăng cũng đi sát theo sau, hỗ trợ tìm phòng riêng khác.

Ánh mắt ông lão đi theo Bạch Tiểu Thăng rồi khẽ vuốt cằm.

- Chàng trai trẻ này không phải người bình thường.

- Tuổi còn trẻ mà biết lễ phép, hiểu tiến lùi, biết khiêm tốn, không gì tốt hơn.

Người trẻ tuổi mày kiếm mắt hổ mở miệng khen, đối với ông lão thì làm một động tác.

- Xin mời thầy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận