Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 938: Không phải bạn bè, vậy thì là địch nhân!



Mấy người Bạch Tiểu Thăng bên này là những tiếng hô rung trời, mà sát vách lại là một cảnh tượng khác.

Phòng sát vách tên là —— "Đế Hào".

Phòng lớn như vậy, ở bên trong có một cái bàn lớn định chế bày đủ 30 ghế.

Rất nhiều chỗ đã được ngồi, có chút giống với hội nghị bàn tròn.

Lúc này vị trí chủ vị vẫn trống không, coi như là Dư Trung Thiên cũng chỉ có thể ngồi ở bên cạnh, Tống Dao thì ngồi sát bên hắn.

Trước mắt, đã có hai mươi hai người ngồi, vị trí còn sót lại chỉ có 8 cái.

Trừ Dư Trung Thiên và Tống Dao thì tuổi tác hai mươi người đang ngồi này dao động từ hai lăm hai sáu đến năm sáu mươi tuổi, thể loại nào cũng có. Bất luận nam nữ già trẻ đều ăn mặc ánh chỉnh tề, dùng ánh mắt nóng rực nhìn vào Dư Trung Thiên cùng Tống Dao.

Mấy người bọn họ là đại biểu của mấy tổ chức liên minh công ty dân gian ở Vân Hải.

Mỗi cá nhân cũng đại biểu cho một cái công ty, bất luận nó lớn hay nhỏ thì ở chỗ này đều có một vị trí.

Còn chưa tới, chỉ có người của Hội Liên Hợp công ty Vân Hải.

Dư Trung Thiên, Tống Dao mới đến có nửa giờ, nhưng sự lấy lòng của những người này đối với bọn hắn chưa có dừng lại qua.

- Dư Tiên Sinh thật sự là tuấn tú lịch sự, đúng là nhân trung long phượng!

- Khí chất như thế này, tuyệt đối không phải là mấy người như chúng ta có thể so sánh!

- Anh nói lời này có chút nhảm rồi. Tiểu Dư tổng người ta chính là người cầm lái tương lai của tập đoàn Thất Phong, dưới một người trên vạn người. Chúng ta cùng người ta so sao được. Không cùng đẳng cấp!

- Đúng vậy! Thực lực của Tập đoàn Thất Phong đều mạnh hơn so với một hai cái liên minh chúng ta! Giờ hai vị này chịu tới tọa đàm cùng chúng ta thì tuyệt đối là quá nể tình!

- Đúng vậy, nể tình!

- Tôi nghe nói bên Thị chính cũng có người đến, đó là nhờ mặt mũi của ai? Tập đoàn Thất Phong chứ ai!

- Không biết là vị đại nhân vật nào, nhưng mà chắc cũng không nhỏ. Dù sao tập đoàn Thất Phong đến đây tăng lớn đầu nhập ở nhiều lĩnh vực, có thể trợ giúp cho sự phát triển của thành phố Vân Hải!

Đám người càng nói càng nhiệt tình.

Dư Trung Thiên chỉ cười không nói, cũng không khiêm nhượng một cách bình thường.

Nhìn qua bên cạnh, bên trong mắt hắn cũng có một tia nóng rực.

Mấy người đàn ông đều lấy lòng Dư Trung Thiên. Còn mấy người phụ nữ ở đây cũng đều người tinh minh trong thương trường, các nàng đưa ánh mắt nhắm ngay Tống Dao.

Làm phụ nữ, trực giác của các nàng rất nhạy cảm nên có thể cảm giác được Dư Trung Thiên đối với Tống Dao thể hiện yêu thương, mơ hồ còn có một tia sợ hãi.

Làm tinh anh trong giới kinh doanh, các nàng trước đây cũng điều tra qua, nhà Tống Dao chính là đại cổ đông của tập đoàn Thất Phong.

Mấy người phụ nữ bắt đầu đường cong tiến công, khen không dứt miệng đối với Tống Dao.

- Làn da của Tống tiểu thư thật là tốt, người lại đẹp nữa. Khí chất này, tôi thấy nếu so với vị kia tân tấn thiên hậu Ngụy Mặc Nhiễm kia cũng không thua bao nhiêu đâu!

- Đúng vậy, Tống tiểu thư xuất thân hào môn, mười ngón tay không dính nước mùa xuân, trời sinh có phúc khí tốt. Không giống như chúng ta, phơi gió phơi nắng, lao lực kiệt sức.

- Tôi nghe nói Tống tiểu thư học MBA ở California nước Mỹ, là Thạc Sĩ Công Thương Quản Lý (MBA) đó. Người đã đẹp rồi giờ lại có nội hàm, còn muốn lưu cho những người như chúng ta chút đường sống hay không.

- Ài! Chúng ta cũng không cần so sánh với Tống tiểu thư, khác nhau một trời một vực mà, không cần tự chuốc lấy nhục nhã.

Vô số lời ca tụng quanh quẩn, nghe được nhiều nên Tống Dao cũng cảm giác thư sướng, hóa giải một phần cỗ oán khí vừa rồi.

Đang lúc trò chuyện sôi nổi thì cửa phòng mở ra, dưới sự hướng dẫn của phục vụ viên, một đám người đi vào, có mười người.

Cầm đầu chính là Hàn Minh Hạo, theo sát phía sau là Phó Vân Vĩ và Lưu Đổng, phía sau nữa là đại biểu những công ty còn lại.

Những người này vừa tiến đến thì đều sững sờ.

Bọn hắn đúng hẹn tới, nhưng làm sao trong này đã tới nhiều người như vậy?

- Ồ, đây không phải là người của Hội Liên Hợp các công ty Vân Hải sao, cuối cùng cũng đến rồi!

- Mặt mũi cũng rất lớn đó, còn đến muộn hơn so với Tiểu Dư tổng cơ, các người là áp trục à!

- Hội Liên Hợp các công ty Vân Hải, người ta ở Vân Hải quát tháo phong vân đó! Không biết hiện giờ ở mảng truyền thông có Thập Cường công ty tư nhân, đều là của người ta sao.

- Chậc chậc, những công ty như chúng ta làm sao có thể cùng so sánh với người ta, đều không thể tiến nổi vào mười vị trí đầu mà!

Hình như rất tận lực!

Mắt thấy người của Hội Liên Hợp các công ty Vân Hải tới, người đang ngồi ở đây có rất nhiều phát ra những tiếng châm chọc khiêu khích.

Tất cả cũng do những công ty, tổ chức này mấy năm gần đây bị Hội Liên Hợp Vân Hải nghiền ép, độc chiếm phần lớn thị trường cùng tài nguyên quảng cáo.

Những người này sớm đã có oán khí, cộng thêm việc nghe nói trước đây tập đoàn Thất Phong cùng Hội Liên Hợp Vân Hải không hợp nhau, cho nên mới cố ý gây sự.

Rất nhiều thanh âm chế giễu như thế vang lên khiến cho lông mày Hàn Minh Hạo nhăn lại.

Trước đó vài ngày Hàn Minh Hạo vẫn là một vị Công Tử tâm cao khí ngạo, bây giờ dù đã Lãng Tử Quay Đầu, quyết tâm tận sức cho thương trường. Nhưng mà, chuyện gì cũng đều chưa từng trải qua thì sao có thể chịu được những thứ này.

Phó Vân Vĩ và Lưu Đổng không khỏi lo lắng nhìn về phía lão đại nhà mình, bọn họ chuẩn bị tiến lên lôi kéo hắn lại.

Trường hợp hôm nay khác biệt với quá khứ!

Thân phận bọn họ đại biểu cũng khác biệt quá khứ nên không thể làm ẩu!

Vẻ mặt Dư Trung Thiên không biểu tình khi nhìn về phía Hàn Minh Hạo,

- Đúng thế, quý vị tới sớm một cách không bình thường đó.

Tống Dao ở bên cạnh hắn thì chỉ lạnh nhạt nhìn thoáng qua, sau đó nhìn về phía hắn, giống như lười nhác nhìn những người kia.

- Tiểu Dư tổng, bây giờ chỉ có sớm chứ không muộn hơn thời gian chúng tôi nhận được thông báo mà.

Hàn Minh Hạo kiềm chế tâm tình của mình, chậm chạp mở miệng.

Dáng vẻ không kiêu ngạo không tự ti.

Người bên cạnh Hàn Minh Hạo thì nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng vị Hàn đại thiếu gia này, vẫn nhịn xuống được.

Đúng là khó có được!

- Ồ, thật sao?

Dư Trung Thiên mỉm cười nói,

- Thế các người có nhìn kỹ thiệp mời không đó, thời gian ở trên đấy cũng không phải bây giờ mà.

- Thiệp mời, thiệp mời gì?

Hàn Minh Hạo sững sờ.

Hắn không có thấy qua thiệp mời gì đó.

- Đây chính là thiệp mời nè, thế nào? Không có thiệp mời cũng có thể tới tham gia yến hội cao cấp như vậy sao?

- Cậu không có thấy qua thì tôi có thể đưa cho cậu xem thử, đến đây nhìn kỹ một chút, các người đến muộn rồi đó!

- Tôi thấy đây rõ ràng là cố ý, thể hiện cho chúng ta xem Hội Liên Hợp các công ty Vân Hải không giống bình thường.

Rất nhiều người châm chọc khiêu khích rồi cất tiếng cười vang, sau đó liên tiếp lấy ra thiệp mời màu vàng óng cho bọn người Hàn Minh Hạo xem.

Hàn Minh Hạo thay đổi sắc mặt, đám người phía sau hắn cũng không nhịn được phải trừng to mắt, quay mặt nhìn nhau.

Bọn hắn căn bản không có nhận được thiệp mời gì đó!

- Chúng ta không có thiệp mời!

- Đúng vậy, chưa từng nhận được!

Đám người sau lưng Hàn Minh Hạo nhao nhao nói, vẻ mặt của bọn hắn có mấy phần kinh sợ.

Không có gửi thiệp tới mà chỉ mời bằng miệng sau đó thông báo thời gian, bây giờ lại nói bọn hắn không đúng giờ. Đây không phải đang chơi người sao?

Coi như là đối thủ nhưng dùng đến thủ đoạn hạ cấp bỉ ổi như thế cũng rất quá đáng!

- Tiểu Dư tổng, cái thiệp mời này chúng tôi xác thực không có nhận được!

Hàn Minh Hạo cao giọng nói.

Dư Trung Thiên ngoài cười nhưng trong không cười, nghiêng đầu nhìn hắn rồi uể oải nói,

- Không thể nào, anh nói là không có phát tới cho các anh sao. In ấn một cái thiệp mời như thế này cũng không tốn bao nhiêu tiền, tập đoàn Thất Phong chúng tôi vẫn có được.

- Có phải là do các anh chướng mắt lần hẹn này hay không, thiệp mời đều không mang ở trên người.

Dư Trung Thiên cười nói.

Từ lúc vừa mới bắt đầu, Dư Trung Thiên đã có chút âm dương quái khí.

Hắn hôm nay cũng không phải tới vì cho Hội Liên Hợp các công ty Vân Hải mặt mũi, bởi vì lần tiếp xúc trước mấy tên này đã không biết điều!

Không phải bạn bè, vậy thì là địch nhân!

Bây giờ có nhiều người như vậy, Dư Trung Thiên muốn công khai đánh mặt bọn hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận