Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 956: Đánh trả hung mãnh



Vi Đại Sơn, nhân viên chấp hành cao cấp của bộ phận sản nghiệp mới tập đoàn Thất Phong.

Nhân viên chấp hành cao cấp là chức vụ gì, bất luận ở công ty khác hay ở tập đoàn Thất Phong thì chỉ đứng sau Dư Thất Phong.

Đương nhiên, chức vụ này nhìn như phong quang vô cùng nhưng ở tập đoàn thất phong, nhân viên chấp hành cao cấp lại không dưới mười người. Thậm chí, còn có cơ chế quản lý. Hai năm kiểm tra một lần, có thể lên chức cũng có thể xuống chức.

Vì vậy, cạnh tranh cũng rất kịch liệt.

Vi Đại Sơn ở tại Vân Hải.

Lần này, tập đoàn Thất Phong cũng vô cùng mạnh tay, đem quyền khống chế cổ phần nguyên một nhà máy điện tử cho hắn.

Vi Đại Sơn đến tọa trấn.

Sở dĩ cần nhân vật như Vi Đại Sơn đến tọa trấn vì nhà máy điện tử này cực kỳ quan trọng.

Nhà máy điện tử này nằm trong tỉnh Vân Hải, là nhà máy lớn và mạnh nhất tỉnh. Thậm chí, nhà máy này còn ảnh hưởng đến mấy tỉnh xung quanh.

Rất nhiều nhà máy bao gồm sản xuất điện thoại di động, dụng cụ tinh vi, máy móc chữa bệnh hay thiết bị điện tử đều bị phụ thuộc vào sản phẩm của nó.

Nếu có thể khống chế con cờ này thì có thể khống chế rất nhiều thị trường con, ảnh hưởng không thể đếm được.

Vi Đại Sơn được tập đoàn Thất Phong sắp xếp, từng bước điều chỉnh nhà máy này với bộ phận cung cấp của các công ty Vân Hải, từ lôi kéo đến cường hóa minh hữu và đả kích đối thủ.

Đồng thời, Vi Đại Sơn phải khống chế cục diện, không để cho thị trường xuất hiện gợn sóng.

Gánh nặng đường xa.

Vi Đại Sơn có thể phụ trách công việc này làm hắn cảm thấy Dư Thất Phong cực kì tín nhiệm mình.

Vì thế, hắn cũng tràn đầy nhiệt tình.

- Hội liên hiệp các công ty Vân Hải? Cái nhóm tạp nham này mà cũng muốn hò hét với tập đoàn Thất Phong chúng ta? Lần này, trước tiên trừng trị mấy nhà máy xí nghiệp của họ trước, giảm thiểu trực tiếp cung cấp hàng, đồng thời lấy sản phẩm cung cấp là đòn bẩy, để một ít khách hàng của bọn họ “trừng phạt” hội liên hiệp các công ty Vân Hải.

Vi Đại Sơn hiểu rõ kẻ địch của mình, đồng thời bắt tay vào suy nghĩ việc đả kích đối thủ một cách mạnh mẽ.

Ngày hôm nay, hắn nghe nói chủ tịch Dư Thất Phong và đại cổ đông Tống Triệt cũng đến nên cảm thấy rất phấn chấn.

Vi Đại Sơn nghĩ, vào buổi chiều phải báo cáo cho cho hai vị kia, để phía bên trên thấy bên mình tiến triển thuận lợi, đồng thời biểu diễn năng lực của mình.

- Chủ tịch Dư không bao giờ keo kiệt với người có năng lực. Thậm chí, hắn còn lét lút nói với mình, nếu như làm việc xuất sắc, mình có thể thu được một phần cổ phần của nhà máy này.

Ngồi trong phòng làm việc mới, Vi Đại Sơn có vô vàn suy nghĩ về tương lai.

Đang suy nghĩ thì trợ lý Vi Đại Sơn mang từ tập đoàn Thất Phong đến vội vàng chạy vào, trong tay còn cầm theo một xấp giấy tờ đã đóng dấu.

- Không tốt, Vi tổng.

Vị trợ lý này thậm chí đã quên đóng cửa, gấp giọng hô to.

- Làm sao hoang mang như vậy.

Vi Đại Sơn chau mày trợn mắt, chỉ tay một cái.

Lúc này, trợ lý mới nhanh chóng xoay người lại đóng cửa phòng, rồi chạy đến trước mặt Vi Đại Sơn.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Vi Đại Sơn thấy dáng vẻ của hắn như vậy, liền tập trung hỏi.

Cũng như Dư Thất Phong tin tưởng hắn, hắn cũng cực kỳ tín nhiệm vị trợ lý này của mình. Đồng thời, hắn còn để vị trợ lý này quản lý toàn bộ bộ phận tinh anh, tiếp nhận mọi phương diện công tác của nhà máy này.

- Mấy nhà xưởng dùng chung nguyên liệu cung ứng đã xảy ra vấn đề.

Trợ lý mang tờ giấy đặt trước mặt Vi Đại Sơn.

- Làm sao thế được.

Vi Đại Sơn chau mày, cầm tờ giấy xem qua.

Loại chuyện nguyên liệu cung cấp này đã có nhiều năm thương lượng, hợp đồng ký kết hoàn mỹ.

Có chuyện? Đây là đang nói đùa.

- Là một nhà cơ cấu kiểm tra dân doanh ở Vân Hải nói thương nhân cung cấp, vận chuyển hàng hóa tồn tại lỗ thủng trong phương diện tồn trữ, cũng báo cáo với ban ngành liên quan.

- Phe thứ ba kiểm tra cơ cấu.

Vi Đại Sơn sững sờ.

Lợi nhuận của những cơ cấu này đạt được rất cao, làm sao có thể thể rảnh rỗi đi làm chuyện này! Họ là ăn no rực mỡ sao?

- Không thể nào, thương nhân cung cấp vận chuyển hàng đều đạt tiêu chuẩn, sao lại có lỗ thủng này.

Vi Đại Sơn không tin.

- Nguyên liệu này là vật liệu tinh luyện mới, nhưng mà không có quy tắc …

- Chính thức thụ lý?

- Không thụ lý không được. Mấy công ty truyền thông Vân Hải cùng nhau nhìn chăm chú chuyện này. Mặc kệ có vấn đề hay không, đều phải dừng lại kiểm tra một tuần. Nhưng mà, chúng ta cần tăng nhanh sản xuất, bởi vì một công ty địa phương ở Vân Hải đã ký hợp đồng lớn với chúng ta, phí bồi thường vi phạm hợp đồng gấp ba lần.

Trong lòng Vi Đại Sơn rùng mình, cảm giác có chút không đúng.

- Cậu nhanh chóng tìm thông tin của của cơ cấu kiểm tra kia, công ty truyền thông cùng công ty đã ký hợp đồng cho tôi.

Vi Đại Sơn hấp tấp nói.

- Đã tìm xong rồi.

Trợ lý nhanh chóng đem giấy tờ qua.

Vi Đại Sơn chỉ nhìn lướt qua, còn mắt liền thu nhỏ lại.

- Đều là hội liên hiệp các công ty Vân Hải.

Vi Đại Sơn nhận ra.

- Không riêng gì vấn đề nguyên liệu, còn có một công ty huấn luyện ra gấp đôi tiền lương để “đào” những thợ thủ công mang tính then chốt của chúng ta đi, nói là đi nơi khác cho các công ty khác huấn luyện…

Trợ lý tiếp tục nói.

Đưa tờ giấy ghi rõ ràng tin tức của công ty kia.

Lại là thuộc về hội liên hiệp các công ty Vân Hải,

Vi Đại Sơn trừng lớn con mắt lần thứ hai.

- Còn những vấn đề khác…

Tờ giấy trong tay trợ lý nhanh chóng đặt xuống, từng vấn đề lớn nhỏ lũ lượt kéo đến.

Vi Đại Sơn đã há hốc miệng.

Hội liên hiệp các công ty Vân Hải đang muốn làm gì.

Con kiến gặm voi sao.

Không riêng gì Vi Đại Sơn gặp vấn đề, gần như đồng thời, các công ty con của tập đoàn Thất Phong ở Vân Hải đều gặp rất nhiều vấn đề phiền phức.

Nếu như bọn họ là rắn thì những vấn đề kia không đánh vào đầu rắn, cũng không đánh đuôi rắn mà chuyên tìm bảy tấc.

Bọn người Dư Thất Phong vô cùng đắc ý đợi tin tức tốt nhưng lại không hề hay biết, nhân viên cao tầng ở Vân Hải của bọn họ đều đang điên cuồng dập lửa.

Hơn nữa, không ai lập tức báo cáo vấn đề cho hắn.

Giống như Bạch Tiểu Thăng từng nói, những người này là tinh anh, mà tinh anh đều sẽ chia sẻ buồn phiền với ông chủ. Dù họ không thể giải quyết triệt để vấn đề nhưng trước tiên cũng phải ngăn chặn lại, nếu không sẽ không thể bàn giao lại cho ông chủ.

Vì thế, tin tức bên kia Dư Thất Phong ngược lại bế tắc.

Trái ngược lại, bên này Hàn Đống lại có “tin chiến thắng” truyền đến, biết rất rõ ràng.

- Được, mọi người làm rất tốt. Làm tốt lắm, tiếp tục nỗ lực.

- Bọn họ muốn nói chuyện ? Không cần để ý, cũng không cần nói chuyện với bọn họ.

- Bọn họ đến cửa ba lần, ngay cả tổng giám đốc cũng đứng ra? Nói cho họ biết, muốn thực lòng thì để bọn họ tăng giá gấp ba, không gấp năm lần là được! Dù sao, chúng ta đầu tư cũng không nhỏ, lại không phải làm từ thiện, đương nhiên cần cả gốc lẫn lãi, cùng nhau khổ cực kiếm lời.

- Cái gì? Bọn họ đồng ý! Làm sao bây giờ. Thật đần, lại hướng lên trên đòi thêm tiền.

Hàn Đống liên tiếp nghe điện thoại, chuông điện thoại liên tiếp vang lên. Hắn trả lời không biết trời đất đâu, vô cùng sung sướng, điều khiển khắp nơi.

Bạch Tiểu Thăng đã nói qua với hắn điểm mấu chốt, cho nên hiện tại Hàn Đống có thể quyết định mọi chuyện.

Bên cạnh, Hàn Thừa Nhân và Hàn Minh Hạo đều thẳng mắt nhìn.

Có thể tưởng tượng, tập đoàn Thất Phong bên kia đã loạn như thế nào.

- Quả nhiên là sách lược độc ác, chuyện này quả thật không cho người ta sống.

Hàn Minh Hạo lẩm bẩm, khuôn mặt đỏ lên vì hưng phấn.

- Hơn nữa, tuyệt đối không chạm đến điểm mấu chốt, cũng làm cho người ta không có lời nào để nói. Con trai, cần phải học tập thật tốt.

Hàn Thừa Nhân nói.

Hàn Minh Hạo thận trọng gật đầu.

Hàn Đống bận rộn, hai tay không đủ dùng nhưng cũng không để cho con trai và cháu mình đến giúp đỡ.

Không phải sợ họ xử lý không tốt, mà bởi vì…

Công việc này thật sự quá thoải mái.

Nhìn thấy hai người kia còn đứng ngốc tại chỗ, Hàn Đống nhất thời tức giận.

- Hai đứa có phải không có chuyện gì làm?

Hàn Đống cả giận nói.

- Còn nhìn cái gì, nhanh chóng thông báo tình huống cho sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng đi.

- Ồ, Đúng rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận