Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 872: Đồng thời ra tay



Ba người Bạch Tiểu Thăng đi đến khách sạn Quân Du, lúc đang hỏi về phòng nghỉ ở quầy tiếp tân thì có một người đàn ông đi tới, hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng đi đầu, cười nói,

- Ngài là sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng phải không?

Bạch Tiểu Thăng dò xét đối phương.

Đối phương ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, vóc người trung bình, tướng mạo bình thường không có gì lạ, giống như nhân viên bình thường trong công ty thôi.

- Anh là?

- Tôi là một điều tra viên của sư vụ quan Lâm Kha, tôi tên là Trương Hảo.

Người đàn ông kia cười nói,

- Tôi vẫn đang chờ đợi ngài!

- Được, đi, chúng ta đi vào phòng trò chuyện.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn cười một tiếng.

Gian phòng phòng này thật ra là Trương Hảo giúp đỡ đặt từ trước, hắn tự nhiên quen thuộc vị trí liền mang mấy người Bạch Tiểu Thăng đi qua đó.

Khách sạn này cùng Bộ Sự Vụ bên kia đã ký hiệp nghị hợp tác, tin tức của đám người đều có ở Bộ sự vụ, nên quá trình chuẩn bị đón tiếp rất đơn giản.

Không riêng là nơi này, ở mỗi một thành phố đều có một ban kí kết hiệp nghị với khách sạn tiêu chuẩn cao cấp cung cấp cho đặc phái viên của Bộ sự vụ sử dụng.

Đến gian phòng, đám người Bạch Tiểu Thăng cùng trò chuyện với Trương Hảo một lúc.

- Thì ra, tất cả chứng cứ cùng tư liệu nắm được cũng mới chỉ có bốn mươi phần trăm nắm chắc sao?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cười nói,

- Lâm Kha không phải nói như vậy với tôi, cô ấy nói cho tôi ơn huệ to lớn, còn nói chính mình cũng muốn làm vụ này.

Trương Hảo cười một tiếng,

- Bạch sự vụ quan, việc này hoàn toàn chứng tỏ Lâm sự vụ quan tin tưởng ngài. Với lại, ở tổng bộ thanh danh ngài đã lan xa, đối với những vấn đề này mà nói, không phải ngài giải quyết dễ như trở bàn tay hay sao?

Lời nói này của Trương Hảo không phải hoàn toàn là tâng bốc, trong ánh mắt hắn nhìn Bạch Tiểu Thăng đều lộ ra một vẻ háo hức.

Ở Tổng bộ khu Đại Trung Hoa, thật là không ai không biết, không người không hay về danh tiếng hiện tại của Bạch Tiểu Thăng.

Sự vụ quan kiểu mới nắm quyền lực lớn, có thể đặt câu hỏi về trách nhiệm với đồng cấp, thậm chí chất vấn sự hiện diện của đại sự vụ quan.

Mặt khác, Bạch Tiểu Thăng mới đến nhận chức, liền làm việc khác với chín mươi chín phần trăm sự vụ quan, dành toàn bộ sự nghiệp của mình, trải qua nhiều khó khăn đem một vị phụ trách khu vực và một vị phụ trách ngành công nghiệp tỉnh kéo xuống đài.

Đây quả thực là sáng tạo lên một kỉ lục ghi chép, sợ là sau này cũng không ai có thể vượt qua.

Ở trong mắt rất nhiều người, sự tồn tại của Bạch Tiểu Thăng đã trở thành truyền thuyết.

Có thể ngồi cùng một chỗ thảo luận công việc với dạng nhân vật này, Trương Hảo cảm giác thấy vô cùng tự hào, cảm giác cuộc sống của mình có thêm rất nhiều đề tài để nói chuyện với bạn bè.

- Đúng rồi, ở đây tôi còn có một phần văn bản tài liệu, là các vấn đề được phát hiện ra lúc ấy. Mặc dù chứng cứ không có ở đây, nhưng ngài trước tiên có thể xem qua.

Trương Hảo giao cho Bạch Tiểu Thăng một cái USB.

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy, gật gật đầu và giao cho Lâm Vi Vi.

Thật ra có vấn đề là đủ rồi, bằng vào các vấn đề đã được dẫn chứng, bọn hắn có thể từng bước một điều tra và dồn đối phương vào tuyệt cảnh.

- Còn nữa hai ngày sau, tổng giám đốc Trương Khải bộ phận Quản lý kinh doanh của Vân Phong muốn tổ chức một buổi tiệc rượu để chào mừng nhân viên điều tra phía trên tới, chính là đoàn người các ngài đây.

Trương Hảo buồn cười nói,

- Tôi nghe nói đó là một bữa tiệc không chính thức, cũng mời một số nhân vật bên ngoài đến tham gia.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, ngược lại không để ý việc đó.

- Tổ chức ở một nhà hàng tên là 'Tống Thì'.

Trương tốt tiếp tục nói.

Tống Thì!

Bạch Tiểu Thăng đột nhiên khẽ giật mình.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng bất ngờ không thể tưởng tượng nổi.

- Sao vậy?

Trương Hảo nhìn biểu hiện của bọn họ, cũng chợt ngạc nhiên liền hỏi ngay.

- Không có gì.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn cười một tiếng,

- Chúng tôi đã ăn bữa trưa ở đấy.

- Lại trùng hợp như vậy!

Trương Hảo tò mò nói.

- Vô tình gặp được phó tổng bên Quản lý kinh doanh của Vân Phong!

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

- Vậy sao!

Trương Hảo cũng vô cùng ngạc nhiên.

Thế giới này thật sự nhỏ bé. Bạch Tiểu Thăng cảm khái.

Ai có thể nghĩ tới, người đàn ông say rượu kia vậy mà lại là phó tổng Quản lý kinh doanh của công ty Vân Phong, phần văn bản tài liệu giả kia chính là thứ vì để lừa gạt bọn hắn.

Xem ra, bọn người Trương Khải cũng cảm giác được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Bạch Tiểu Thăng nghĩ thầm.

Thật ra, khả năng là Lâm Kha đã khơi ra, cô ấy nghĩ đến trò xao sơn chấn hổ, hoặc là đả thảo kinh xà.

- Mặc kệ đối phương là hổ cũng tốt, rắn cũng được, chúng tôi đã tới thì bọn họ đừng mong chạy thoát!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ thầm trong lòng.

Lại cùng trò chuyện thêm một lúc, Trương Hảo nhận thấy thời gian thích hợp liền đứng lên cười nói,

- Bạch sự vụ quan, tôi còn có việc phải đi rồi. Muộn hơn sợ sẽ trễ chuyến xe.

- Tốt, vậy chúc anh thuận buồm xuôi gió.

Bạch Tiểu Thăng dẫn đầu đứng dậy, đồng thời bắt tay với Trương Hảo.

Trương Hảo thực sự có chút cảm giác thụ sủng nhược kinh.

Sau khi đưa tiễn hắn, Lâm Vi Vi còn trêu đùa,

- Anh Tiểu Thăng, em cảm thấy được anh có chút đánh giá thấp.

- Đánh giá thấp cái gì?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên hỏi.

- Đánh giá thấp chính anh đấy! Anh không có để ý thấy lúc anh chàng Trương Hảo kia khi nói chuyện khác với bọn em, mặc dù ăn nói rất tự nhiên, ngôn từ cũng rất bình thường, nhưng mà tư thế ngồi tuyệt đối cung kính, sự kính ngưỡng đối với anh để cho người ta nhìn không sót một cái gì!

Lâm Vi Vi cũng có chút tự hào.

- Có việc đó sao?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên hỏi.

Hắn ngược lại không hề chú ý, cũng có thể là sự chú ý đều tập trung trên những tin tức kia, mà không phải về bản thân Trương Hảo.

- Bất kể như thế nào, anh đều đã trở thành nhân vật nổi danh rồi!

Lâm Vi Vi mỉm cười.

- Như vậy thì cũng có dùng để làm gì đâu, dù có là đại danh nhân vẫn là vô hình nhỏ bé, đều vẫn phải làm việc!

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười với Lâm Vi Vi đang cầm USB bĩu môi,

- Chúng ta xem trước một vài vấn đề, thương lượng xem nên bắt đầu điều tra từ chỗ nào.

- Không thể làm vấn đề dựa trên những chứng cứ và tư liệu nhận được, chúng ta cần thực hành một chút, phát hiện được vấn đề có thể ngay lập tức đâm thẳng vào một đao, làm cho đối phương không phát hiện ra!

Bạch Tiểu Thăng nói.

Đó là cơ hội, một cơ hội rèn luyện, rèn luyện Lâm Vi Vi, rèn luyện Lôi Nghênh, cũng là rèn luyện chính bản thân mình.

- Tôi cảm thấy có tính khiêu chiến.

Lôi Nghênh vỗ vỗ cổ của mình, vặn vẹo cổ một cái, làm cho các khớp cơ rung động.

Hắn chưa hề nghĩ rằng một ngày nào đó, chính mình sẽ nóng lòng với chuyện thương trường như thế, mà không phải phương diện võ thuật.

- Bắt đầu thôi.

Lâm Vi Vi chạy đi lấy sổ tay của mình và đi khởi động máy tính laptop.

Ba người cùng ngồi tại một chỗ, bắt đầu xem phần văn kiện trong USB từ chỗ Trương Hảo giao cho, kiểm tra những vấn đề kia.

Mỗi một vấn đề, Bạch Tiểu Thăng đều muốn phá vỡ tách mở ra, thương lượng cùng hai người, cùng thử nhìn nhận từ các góc độ khác nhau để đi "Công thành".

Trong thời gian này, Bạch Tiểu Thăng cổ vũ hai người nói lên cái nhìn của mình, cảm nhận của mình.

Dù là cách nói lên vấn đề của Lôi Nghênh vẫn còn tương đối thô ráp, có đôi khi đi chệch hướng và lạc đề.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ kiên trì chỉ ra chỗ sai, khẳng định giá trị với quan điểm đúng, sau đó dẫn dắt hắn đi tiếp.

Mà chính bản thân hắn cũng được truyền cảm hứng từ Lâm Vi Vi, không ngừng khai thác mạch suy nghĩ và phát triển ý tưởng.

Ngày hôm nay, mãi cho tới giờ cơm tối, ba người đều đang nghiên cứu với tinh thần quên ăn quên ngủ.

Cùng lúc đó, ở bên Trầm Bồi Sinh và Lâm Ngọc, Lâm Ngọc cũng đang khổ tâm nghiên cứu.

Trầm Bồi Sinh sẽ cho một vài lời khuyên, mặc dù có đôi khi chỉ là một câu, nhưng bằng vào năng lực của Trầm Bồi Sinh thường thường có thể mở ra một phương hướng mới.

Trừ điều đó ra, bằng vào quyền hạn của Trầm Bồi Sinh trong Bộ Sự Vụ, Lâm Ngọc cần tin tức gì liên quan như là ngân sách những năm qua đều là việc rất nhỏ.

Trong suốt hai ngày sau đó, hai người Bạch Tiểu Thăng và Lâm Ngọc đều dùng phương thức riêng của mình để cố gắng vượt qua đối thủ.

Quản lý kinh doanh Trương Khải của công ty Vân Phong khẳng định không nghĩ tới bản thân mình chỉ là tổng giám đốc của một công ty con nho nhỏ, lại có thể điều động hai vị sự vụ quan xuất sắc nhất của Bộ Sự Vụ hao phí tinh thần và sức lực trên người hắn.

Nếu như hắn biết rõ, sợ là cũng không hối tiếc giá trị bản thân.

Hai ngày sau.

Tiệc rượu chào mừng đoàn điều tra cũng được Trương Khải bắt đầu tổ chức.

……………………

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận