Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 894: Mục tiêu không xác định



Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ba người, trước giữa trưa, đã tới thành phố Ngô Khâu.

Bọn họ vẫn như cũ tìm một khách sạn đã cùng với Bộ Sự Vụ ký hợp tác thỏa thuận để ở.

Thời điểm ăn cơm trưa, Bạch Tiểu Thăng cùng hai người vừa ăn vừa nói chuyện.

- Tuy Dư Tuyền bên kia có hai công ty có vấn đề, thành phố Ngô Khâu bên này thì chỉ có một nhà, nhưng nơi này mới chính là nơi cá lớn tồn tại.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người nghiêm túc nói.

- Bên này càng tới gần Duyên Hải, kinh tế phát triển mức độ cao, quy mô của các công ty đều rất lớn, bản địa chí ít có năm công ty thuộc biên chế tập đoàn có sức mạnh ngang ngửa nhau, mỗi một công ty quy mô đều so với công ty Thương mại Vân Phong mạnh hơn nhiều.

- Đương nhiên, cái này cũng là có nguyên nhân, có nghe đồn thành phố Ngô Khâu sẽ được tính vào Đặc Khu, cho nên những công ty này đang đánh cược tất cả vào tương lai.

- Mà căn cứ theo lời khai của Trương Khải thừa nhận, một lần lợi dụng chức vụ lớn nhất của hắn, lấy đại lượng tiền tài tiến hành bên trong hoạt động kiếm lời. Mặt khác hợp tác ba bên, chính là thành phố Dư Tuyền và thành phố Ngô Khâu hình thành thế chân kiềng, trong đó người hợp tác ở thành phố Ngô Khâu hợp tác đầu nhập số lượng tài chính chiếm sáu phần mười.

- Số tiền kia đối với bản thân Trương Khải cảm nhận chính là một con số kinh người, nhưng mà đối với người hợp tác bên thành phố Ngô Khâu này, tựa hồ như số tiền này cũng không có phải chuyện đại sự gì, không có quá mức cẩn thận đối đãi. Các ngươi nói thử xem, điều này nói rõ cái gì?

Bạch Tiểu Thăng nói xong thì dừng lại chờ hai người suy nghĩ trả lời.

- Nói rõ tài chính của bên này vô cùng hùng hậu?

Lôi Nghênh thăm dò nói.

- Nói rõ vấn đề bên này vô cùng nghiêm trọng, sử dụng một khoản tài chính lớn mà lại xem như bình thường.

Lâm Vi Vi nói.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

- Không tệ! Động một tí liền điều chuyển một số lượng lớn tiền chỉ coi như bình thường, điều này nói rõ cái người phụ trách công ty bên này, thực sự lộng quyền, đã đến mức một tay che trời, không chút kiêng kỵ hoàn cảnh.

- Một cái công ty nào đó?

Lâm Vi Vi nhạy cảm cảm thấy được vấn đề trong lời nói của Bạch Tiểu Thăng.

- Anh không biết là công ty của ai sao?

Lôi Nghênh cũng giật mình hỏi.

Lúc trước, Trương Khải là do Lôi Nghênh cùng với Lâm Vi Vi "Thẩm vấn" không giả.

Báo cáo cũng là bọn họ gửi.

Bất quá Bạch Tiểu Thăng tinh tế đã đọc qua báo cáo, hắn cảm thấy rất hứng thú đối với nội dung bên trong bản báo cáo có đề cập đến một cái vấn đề vi diệu chính là "Kết bè kết cánh".

Vào lúc ban đêm, Bạch Tiểu Thăng liền quay lại tìm Trương Khải nói chuyện một phen.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng có bổ sung thêm một phần nói rõ sự tình cho Bộ Sự Vụ Bộ, đề cập về những thứ này.

Chuyện này, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng biết rõ đại khái, chỉ có điều bọn họ lúc ấy cho rằng sự tình đã chấm dứt, nên không có để ý thêm.

Mà lần này, mặc kệ muốn đi Dư Tuyền hay là đến thành phố Ngô Khâu, đã có Bạch Tiểu Thăng làm chủ, bọn họ chỉ có đi theo.

Bạch Tiểu Thăng nói làm thế nào, bọn hắn liền làm như thế đó, vẫn là không để ý tiền căn hậu quả.

Nhưng bây giờ, muốn bắt tay đi điều tra, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không đối với bọn hắn còn cần thuyết minh mơ hồ như thế, mà phải chỉ rõ ràng cụ thể tên công ty.

- Thật đáng tiếc, tôi cũng không biết, đồng thời, ngay cả bản thân Trương Khải cũng không biết rõ.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai cười nói.

- Hắn cũng không biết rõ? Cái này sao có thể.

Lâm Vi Vi không tin.

- Tên gia hỏa này, có thể chưa khai hết tất cả.

Lôi Nghênh nghĩ lại hung hăng nói.

Tựa hồ hắn cảm thấy thủ đoạn ngay lúc đó của mình còn chưa đủ ác.

- Yên tâm đi, Trương Khải xác thực đã khai báo sạch sẽ. Hơn nữa, Lôi Nghênh anh thật sự là dọa cho hắn sợ đến mất mật, đêm hôm đó tôi lại tìm hắn nói chuyện một mình, chỉ mới nhắc đến tên của anh thôi, hắn liền như sụp đổ muốn khóc.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Thế nhưng mà, chuyện này cũng quá không thể tưởng tượng nổi. Trương Khải, hắn không biết rõ thân phận của đối phương, vậy mà cũng dám cùng người khác hợp tác? Lại nói, khoản tài chính lớn như vậy làm sao đi qua.

Lâm Vi Vi vẫn là không tin nói.

- Đối phương phái một người họ Trương cùng hắn liên hệ hợp tác các khoản, không cần phải suy nghĩ, tên này nhất định là giả. Tên họ Trương này, nói rất nhiều sự tình mà chỉ có người phụ trách công ty con của tập đoàn mới biết, vì thế mới khiến Trương Khải tin tưởng thân phận của đối phương. Đối phương còn lấy một cái công ty thứ ba làm con đường đánh vào vấn đề tài chính, cái công ty thứ ba kia hiện tại đã không còn tồn tại, chỉ có điều nó lại được đăng ký ở thành phố Ngô Khâu, mà công ty của đối phương cũng nói ở thành phố Ngô Khâu, chỉ có một điểm như thế làm cho nguồn tin tức thêm phần xác thực. Trương Khải cảm kích đối phương đối với hắn tín nhiệm, cũng không có hỏi nhiều.

Bạch Tiểu Thăng nói

Thật đúng là chuyện kỳ lạ gì cũng có thể xảy ra.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh gật gật đầu.

Bất quá lập tức, hai người nhịn không được nói.

- Vậy giờ làm sao tra đây?

- Tôi có thể a.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

- Trương Khải cung cấp một chút manh mối, mặc dù chỉ là dấu vết để lại, nhưng mà kết hợp với một vài đoạn tin tức có được lúc ấy, còn có báo cáo của công ty ở thành phố Ngô Khâu thời kỳ đó, báo cáo cho tập đoàn chính là bảng báo cáo tài chính, tiến hành hệ thống hóa suy luận, có thể dùng phương pháp loại trừ, đem năm công ty loại bỏ còn lại ba công ty. Hiện tại, chuyện này đã là bước tiến tốt nhất mà tôi làm được.

- Kế tiếp một tuần tiếp theo, tôi muốn hai người đi điều tra một chút tin tức của ba cái công ty này, thuận tiện cho tôi tiếp tục sàng lọc chọn lựa tiếp.

Bạch Tiểu Thăng có lòng tin mười phần, bằng vào chỉ đạo của Hồng Liên, cuối cùng tìm tới công ty có vấn đề, không khó.

Bất quá Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lại đối với cách làm này của hắn, lại bị kinh động như gặp thần, nhao nhao giơ ngón tay cái lên thán phục: Lợi hại.

- Anh Tiểu Thăng, anh mau an bài đi, chúng tôi sẽ chia nhau chạy việc, nhất định sẽ ở bên trong thời gian ngắn nhất giúp anh chỉnh lý rõ ràng.

Lâm Vi Vi có lòng tin mười phần vỗ ngực nói.

Lôi Nghênh cũng gật gật đầu.

- Em nói sai rồi, Vi Vi.

Bạch Tiểu Thăng cười to.

- Thứ nhất, anh không cần hai người nhanh. Lần này, vẫn như cũ lấy rèn luyện làm chủ! Ma luyện hai người, cũng là rèn luyện bản thân anh, chúng ta đều phải thả chậm lại tốc độ, từ bên trong quá trình điều tra không ngừng học tập tiến tới. Có thể đề cao năng lực bản thân, đây mới là mục đích mà anh muốn.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhịn không được gật đầu đồng ý.

Đối với loại thái độ "Cầu chậm không cầu gấp" này của Bạch Tiểu Thăng, hai người bọn họ cũng là vô cùng thưởng thức.

- Chuyện thứ hai, tôi không cần hai người phải tách nhau ra chạy, lần này, hai người phải cùng một chỗ hành động.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Vì cái gì?

Lâm Vi Vi khẽ giật mình.

Lôi Nghênh cũng có mấy phần không hiểu.

- Chỉ là một cái phương pháp bảo đảm mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng rất có thâm ý, mỉm cười.

Thời điểm ba người đang trò chuyện, ở thành phố Ngô Khâu, ở một khách sạn cao cấp khác.

Khách sạn này dĩ nhiên không có bất kỳ hiệp nghị hợp tác nào cùng Bộ Sự Vụ, muốn ở phải tự trả tiền.

Lâm Ngọc bọn hắn lựa chọn nơi này.

Dạng lựa chọn này cũng là vì phòng ngừa, sợ tin tức bọn hắn ở chỗ này bị lộ ra ngoài.

Bọn người Lâm Ngọc vừa dừng chân, đã có người tìm tới cửa.

Đó là một người nam nhân tướng mạo bình thường, ném vào trong một đám người thì tìm hoài cũng không thấy, trên mặt còn mang theo nụ cười thật thà.

- Ngươi tìm ai?

Lưu Yến phụ trách mở cửa dò xét một phen, nhíu mày hỏi.

- Tôi, tôi là tới nói chuyện hợp tác.

Người tới nhếch miệng cười một tiếng, còn xoa xoa tay.

- Tìm nhầm phòng rồi.

Lưu Yến trực tiếp cho rằng người này là một tên lừa đảo, liền muốn đóng cửa.

Nào có thể đoán được, cửa bị nam nhân này một tay giữ lại, đẩy ra, khí lực của đối phương lớn đến kinh người.

Cái tên nam nhân kia đôi mắt như đạo tặc lấp lóe một tia cười giễu cợt, nét thật thà chất phác nhanh chóng bị quét sạch sành sanh.

- Ngươi muốn làm gì.

Lưu Yến lập tức khẩn trương, quát to một tiếng, lui ra phía sau.

Nàng hô lên một tiếng, Cao Bằng và Lâm Ngọc bên trong lập tức đi ra.

- Làm sao?

Cao Bằng xem xét biểu hiện của tên nam nhân kia, lập tức quát to:

- Ngươi là người nào?

Lâm Ngọc cũng lạnh lùng nhìn đối phương.

- Tôi? Tôi là người mà các người muốn tìm, do Trương Vọng giới thiệu.

Người đến nở nụ cười:

- Tôi tên Đông tử.

Trương Vọng? Là tên thám tử cấp cao kia?

Bọn người Lâm Ngọc nhịn không được dò xét người nam nhân trước mắt này một phen. Tuy nhiên không nhìn ra được vấn đề gì bất thường, bọn họ cảm thấy thường thường không có gì lạ, nhưng càng là như thế càng không thể coi thường, tối thiểu nhất, Trương Vọng đối với hắn đánh giá rất cao.

Nghe nói đã từng tham gia qua quân đoàn nước ngoài, năng lực vượt xa người bình thường.

- Tôi chính là cố chủ của anh, vô trong đi, chúng ta đàm phán một chút.

Lâm Ngọc ngoắc ngoắc, sau đó dẫn đầu hướng về ghế sô pha phòng khách.

Đông Tử nhếch miệng cười một tiếng, đi theo qua đó.

Lâm Ngọc trước tiên nói yêu cầu. Tên Đông Tử kia chỉ là cười cười.

- Những chuyện nhỏ nhặt này, tôi sẽ làm cho các ngài đây thỏa mãn, coi như đối phương là thần hay yêu ma quỷ quái xuất quỷ nhập như thế nào, tôi cũng có thể dưới tình huống mà hắn không biết chút nào, nắm giữ hết thảy hành tung động tĩnh của hắn, báo cáo nhanh cho các vị.

Đông Tử không có khen chính mình bao nhiêu lợi hại, nhưng mà sự tự tin bên trong ánh mắt làm cho Lâm Ngọc rất ưa thích.

Lần nói chuyện này, kéo dài khoảng mười mấy phút.

Thời điểm Đông Tử rời đi, mang theo hai tấm ảnh chụp, người ở phía trên theo thứ tự là Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận