Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 975: Thu thập bọn họ!



Từ lúc phá vỡ cửa kính cho đến lúc ra mặt, bốn tên ‘bắt cóc’ trong phòng gồm ba nam một nữ, còn Dư Doanh bị bắt cóc, đều ngây ngốc nghiêng đầu, giật mình nhìn ra bên ngoài thì thấy gương mặt trẻ tuổi của Bạch Tiểu Thăng, hắn đang ung dung bước tới kèm theo một nụ cười.

- Cậu, cậu vào bằng cách nào, Vu Lão Tam đâu?

Gã cơ bắp kinh hãi nói.

Không riêng gì hắn, ba người khác cũng đều hốt hoảng xen lẫn sợ hãi.

Chết tiệt! Sao có thể không có động tĩnh gì chứ, tại sao có thể có người lạ tiến vào ngôi nhà này?

) Trailer

Vu Lão Tam đâu?

Tên đó hèn nhát không làm được việc tra hỏi này, nhưng đến việc trông cửa hắn cũng không làm tốt được sao!

Đổi thành con chó còn biết sủa hai tiếng.

Còn tên này đến cả cảnh báo cũng không có!

Hơn nữa, nếu cửa nhà khóa lại, không ra mở, người bên ngoài không thể vào được, Vu Lão Tam đúng là ngu xuẩn, chủ động mở cửa cho người ta.

Trong số bốn người này, người đầu tiên bình tĩnh trở lại chính là người phụ nữ duy nhất trong số ‘bọn cướp’.

- Mọi người đừng hốt hoảng, không có ai đột nhập vào trong nhà, tình hình cũng không phải tệ như thế!

Người phụ nữ quát lớn.

Sau đó, cô ta nhỏ giọng nhanh chóng nói với ba người đàn ông kia:

- Hơn nữa, chúng ta không có trói cô nàng này, lại không có đánh, nếu là có người tố cáo chúng ta bắt cóc, giam giữ bất hợp pháp! Chúng ta sẽ tố cáo bọn họ xâm nhập nhà riêng để ăn trộm.

Người phụ nữ kia lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nói:

- Các anh có thấy phong cách hành sự vừa rồi của cậu ta không, không giống như người nắm chức quyền. Theo lời cậu ta thì có lẽ là người quen của cô gái này.

Nếu người phụ nữ mà tỉnh táo lại, thật sự còn ‘ghê gớm’ hơn cả đàn ông.

- Vậy bây giờ phải làm sao đây?

Gã cơ bắp cũng nhanh chóng trấn định lại.

Hai người đàn ông còn lại cũng nhìn người phụ nữ.

Con người là như vậy, khi gặp phải chuyện gì, ngay từ đầu sẽ bị khủng hoảng, nhưng mà một khi xuất hiện người thủ lĩnh, sẽ nhanh chóng cùng đoàn kết trở lại.

- Đi ra ngoài trước để xem tình hình một chút!

Người phụ nữ nói.

Gã cơ bắp cùng hai người đàn ông khác lập tức gật đầu, vội vàng đi từ giữa phòng ra bên ngoài.

Người phụ nữ chỉ tay đe dọa Dư Doanh, sau đó đi theo ra ngoài, thuận tiện còn đóng cửa phòng lại.

Bốn người này đi ra từ giữa phòng, nhìn thấy trong phòng nhỏ có ba người hai nam một nữ đứng đấy.

Đồng bọn của họ, cái gã đeo kính Vu Lão Tam đang nằm trong tư thế co quắp, ngồi lệch ra trên ghế, dường như là ngủ thiếp đi.

Tuy nhiên, chắc là bị người khác đánh bất tỉnh.

Cửa nhà đóng kín, hơn nữa vẫn còn khóa lại như cũ.

Thấy cảnh này, bốn người kia lập tức yên tâm hơn một chút.

Không phải cảnh sát. Nếu như là cảnh sát, sẽ không làm như thế!

Chỉ cần không phải cảnh sát. Người đến sẽ không đáng để lo lắng!

- Các người là ai, dám tự tiện xông vào nhà riêng, biết là phạm tội gì không?

Gã cơ bắp vừa trừng mắt, vừa hung ác nói.

Giống như người phụ nữ kia đã nói qua, đối phương tố cáo bên mình bắt cóc, bọn hắn liền tố cáo đối phương xâm nhập bất hợp pháp, vào nhà riêng ăn trộm.

Dù sao đến lúc tranh cãi, bọn hắn có nhiều người, cảnh sát cũng không thể tin số ít, mà không tin số đông được.

- Chúng tôi mới nghe nói, các vị đang giữ một cô gái trong phòng tên gọi là Dư Doanh.

Bạch Tiểu Thăng nhẹ nhàng mỉm cười nói:

- Chúng tôi là đồng nghiệp của cô ấy, tới đây đón cô ấy về.

Đồng nghiệp?

Bốn người ‘bọn cướp’ hai mặt nhìn nhau.

Lần này, bọn hắn tiến hành rất bí mật.

Tại sao còn bị ba người đồng nghiệp bám theo?

- Nếu như các người không đánh đập, đó là tốt nhất, khi nhận được người, chúng tôi cũng không có ý định truy cứu. Nếu như đã đánh. . . các người có thể sẽ gặp phiền toái lớn đấy!

Ánh mắt lạnh băng của Lôi Nghênh đảo qua những người kia, lạnh lùng nói.

Lại còn uy hiếp bọn họ!

Bốn người kia chau mày.

- Tính chất vụ việc này theo chiều hướng thảo luận nhẹ nhàng, nhưng thực tế là giam cầm trái pháp luật, nói nghiêm trọng thì chính là bắt cóc! Nếu chúng tôi báo cảnh sát, các người đều phải ngồi tù!

Lâm Vi Vi nói.

Bốn người liếc nhìn nhau, đột nhiên lại cười lạnh.

Bọn hắn đối với ba người Bạch Tiểu Thăng, để ý nhất chính là những lời Lâm Vi Vi vừa nói kia.

- Còn chưa báo cảnh sát đúng không? Vậy chúng tôi thật sự muốn cảm ơn các người!

Người phụ nữ cầm lấy gậy tròn, cười lạnh.

- Tự tiện xông vào khu dân cư, đánh anh bạn của chúng tôi ngất xỉu, vậy chúng tôi ra tay với bốn người. Cho dù cảnh sát có tới, vậy chúng tôi cũng có thể giải thích thành phòng vệ chính đáng, nhiều lắm là phòng vệ quá mức!

Gã cơ bắp nhe răng cười.

Hắn nói bốn người là tính cả Dư Doanh ở trong phòng, đây rõ ràng là muốn trả đũa.

Gã cơ bắp nhìn kỹ ba người, khóe miệng không nhịn được nhếch lên cười lạnh.

Cho dù ra tay, bên bọn hắn nhiều người hơn, đối phương chỉ có hai người đàn ông, còn một người phụ nữ.

Ánh mắt của gã cơ bắp nhìn Lâm Vi Vi, chỉ cảm thấy cô gái này xinh đẹp lại có khí chất, mặc một bộ trang phục của nữ nhân viên văn phòng, căn bản không phải là loại hình có thể ra tay.

- Ông chủ Lý, xảy ra chuyện mà ông còn không ra!

Người phụ nữ trong số bọn cướp quát khẽ nói, dùng gậy tròn trong tay gõ gõ cửa sổ một phòng khác.

Trên thực tế, cô ta vừa nói xong, liền có một người từ trong nhà đi đến.

Người kia, chính là ông chú vừa chở mấy người Bạch Tiểu Thăng tới.

- Tôi nghe thấy rồi!

Ông chú mang giọng nói khàn khàn, ngẩng đầu lên nhìn thấy mấy người Bạch Tiểu Thăng, lập tức liền giật mình:

- Hóa ra là các cậu!

- Sao thế, ông nhận biết bọn họ sao?

Ngay lập tức, bọn người gã cơ bắp nhìn về phía ông chú trung niên.

Ông chú lắc đầu, nói:

- Tôi không quen biết bọn họ. Bọn họ chỉ là những hành khách trên xe tôi chở lúc nãy!

- Hóa ra là phiền phức ông mang đến, vậy ông đứng ra phụ trách thu thập hết đi!

Người phụ nữ trong số bọn cướp tức giận nói, tiện tay ném cây gậy cho ông chú.

Ông chú cầm gậy tròn, nhíu lông mày lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nói:

- Chàng trai trẻ, tuy tôi không biết rõ các cậu làm sao đi theo tới đây. Nhưng mà, chuyện của nơi này không phải như các cậu nghĩ, cậu tốt nhất không nên xen vào!

- Cô gái ở bên trong, chúng tôi cũng sẽ không gây thương tổn đến cô ấy!

- Chúng tôi không phải giặc cướp, chúng tôi không quan tâm đến tiền, cũng không quan tâm đến nhan sắc của cô ấy!

- Thậm chí, các cậu có thể đợi ở bên ngoài , chờ chúng tôi hỏi xong mấy câu, các cậu có thể mang cô ấy đi ngay!

Ông chú nói với giọng điệu thành khẩn.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

- Cậu đồng ý?

Ông chú vui vẻ nói.

- Tôi thấy cả đám mấy người, anh ta xem như hung hăng nhất, còn có cô kia, thực ra đều chỉ có bộ dạng hung tợn, không có ác ý.

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Hơn nữa mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều có chút nôn nóng, bất an, những tâm tình này không thể che giấu ở trước mắt tôi được.

- Tôi tin tưởng, đây là lần đầu tiên các người làm loại chuyện này, dù cho các người có tố chất tâm lý tốt, dù cho các người biết rõ chúng tôi không phải cảnh sát, cũng đều lo lắng không yên.

- Ông chú này, tuy tôi không biết các người xuất phát từ điều gì, hạ quyết tâm như thế nào lại có thể bí quá hoá liều như vậy, cũng biết rõ các người nhất định sẽ không ra tay hung ác với một cô gái trẻ yếu đuối. Nhưng mà, thu tay lại đi.

Bạch Tiểu Thăng chân thành khuyên nhủ.

Ông chú có chút động dung, trên mặt cũng có vẻ giãy dụa do dự.

Mặt khác, cả ba người đàn ông, thậm chí ngay cả tên cơ bắp dường như cũng cảm thấy xúc động.

- Mọi người đừng nghe anh ta nói vớ vẩn, nghĩ lại xem vì sao chúng ta lại đi đến bước đường cùng này! Đã bước ra thì còn do dự cái gì!

Người phụ nữ trong đám người tức giận quát lên.

Mấy người đàn ông kia ở bên cạnh nàng, bất chợt cảm thấy ngạc nhiên, tinh tế suy ngẫm, mỗi người đều nhăn lông mày lại.

- Hôm nay, chúng tôi nhất định phải đạt được những thứ chúng tôi cần!

Ông chú cắn răng nói với Bạch Tiểu Thăng,

- Chàng trai trẻ, cảm ơn cậu đã nói những lời kia, đáng tiếc tôi không thể nào nghe theo cậu!

Nhìn thấy những người này đã quyết tâm chắc chắn, Bạch Tiểu Thăng ung dung thở dài.

- Chú à, nếu chú đã quyết định như vậy. Vậy tôi tôn trọng lựa chọn của chú. Tôi cũng sẽ không nói những điều như 'Dùng phương pháp sai lầm đạt được mục đích, thực sự là sai lầm ', dù sao tôi không có trải qua tình cảnh của các người.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Vậy chúng ta sẽ dùng phương pháp sai lầm để giải quyết.

- Các người đánh ngã chúng tôi và tiếp tục xử lý chuyện của các người.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Hoặc là, chúng tôi dùng bạo lực ngăn cản các người!

Lập trường khác nhau, vậy phải xem nắm tay ai lớn hơn.

- Tốt, đây chính là do cậu chọn đấy, nhóc con.

Trong ánh mắt người phụ nữ đối diện bạo phát ánh sáng.

- Hai người các anh đi đối phó với người đàn ông to con kia. Ngô Đông, anh có cơ thể khỏe nhất, hoàn toàn có thể thoải mái đối phó với tên nhóc thư sinh này. Ông chủ Lý đến đối phó con bé kia.

- Chúng ta thu thập bọn họ!

Người phụ nữ nghiêm túc nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận