Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 953: Dư Thất Phong tự tin



Một trận thương chiến không có khói lửa chính thức được bắt đầu.

Hai bên Bạch Tiểu Thăng và Dư Thất Phong tự bố trí kế hoạch của mình.

Thật ra bên trong trận tranh chấp này còn có một bên trung lập - thị chính Vân Hải.

Vốn là Trử Hưng Vân để cho Tống Hà đi theo đại biểu của tập đoàn Thất Phong, còn có một số đại biểu của các công ty địa phương, cùng nhau trao đổi công việc hợp tác và đầu tư. Kết quả là hắn đến chưa được hai phút, thậm chí còn chưa vào phòng riêng được đặt từ trước mà đã quay về.

Chỉ còn lại một đống “ngôn ngữ ngoại giao”.

Trở về thị chính, Tống Hà đến thẳng văn phòng của Trử Hưng Vân, muốn cẩn thận báo cáo chuyện này cho Thị trưởng Trử.

Trử Hưng Vân nghe kỹ càng xong bản trình bày của Tống Hà chỉ cười chứ không nói gì.

- Thị trưởng Hưng Vân, chúng ta mặc kệ thật sao?

Dù sao cũng không có người ngoài, Tống Hà không nhịn được nên cất giọng hỏi.

- Quan tâm? Anh muốn quan tâm thế nào?

Trử Hưng Vân cười hỏi ngược lại.

Tống Hà ngẩn người ra, trả lời.

- Để cho bọn họ không làm bừa ở Vân Hải!

Nói xong, Tống Hà tự mình lắc đầu.

Lời nói này là cảnh cáo ai?

Cảnh cáo tập đoàn Thất Phong?

Người ta không đến đầu tư!

Nói không chừng bên ngoài còn có thể dấy lên tin đồn Vân Hải có rào cản về kinh tế và có hoàn cảnh đầu tư tồi tệ.

Cảnh cáo công ty ở địa phương?

Càng kỳ cục!

Đưa tay giúp người ngoài, ghẻ lạnh người trong nhà, đây càng là điều tối kỵ.

Đồng thời cảnh cáo?

Đắc tội cả hai bên!

Ở trong hoàn cảnh thị trường có lúc chính là như vậy, thị chính khó xử với cả hai bên.

- Cách giải quyết chuyện này tốt nhất chính là chúng ta đứng ngoài quan sát.

Trử Hưng Vân nói.

- Những khả năng mà anh suy nghĩ đến thì Bạch Tiểu Thăng đều nói chuyện với tôi rồi. Hơn nữa là hắn cũng cẩn thận phân tích hết mặt lợi và hại rồi! Nếu tôi lại nói một lần nữa với hắn thì dù là anh cũng sẽ đưa ra quyết định giống như tôi!

Trử Hưng Vân nói cực kỳ khẳng định.

Quả nhiên là Bạch Tiểu Thăng gọi điện cho Thị trưởng!

Tống Hà than thầm, lúc đó hắn nhìn thấy tay của Bạch Tiểu Thăng đang cầm điện thoại di động, đi ra từ phòng riêng bên cạnh.

Thị trưởng Trử nhận được điện thoại vậy thì hắn cũng đoán được mấy phần.

Vậy mà có thể thuyết phục được một người có chủ kiến như Thị trưởng Trử trong thời gian ngắn như thế!

Không biết Bạch Tiểu Thăng này nói cái gì!

Thật sự là Tống Hà cảm thấy kinh ngạc, sau đó cũng rất muốn nghe một chút.

Có điều, đương nhiên hắn không thể bảo Thị trưởng Trử lặp lại cho hắn nghe, vì vậy muốn cũng chỉ đơn giản là muốn mà thôi.

- Thị chính sẽ không làm mất thăng bằng thị trường, càng không quyết định chi phối công ty nào!

- Có điều thị chính sẽ tận dụng trách nhiệm giám sát, không phép một trong hai bên tùy ý đi quá giới hạn! Không cho phép làm loạn thị trường!

Thị trưởng Trử Hưng Vân bình tĩnh hòa giải hai bên.

- Nhớ kỹ hai điểm này, cứ tùy theo bọn họ là được rồi.

- Có lẽ đây là một bước ngoặt để cho Vân Hải chuyển mình, nhưng cũng rất khó nói!

Ánh mắt của Trử Hưng Vân nhấp nháy ý cười.

Tống Hà cực kỳ kính phục mà nhìn Trử Hưng Vân.

Trước đây rất lâu, hắn khâm phục Thị trưởng Trử từ ánh mắt và sự quyết đoán như là "Ngồi xem mây gió biến ảo, ta lù lù bất động", "Mặc cho mưa gió phiêu linh, ta chấp chưởng Càn Khôn", sự quyết tâm và quyết đoán này người bình thường không thể nào có được.

- Chỉ có điều, tôi vẫn lo lắng ảnh hưởng đến việc đầu tư của tập đoàn Thất Phong, dù sao đó cũng là công ty lớn, nếu họ không đến thật sự là đáng tiếc!

Tống Hà không nhịn được nói ra.

Hắn sợ là sau trận tranh chấp này biến thành tiêu hao vô cớ, công ty bên ngoài không đến mà công ty ở địa phương cũng bị thương nặng.

Khiến cho thị chính và Vân Hải phiền toái vô tận.

Có điều Tống Hà tin tưởng Thị trưởng Trử tất nhiên đã có dự kiến đối với điểm này rồi.

Trử Hưng Vân nhìn Tống Hà, nở nụ cười.

Hắn tất nhiên là rõ ràng vị thư ký này của mình đang muốn gì.

- Tống Hà à, anh cho rằng Bạch Tiểu Thăng chỉ dùng mấy câu nói là có thể thuyết phục được tôi à.

Trử Hưng Vân cười dài mà nói.

- Yên tâm đi, tập đoàn Thất Phong kia nếu thật sự không đến được có lẽ Vân Hải của chúng ta nhận được càng nhiều chỗ tốt đây!

Lời nói này khiến cho Tống Hà sững sờ.

- Một con cá sấu lớn nào đó trên thị trường sắp đến đây!

Trử Hưng Vân không có nói gì thêm.

Buổi sáng ngày hôm sau, Dư Thất Phong của tập đoàn Thất Phong gọi điện thoại cho Tống Hà.

Đầu tiên Dư Thất Phong bày tỏ sự áy náy đối với chuyện xảy ra ngày hôm qua, sau đó nói vài câu như đang thăm dò.

Tống Hà làm theo căn dặn của Thị trưởng Trử Hưng Vân lúc trước, truyền lại chi tiết những thái độ của thị chính Vân Hải.

Thị chính Vân Hải sẽ không can thiệp vào việc cạnh tranh công bằng giữa các công ty, lấy tiền đề là bọn họ không vượt qua giới hạn và không vi phạm pháp luật.

Còn nói hoan nghênh tập đoàn Thất Phong đến đây đầu tư, chỉ cần đầu tư đúng chỗ tất nhiên sẽ có chính sách ưu đãi đi theo.

Còn nhấn mạnh lên là nếu như là cạnh tranh công bằng, thị chính sẽ không can thiệp vào bất kỳ “hành vi thị trường” của bất kỳ bên nào.

Lúc gọi cuộc điện thoại này, Dư Thất Phong đang ở ngay bên ngoài phòng họp, bên trong đó là các vị cổ đông của tập đoàn Thất Phong.

Hắn vừa mới đặt điện thoại xuống, Tống Triệt lập tức đi ra và vội vã đến bên cạnh hắn, oán giận nói.

- Tôi nói này Dư tổng, sao ông còn xoắn xuýt như vậy! Bên trong cũng đang chờ ông cuống cả lên!

Dư Thất Phong cũng nở nụ cười.

- Không có gì, chỉ là xác nhận một lần cuối cùng!

- Vậy mau lên đi, ông là nhân vật chính của ngày hôm nay, tôi sẽ ủng hộ ông hết sức, chuyện này sẽ được thông qua một trăm phần trăm. Hai ngày sau, chúng ta có thể lộ ra oai phong ở Vân Hải! Cho cái đám dế nhũi kia một cái hạ mã uy (ra oai phủ đầu)!

Tống Triệt tự tin vô cùng.

Tuy rằng hắn luôn nói thực lực là tối cao, tùy cơ ứng biến cũng vô dụng, nhưng khi hắn gặp những mưu lược của Dư Thất Phong kia cũng vô cùng tin tưởng.

- Được!

Dư Thất Phong nở nụ cười và gật đầu với Tống Triệt.

Dư Thất Phong là điển hình của một “thương nhân mưu lược”, hắn đã nhằm vào Vân Hải thì thật sự đã có “dự án” được làm thật tốt và tỉ mỉ, vì để phát huy hiệu quả khi xuất hiện “cường địch”

Nếu như không xảy ra chuyện như lần này, bản dự án của hắn e rằng cũng không được phát huy tác dụng, chỉ có thể để cho Dư Thất Phong đóng của thưởng thức một mình.

Trước mắt, bộ dự án này có cơ hội phát huy tác dụng, dường như Dư Thất Phong cũng có một chút chờ mong từ đáy lòng.

Đây là lúc khiến cho giới kinh doanh một lần nữa nhận thức được sự đáng sợ của Dư Thất Phong hắn và tập đoàn Thất Phong của hắn!

Ánh mắt Dư Thất Phong nhấp nháy, đi vào trong phòng họp.

Cuộc hội nghị này một mạch kéo dài đến bốn giờ chiều.

Quyết định này được thông qua một cách rất đơn giản.

Dư Thất Phong đang giảng giải bộ dự án của chính mình cho cán bộ cấp cao của tập đoàn, có năm bước đi chiến lược bao quát bên trong nó là - “lừa dối kẻ địch”, ”tấn công”, ”lan rộng”, ”củng cố”, và cuối cùng là ”thu hoạch”.

Mỗi một giai đoạn đều vô cùng tinh diệu, trải qua sự giảng giải của Dư Thất Phong, đến người ngu cũng có thể nghe được nó lợi hại ra sao.

Các vị cổ đông ngồi ở đây nghe được những thứ này cũng sôi trào lên từng đợt nhiệt huyết.

Tống Triệt càng vỗ bàn liên hồi, lời nói còn mang theo sự hưng phấn.

- Dư tổng của chúng ta thật là có thủ đoạn cao cường, cái đám dễ nhũi ở Vân Hải kia, coi như xong rồi!

Lời nói của Tống Triệt gây ra một màn hưởng ứng.

- Không sai, Dư tổng quả là am hiểu thật sâu thương đạo, nắm giữ thông thạo ba mươi sáu kế trong kinh doanh!

- Riêng đợt thứ nhất là động tác lừa dối địch thôi, phòng ngự của những công ty kia càng đi càng chệch hướng, đến lúc hiểu ra thì đã muộn!

- Riêng dương mưu đã cao cường như vậy, thật không hổ là Dư tổng!

- Lần này tập đoàn Thất Phong của chúng ta ở Vân Hải nhất định mở cờ là đánh thắng!

Những vị cổ đông đang ngồi ở đây cùng nhau kêu lên ủng hộ không dứt lời khen đối với những thủ đoạn này của Dư Thất Phong.

Dư Thất Phong mỉm cười nhìn mọi người, trong lòng cũng tràn đầy tự tin.

- Nếu mọi người đã cảm thấy không có vấn đề gì vậy thì tốt rồi. Hai ngày sau, chúng ta sẽ triển khai vòng tấn công thứ nhất ngay ở Vân Hải!

Trong mắt của Dư Thất Phong đã bộc phát một vệt tự tin tất thắng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận