Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 886: Thần tốc như thế



Bạch Tiểu Thăng ngồi trên ghế sô pha gần lối vào tầng hai của tiệm cơm, trò chuyện qua điện thoại với Lâm Kha một lát xong rồi lại nhắm mắt dưỡng thần, nghỉ ngơi một lát.

Hắn chuẩn bị thời gian nửa giờ, lại đi qua bên kia một chút hỏi han bọn họ xem việc điều tra có tiến triển gì không.

Hai ngày nay, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh một lòng một dạ đều đặt trên vụ án này.

Độ nhiệt huyết cũng theo đó dâng lên cao.

Cũng trong hai ngày này, đồng thời Bạch Tiểu Thăng cũng chia sẻ kỹ xảo điều tra thẩm vấn đỉnh cao nhất của Hồng Liên cho bọn họ, đồng thời chính mình cũng đang không ngừng suy nghĩ và học tập để rút ra tinh túy.

Loại cảm giác thẩm vấn ngay trước mặt thế này càng nghĩ càng cảm thấy thú vị.

Nếu xét theo lý thuyết chuyên sâu, còn liên quan đến tâm lý học, logic phân tích học của nhiều môn khoa học khác nữa.

Dù sao thì bạn dựa vào cái gì để khiến người bị thẩm vấn thừa nhận vấn đề của bản thân!

Nên biết rõ những vấn đề kia rất nghiêm trọng, thậm chí có thể khiến đối phương bị tống vào tù giam!

Chỉ tra hỏi về công việc là không được, đầu tiên nói chuyện nhất định phải hỏi thăm đối tượng để biết được tính cách, hành vi logic, thói quen nói chuyện cho rõ ràng, như vậy mới có thể từ thận trọng tiến từng bước dẫn dắt khống chế đối phương đi theo tiết tấu của mình ngay trong cuộc đối thoại, cuối cùng là hạ gục hắn.

Đối với người khác mà nói, muốn điều tra thói quen, tính cách, hành vi logic của một người là vô cùng khó.

Đương nhiên cũng không phải là không làm được.

Phương pháp trực tiếp nhất, đơn giản nhất và hiệu quả nhất là tìm đến người ở bên cạnh đối tượng, từ từ mua chuộc hắn, sau đó hỏi dò đồng thời phân tích.

Nhưng chính phương pháp này lại không thể hoàn thành trong vòng hai ngày.

Nhưng mà đây là đối với người khác thôi.

Bạch Tiểu Thăng không cần.

Trương Khải là tổng giám đốc của công ty thương mại Vân Phong - Công ty nổi tiếng ở địa phương, tham gia các loại hoạt động ở xung quanh, được mời đi làm nhiều loại báo cáo, càng làm trong “lớp tổng giám đốc” tại trường đại học của địa phương.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cần bảo Hồng Liên tìm tòi một chút, bên trong đầu hắn sẽ xuất hiện đầy những hình ảnh tư liệu hình ảnh và âm thanh của Trương Khải, hắn chỉ cần kết hợp với sự phân tích của Hồng Liên là có thể cho ra một bản phân tích tính cách cơ bản mà chính xác nhất.

Những tư liệu hình ảnh tương ứng được tìm tòi từ trên mạng và được Hồng Liên phân tích, Bạch Tiểu Thăng giảng hết lại cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh là được.

Có những phán đoán về cá tính của mục tiêu, kết hợp với vấn đề ngoài thực tế lập tức có cảm giác mọi thứ đều sáng tỏ.

Lấy tính tình của Trương Khải,có thể phán đoán sơ sơ được ở trên vấn đề nào hắn có thể dứt khoát thừa nhận, ở trên vấn đề nào hắn lại ngụy biện như thế nào.

Như vậy là tốt.

Có thể ở trên một vấn đề nào lấy nhanh đánh chậm, thừa dịp bất ngờ nhảy sang chủ đề khác làm cho hắn không kịp phát hiện. Có thể ở trên một vấn đề nào Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh phối hợp kẻ hát người đàn dẫn dắt khiến cho hắn thừa nhận. Hoặc đang ở trên một vấn đề nào đó, có thể dùng thái độ nghiêm khắc nhất đánh tan phòng thủ tâm lý của hắn.

Ba người đều đã nghiên cứu hết.

Bạch Tiểu Thăng cũng phát hiện ra hai người này có sự tích cực không biết mệt đối với công việc này, vượt qua cả sự tưởng tượng của mình.

Hơn nữa bọn họ rất có thể phát huy hơn nữa!

Thiên phú của Lâm Vi Vi bộc lộ ra hoàn toàn.

Tuy rằng Lôi Nghênh hơi kém một chút, nhưng hắn lại đem kỹ xảo tra khảo trên chiến trường thêm vào bên trong đó, trước đây hắn từng dùng qua hình như cũng rất có hiệu quả, lúc này lại ra sức nghiên cứu, còn khiêm tốn mời mình và Lâm Vi Vi chỉ dạy cho hắn.

- Trương Khải, nếu ông thoải mái thừa nhận thì còn tốt một chút, nếu không làm như vậy tôi sợ bọn họ có thể dằn vặt cho ông đến phát điên lên mất!

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn đồng hồ.

Không chênh lệch nhiều lắm.

Hắn đứng dậy.

- Anh Tiểu Thăng… quan sự vụ Bạch!

Bạch Tiểu Thăng vừa ngẩng đầu lên, ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười vui vẻ của Lâm Vi Vi, trong tay cô đang cầm tài liệu, chân bước nhanh về phía mình.

Phía sau nàng là Lôi Nghênh, Lôi Nghênh đang chống đỡ một người, chính là Trương Khải.

Thời gian tổng cộng còn chưa được ba mươi phút, còn kém năm phút nữa mới đến mà đã hỏi xong rồi sao? Bạch Tiểu Thăng cũng phải hết sức ngạc nhiên.

Đây cũng thật quá nhanh đi!

- Ầy, hắn đã thừa nhận toàn bộ!

Lâm Vi Vi vô cùng tự hào đưa ra tài liệu trong tay, bên trên có chữ ký của Trương Khải, thậm chí còn có dấu vân tay.

Không cần nói đến chuyện đưa cho bộ sự vụ, dù đưa trực tiếp cho tư pháp cũng có thể lấy làm chứng cứ.

- Thừa nhận rồi!

Bạch Tiểu Thăng càng lật xem càng ngạc nhiên.

Bạch Tiểu Thăng thuận tiện đưa mắt nhìn sang Trương Khải, không biết là Trương Khải gặp chuyện gì trong hơn hai mươi phút kia, cả khuôn mặt hắn đều lộ ra một màu sắc trắng nhợt, ánh mắt thì trống rỗng, hai chân gần như kéo lê trên mặt đất phải nhờ Lôi Nghênh chống đỡ.

Giống như là mắc phải căn bệnh nặng, cảm giác vô lực như xuất hiện triệu chứng hư thoát.

- Đi thôi, chúng ta đi xuống tầng dưới!

Lâm Vi Vi nói vội vã như không nhịn nổi.

- Quan sự vụ Lâm Ngọc bọn họ không phải dùng nửa giờ à, thời gian của chúng ta mất còn ít hơn! Chèn ép bọn họ một chút!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lâm Vi Vi một chút, không nói gì.

Cũng khó trách bọn họ vội vã như vậy, thì ra là muốn cạnh tranh trong cả chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng không có ngăn cản, hắn không muốn làm chuyện đả kích tính tích cực của người một nhà với mình.

Hành vi này còn có một chút khiêu khích, có thể bị Lâm Ngọc trách móc hay không hắn thật sự không thèm để ý.

Hôm nay ở đây, Bạch Tiểu Thăng hắn đã nhường Lâm Ngọc rất nhiều rồi.

Nếu như Lâm Ngọc còn muốn trách tội hắn…

Vậy thì cứ đến đây đi!

Bạch Tiểu Thăng không sợ nhất chính là phiền phức.

Một mạch đi xuống tầng dưới, Bạch Tiểu Thăng vẫn còn rất tò mò, hỏi Lâm Vi Vi.

- Các người đây tra hỏi như thế nào, tôi nhìn người này… choáng váng cả rồi.

- Nếu hắn cứng đầu đến cuối cùng, có thể phát điên lên cũng nên!

Lâm Vi Vi hạ giọng lại nói.

- Năm phút đồng hồ cuối cùng, Lôi Nghênh còn dặn em ra ngoài các kiểu, nói cái gì mà phụ nữ không nên nhìn thấy. Sau đó Trương Khải hoàn toàn biến thành bộ dáng này.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cười khổ một tiếng, có điều không có hỏi thêm gì.

Lần này đổi lại là Lâm Ngọc đứng lên đầu tiên, có điều hắn liếc nhìn Trương Khải, không khỏi cau mày.

Tô Lăng Ngữ và Giang Nguyệt thì vô cùng chờ mong nhìn theo Bạch Tiểu Thăng.

Lần này tuy không phải là thi đấu gì, thế nhưng các nàng càng hy vọng Bạch Tiểu Thăng có thể thắng được.

- Thời gian các người dùng chưa đến nửa tiếng, thật là quá giỏi!

Chưa gì Giang Nguyệt đã lên tiếng cổ vũ, đồng thời còn nhìn đám người Lâm Ngọc bằng ánh mắt ra oai một chút.

Tô Lăng Ngữ không thể làm hành động giống của nàng được, cho nên chỉ giữ yên lặng.

Nhưng mà nụ cười của nàng như một sự khẳng định đúng là như vậy.

- Kết quả như thế nào vậy quan sự vụ Bạch?

Trên mặt Lâm Ngọc không có cảm xúc, nhìn Bạch Tiểu Thăng rồi hỏi.

Bạch Tiểu Thăng do dự một chút rồi đưa bản báo cáo kia ra.

Lâm Ngọc cầm lấy lật xem từng tờ, sắc mặt của hắn càng ngày càng khó coi.

Mình đưa ra xử phạt nhẹ, quá mức nhẹ!

Theo như những gì mà Trương Khải thừa nhận đã đủ để kết án!

Chỉ có hơn hai mươi phút thôi, vậy mà Trương Khải đã thừa nhận toàn bộ, còn ký tên! Lâm Ngọc cảm thấy không còn gì để nói.

Thậm chí hắn nghĩ, nếu như Trương Khải kiên trì không nhận thì Bạch Tiểu Thăng cũng phải bó tay không còn cách nào thắng!

Đương nhiên đây chỉ là một ý nghĩ của hắn thôi.

Giúp tập đoàn tìm ra sâu mọt chính là chức trách của quan sự vụ như bọn hắn.

Trước kia Lâm Ngọc vẫn cho rằng, bất kỳ ai bắt được con sâu làm rầu nồi canh đều phải là việc làm vui mừng.

Nhưng mà hiện tại hắn không thể vui mừng nổi.

- Cao Bằng, đi làm yêu cầu sửa đổi báo cáo!

Lâm Ngọc trầm giọng nói.

Câu nói này làm cho Cao Bằng và Lưu Yến rất là kinh hãi.

Điều này đồng nghĩa với việc Lâm Ngọc công nhận kết quả điều tra của đối phương!

Sửa chữa báo cáo một lần nữa, chắc chắn phải có thêm một biên bản báo cáo…

Trên biên bản viết như thế nào!

Viết là bởi vì quan sự vụ Bạch Tiểu Thăng điều tra một lần nữa, nên mới phát hiện sai lầm của bọn họ?

Chuyện này làm sao mà được!

Nhưng mà Lâm Ngọc chưa từng phạm phải sai lầm! Chưa từng có! Mà bây giờ bản báo cáo lại bị một vị quan sự vụ mới được bổ nhiệm làm cho phải thay đổi.

- Sửa ra làm sao?

- Trương Khải dính líu đến mười lăm hạng mục quan trọng, tham ô khoản tiền cực lớn, đề nghị chuyển giao cho tư pháp!

Lâm Ngọc trầm giọng nói.

- Ngoài ra, để quan sự vụ Bạch và cộng sự của mình kí tên!

Mọi người nghe được đều ngơ ngác, vấn đề của Trương Khải lại nghiêm trọng như vậy!

- Vâng.

Cao Bằng gật đầu nói, chuẩn bị đi làm theo.

- Không cần đâu!

Lâm Vi Vi bỗng nhiên mở miệng ngăn cản hắn.

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Lâm Vi Vi, Lâm Vi Vi chậm rãi nói.

- Chúng tôi đã nộp phần xử lý báo cáo kia rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận