Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 885: Không thể nhượng bộ



Hai ngày trước, Bạch Tiểu Thăng bọn họ vừa mới gặp phải Trầm Bồi Sinh, Lâm Ngọc. Bạch Tiểu Thăng còn nhớ rõ, lúc ấy hắn nói chuyện phiếm cùng với Trầm Bồi Sinh, Trầm Bồi Sinh đã nhắc tới một chút, bọn họ cũng là vừa tới Kim Bình. Trước kia Trầm Bồi Sinh đã từng ăn ở tiệm cơm "Thời Tống" này, cảm thấy không tệ, hiện tại lại đến ăn thử, có lẽ sẽ còn ở lại hai ngày, đi dạo một vòng.

Chỉ vẻn vẹn trong thời gian hai ngày, Lâm Ngọc đã điều tra Trương Khải?

Không thể nào đã sớm điều tra trước được, bởi vì điều tra sớm cũng cần phải báo lên Bộ Sự Vụ trước, để tránh nhiều bên tham gia trùng lặp cùng một vấn đề trong công ty, dẫn tới việc lãng phí tài nguyên nhân lực không cần thiết.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng không rõ ràng lắm, chỉ trong hai ngày này, làm sao Trương Khải lại khiến cho Lâm Ngọc chú ý tới.

Đương nhiên, tạm thời cũng không cần phải suy nghĩ đến vấn đề này.

Trước mắt, Bạch Tiểu Thăng chỉ sợ Lâm Ngọc có ý kiến với mình, nóng lòng muốn chứng minh sự tài giỏi của bản thân, lấy tài liệu đã điều tra trong hai ngày này đến xét hỏi Trương Khải.

Việc này rất có khả năng!

Người lý trí hơn nữa cũng có lúc không lý trí, mà người có lý trí ở lúc không lý trí, thường thường biểu hiện càng nhược trí hơn so với người bình thường.

Tư liệu về chứng cứ không được đầy đủ, sẽ để cho Trương Khải thoát khỏi trừng phạt nặng hơn.

Mình đặt nghi vấn ngay trước mặt như thế, có lẽ sẽ làm Lâm Ngọc hiểu lầm, chẳng qua vì khiến cho Trương Khải nhận lấy trừng phạt thích đáng, mình nhất định phải hỏi đến!

Bạch Tiểu Thăng hạ quyết tâm.

Những lời này, hắn tự nhiên không thể nói ra được, trường hợp này cũng không cho phép.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến về sau nếu có cơ hội, lại giải thích với Lâm Ngọc.

Chẳng qua, Lâm Ngọc cho rằng, Bạch Tiểu Thăng căn bản là đang nghi ngờ năng lực của hắn ở trước mặt mọi người, mà lại là ngay trước mặt Tô Lăng Ngữ, là hắn đang muốn tự biểu hiện mình.

- Bạch Tiểu Thăng, tôi nhìn lầm cậu rồi! Tốt thôi, vậy tôi liền để cho cậu nhìn một chút, tôi làm sao có thể sai lầm?

Trong lòng Lâm Ngọc, ấn tượng của hắn đối với Bạch Tiểu Thăng không ngừng rơi xuống.

Cao Bằng lấy ra một cái máy tính bảng, đưa cho Bạch Tiểu Thăng, đồng thời còn nói:

- Tổng giám đốc công ty Thương mại Vân Phong - Trương Khải, dính líu đến việc chểnh mảng cương vị công tác, lạm dụng chức quyền trong vấn đề của bảy hạng mục, sự vụ quan Bạch, ngài có thể nhìn xem. Những vấn đề này, Trương Khải đều thẳng thắn thú nhận, xét thấy thái độ tốt đẹp, đề nghị xử phạt bình thường, xóa bỏ chức vụ Tổng giám đốc của Trương Khải, xuống làm Phó Tổng giám đốc, hủy bỏ toàn bộ tiền thưởng trong năm năm, còn có những xử phạt khác, để xem biểu hiện về sau!

Từ chính chuyển thành phó, đồng thời xử phạt nặng.

Rất nhiều người chung quanh đều nghe được, khen ngợi tấm tắc.

Lần này, Trương Khải đã cùng cấp bậc với mình rồi, rốt cuộc hắn ta cũng không ức hiếp lão tử được nữa!

Tôn Tử Thành nghe xong cũng có chút hưng phấn trong lòng.

Bạch Tiểu Thăng lại nhíu mày, tinh tế xem hết những nội dung hạng mục điều tra về Trương Khải, sau đó đưa cho Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi nhanh chóng xem qua một lần, bật thốt lên:

- Những vấn đề này, chỉ là một phần a…

Sau đó, Lâm Vi Vi tự giác ý thức được, vội vàng ngậm miệng lại, đưa cho Lôi Nghênh xem.

Một tiếng ‘chỉ là một phần’ kia của nàng, lập tức đưa tới sự chú ý của Lâm Ngọc.

Trước khi Lâm Ngọc mở miệng, Bạch Tiểu Thăng đã nhẹ giọng nói:

- Là như vầy, sự vụ quan Lâm Ngọc, nếu chúng ta đều đã quan tâm đến vụ án này, không bằng cùng nhau hợp tác, chỗ anh có vấn đề tôi không tra được, mà chỗ tôi đây cũng có địa phương mà anh sơ sót. Cùng hợp tác được chứ?

- Chúng tôi đã kết thúc điều tra, đồng thời gửi báo cáo nhanh cho Bộ Sự Vụ rồi!

Cao Bằng nhịn không được nói.

Bạch Tiểu Thăng sững sờ.

Bọn họ đều đã gửi báo cáo lại rồi sao? Như vậy cũng quá nóng lòng!

Lâm Ngọc cứ nhất định phải chứng minh bản thân mình trong nửa giờ liền có thể giải quyết hết thảy, gấp gáp như vậy?

Chỉ riêng về mặt tốc độ, đúng là vô cùng khủng bố.

- Vậy sự vụ quan Bạch cảm thấy, kết quả xử lý giữa hai chúng ta, sẽ có chênh lệch lớn cỡ nào!

Lâm Ngọc trực tiếp hỏi.

Mặc dù chỉ là thời gian trong hai ngày, thế nhưng Lâm Ngọc lại điều động rất nhiều quyền hạn của thầy hắn - Đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh!

Hơn nữa lại lấy được báo cáo vấn đề để báo lên Bộ Sự Vụ từ chỗ Lâm Kha!

Theo lý, hắn nắm giữ càng nhiều chứ không ít hơn so với Bạch Tiểu Thăng!

Bạch Tiểu Thăng muốn ham công trạng, hay muốn khoe mẽ trước mặt Tô Lăng Ngữ, hoặc là cố ý nhắm vào mình!

Lâm Ngọc nhíu mày.

Đáng tiếc, hắn không biết là, những thứ Bạch Tiểu Thăng lấy được từ chỗ Lâm Kha, còn có càng nhiều vấn đề điều tra được sau đó, hơn nữa trong lúc Bạch Tiểu Thăng thảo luận cùng Lâm Vi Vi, mở rộng suy nghĩ, đồng thời dùng Hồng Liên phụ trợ, tự mình lại phát hiện ra rất nhiều vấn đề.

Điều này Lâm Ngọc hắn căn bản không thể so sánh.

Mà những thứ này, Bạch Tiểu Thăng lại không thể nói.

- Khó mà nói, tóm lại, chúng tôi cũng cần nói chuyện riêng với Trương Khải tiên sinh một phen.

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói.

Kỳ thực hắn đã có đáp án, chỉ là không muốn chọc ra chuyện không thoải mái cùng với Lâm Ngọc ở trước mặt mọi người mà thôi.

Đương nhiên, kết quả điều tra sau cùng, trên việc xử phạt Trương Khải, dù cho có ‘Đắc tội’ với Lâm Ngọc, một bước Bạch Tiểu Thăng hắn cũng không nhường.

Trương Khải bên kia nghe được lời nói của Bạch Tiểu Thăng, nhịn không được lấy làm kinh hãi.

Vốn đã trốn qua một đại kiếp nạn, hắn cũng đang bắt đầu cảm ơn trời đất.

Lúc này, họ Bạch lại muốn xét hỏi lần nữa.

- Cậu ta hỏi, mình sẽ cắn chết không thừa nhận! Sự vụ quan Lâm Ngọc sẽ không ngồi nhìn cậu ta lật đổ kết luận của hắn, huống chi là đã báo lên Bộ Sự Vụ!

Trương Khải quyết định chủ ý trong lòng.

Khuôn mặt Lâm Ngọc âm trầm, nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng hai giây, gật gật đầu:

- Cậu đã kiên trì như thế. Được, vậy xin mời!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, gọi Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh mang Trương Khải đi.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng cũng đi theo qua đó.

Lên trên lầu, vẫn tiến vào cùng một gian phòng như trước.

Trương Khải mới vừa trải qua sự ‘tẩy lễ’ của Lâm Ngọc, tâm tính lúc này đã có chút khác biệt.

Hắn thậm chí còn nở nụ cười, chủ động nói với bọn người Bạch Tiểu Thăng:

- Sự vụ quan Bạch, các vị, có vấn đề gì, các người cứ tùy ý hỏi. Do tôi làm tôi nhất định sẽ thừa nhận, nhưng nếu không phải tôi làm, vậy tôi sẽ không thừa nhận!

Thái độ này của Trương Khải rõ ràng là nói cho bọn họ, hắn sẽ ‘cắn chết’ phần ghi chép tra hỏi kia của Lâm Ngọc không đổi.

- Giao cho bọn em đi!

Lâm Vi Vi căn bản không quan tâm, mà là cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

Nàng luyện hai ngày nay cùng với Lôi Nghênh, trước mắt đã sớm kìm nén không được.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn bọn họ một chút, cười cười, trực tiếp ra khỏi phòng, còn thuận tay đóng cửa lại.

- Cô tới trước hay là tôi tới trước!

Nhìn thấy cửa phòng bị đóng lại, Lôi Nghênh cười nói với Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi làm một thủ thế mời.

Lôi Nghênh ‘việc nhân đức không nhường ai’, khi hắn nhìn về phía Trương Khải, nụ cười trên mặt hắn đã được thu lại, đôi mắt lộ ra sự băng lãnh.

Lôi Nghênh kết hợp khảo tra trên chiến trường với kỹ xảo nói chuyện vốn có, hai ngày này lại suy nghĩ ra rất nhiều trò mới!

Hắn bức thiết muốn thử một lần.

Trương Khải nhìn thấy ánh mắt của Lôi Nghênh, đáy lòng bỗng nhiên phát lạnh, cảm giác như mình bị dã thú hung tàn theo dõi.

Loại cảm giác sởn gai óc này phát ra từ tận trong tim.

Ngoài cửa.

Bạch Tiểu Thăng vừa đi ra ngoài, điện thoại di động của hắn liền vang lên, là tin nhắn Lâm Kha gửi tới.

Nàng cũng là vừa mới nhìn thấy tin nhắn Bạch Tiểu Thăng gửi đến “Có biết một sự vụ quan tên gọi Lâm Ngọc hay không”, bây giờ mới trả lời lại.

“Lâm Ngọc cũng nhúng tay vào vụ án kia à, khá lắm, Bạch Tiểu Thăng anh cũng có lúc bị đoạt đơn rồi!”

Lâm Kha nói thẳng.

“Cô cứ không có lòng tin đối với tôi như vậy sao, cảm thấy đơn này nhất định sẽ bị cướp đi sao?”

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười lên một tiếng, trả lời.

“Lâm Ngọc là một tên quái vật, hơn nữa năng lực siêu cao! Lại được lão đầu tử lẫn một đám người cấp bậc đại sự vụ quan tán thưởng, hắn làm việc mạnh mẽ vang dội, hơn nữa chưa bao giờ sai sót!”

Lâm Kha trả lời cực nhanh.

Nha đầu này, chưa từng khen ngợi người nào như vậy.

Lâm Ngọc này sợ là người đầu tiên.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, gõ từng câu từng chữ vào điện thoại di động: “Nếu như lần này, hắn sai sót thì sao?”

Lâm Kha ở đối diện gửi đến một icon buồn cười:

“Làm sao có thể!”

Bạch Tiểu Thăng cười cười, không có đáp lại.

Một lát sau, Lâm Kha liên tiếp gửi tin nhắn đến.

“Bên các người xảy ra chuyện gì rồi?”

“Anh với Lâm Ngọc, hai người nảy sinh bất đồng sao?”

“Anh cho rằng Lâm Ngọc sai rồi?”

“Ông trời ơi, anh lợi hại lắm! Anh muốn đặt dấu chấm hết cho thần thoại của Lâm Ngọc sao, anh đây là muốn lật đổ sự vụ quan kiểu mẫu à!”

Lộn xộn cái gì!

Bạch Tiểu Thăng vừa bực mình vừa buồn cười, vẫn như cũ không có đáp lại.

Một lát sau, Lâm Kha lại lần nữa gửi tin nhắn đến: “Tôi ủng hộ anh, ‘xử’ hắn!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận