Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 978: Suy nghĩ tỉ mỉ



Giữa trưa, ba người Bạch Tiểu Thăng tìm đến một tiệm cơm có hoàn cảnh không tệ, sau đó chọn một căn phòng nhỏ, vừa ăn vừa nói chuyện ở bên trong.

- Đó là toàn bộ nội dung mà Dư Doanh nói cho bọn em biết.

Lâm Vi Vi nói.

Ngay lúc nãy, Lâm Vi Vi thuật lại những tin tức quan trọng mà Dư Doanh nói qua, còn Lôi Nghênh ở một bên phụ trách bổ sung.

Một năm này, Lâm Vi Vi cũng thể hiện ra rất nhiều thiên phú.

Bạch Tiểu Thăng cũng để cho Hồng Liên tìm kiếm ra phương pháp hữu hiệu nhất để huấn luyện nàng.

Trước mắt, tuy Lâm Vi Vi còn chưa đạt tới cảnh giới đã gặp qua là không quên được trong truyền thuyết, hay cấp độ biến thái nghe qua mà không quên, nhưng cũng có thể trong thời gian rất ngắn nhớ kỹ được nhiều tin tức.

Lôi Nghênh ở bên bổ sung nên tất nhiên sẽ không có cơ hội để phát huy.

Nhưng mà, Lôi Nghênh lại mừng rỡ vì được thanh nhàn, vùi đầu vào ăn uống.

Lâm Vi Vi nói xong, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đang trầm tư thì tiếp tục nói,

- Tuy những tin tức thực chất mà nàng nói cho bọn em nghe tựa hồ cũng không nhiều, nhưng mà cũng có thể từ trong đó rút ra mấy đầu manh mối có giá trị.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

Lôi Nghênh cũng dừng lại, không còn tiếp tục ăn mà ngồi nghe Lâm Vi Vi nói.

- Hôm nay là thứ hai, cách thứ năm còn có mấy ngày. Trương gia bên kia tiến hành điều đình, anh Tiểu Thăng nếu tham gia thì sẽ gặp Triệu Bắc Thanh, đến lúc đó có thể giấu diếm thân phận hay không thì thật sự là khó nói.

- Cho nên, em cảm thấy chúng ta cần phải chuẩn bị đầy đủ. Nếu không thì mấy ngày này, em và Lôi Nghênh đi thăm dò mấy đầu mối kia một chút?

Lâm Vi Vi đề nghị.

- Em để cho anh suy nghĩ một chút.

Hai tay Bạch Tiểu Thăng xỏ vào nhau rồi chống dưới cằm, ánh mắt xa xăm.

Lâm Vi Vi biết rõ hắn đang suy nghĩ nên không đi quấy rầy.

Trong đầu của Bạch Tiểu Thăng đang sắp xếp lại những nội dung mà Lâm Vi Vi nói.

Mấy đầu manh mối kia đều là thật sự, việc xác minh cũng rất dễ dàng, ít nhất đối với Bạch Tiểu Thăng là rất nhẹ nhàng, vì hắn để cho Hồng Liên tìm kiếm những tin tức hữu dụng rồi tiến hành xác minh.

Nhưng mà, những manh mối kia nếu tra được thì giá trị thực tế cũng phân chia lớn nhỏ.

Manh mối có giá trị càng lớn thì phải đào càng sâu, thời gian tiêu tốn cũng dài hơn.

Hiện giờ mới bắt đầu tra thì còn chút thời gian khi đến thứ năm, căn bản không đủ dùng.

Cho nên, cần phải suy nghĩ một chút.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ mười mấy phút đồng hồ rồi ngẩng đầu lên.

Trông thấy Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đang nhìn về phía chính mình, hắn lập tức cười nói.

- Nếu chúng ta chỉ lấy được những nội dung này thì cũng không hữu dụng lắm. Nhưng mà còn tốt, chúng ta còn chiếm được một chút thứ khác nữa! Bây giờ tôi sẽ nói cho hai người nghe một chút!

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào hai người rồi cười nói.

Ánh mắt hai người Lâm Vi Vi đều chứa sự hiếu kỳ, chờ đợi để nghe.

- Lúc hai người đi vào trong phòng tìm Dư Doanh thì tôi cũng đã trò chuyện với ông chú kia một lúc!

Bạch Tiểu Thăng nói,

- Ông chú kia tên là Lý Khâu Sơn, cái tên cơ bắp kia là Ngô Đông, người phụ nữ là Phiền Tư Tuệ, còn người động thủ với Lôi Nghênh, một người là Vương khúc Lâm, một người là Trần Gia Nhất. Còn vị mà ban đầu bị chúng ta đánh ngất xỉu là Vu Tam Tư.

Bạch Tiểu Thăng cố ý đọc tên những người kia ra một lần.

Năng lực ghi nhớ của hắn, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã gặp qua vô số lần nên không lấy làm lạ.

Bạch Tiểu Thăng còn nói ra tên của bọn họ thuộc chữ nào.

Loại cường điệu này lập tức khiến cho Lâm Vi Vi cảm thấy có biến, nàng lập tức cầm điện thoại di động ra, muốn tìm kiếm.

- Không cần.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Trên thực tế, lúc nói chuyện với Lý Khâu Sơn, Bạch Tiểu Thăng đã để Hồng Liên tiến hành tìm kiếm.

Tuy người trùng tên trong nước nhiều vô số kể, nhưng khi khóa chặt Lâm Hải cùng những thành phố xung quanh thì vẫn có thể nhanh chóng đạt được tin tức hữu dụng.

Mà về sau, Lý Khâu Sơn cũng giới thiệu qua những người kia cho Bạch Tiểu Thăng nghe.

- Những người này đều đến từ Lâm Hải và mấy tỉnh xung quanh.

Bạch Tiểu Thăng nói,

- Hai người đoán xem, trước kia bọn họ làm cái gì ?

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau.

Không đợi bọn họ suy đoán, Bạch Tiểu Thăng đã công bố đáp án,

- Bọn họ đều từng là người đứng đầu một nhà công ty, hơn nữa những công ty đó đều có quy mô không nhỏ đâu!

- Cái gì!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều giật mình kinh hãi.

Những người kia đều từng là người đứng đầu một công ty ?

Vậy làm sao lại luân lạc tới bước đường này chứ?

- Em tưởng bọn họ chỉ là người làm công thôi, nhưng tất cả đều là người đứng đầu một công ty? Em ngược lại cũng không thể nghĩ tới…

Lâm Vi Vi líu lưỡi.

- Những người này bây giờ thảm như vậy, nhưng lại tụ cùng một chỗ bắt cóc một vị trợ lý sự vụ của tập đoàn chúng ta, vì để biết rõ một số việc của Triệu Bắc Thanh! Hơn nữa tôi cảm thấy bọn họ coi hắn là kẻ đầu sỏ!

Ánh mắt Lôi Nghênh lóe sáng,

- Cũng có thể nói là, vị sự vụ quan này của chúng ta làm cho sáu nhà công ty lớn kia bị phá sản!

Lâm Vi Vi không nhịn được phải trừng to mắt nhìn về phía hắn, giống như có điều suy nghĩ.

- Tôi ngược lại thật sự muốn biết rõ!

Lôi Nghênh nói,

- Làm sao hắn làm được!

- Khoa trương hơn nữa hắn chỉ là một vị sự vụ quan, tuy nói là đồng cấp với người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, nhưng mà cũng chỉ là ở bên trong tập đoàn chúng ta thôi. Sự vụ quan không có thực quyền, nhiều nhất cũng chỉ tham gia vào công việc của một công ty nào đó thuộc tập đoàn, không có khả năng làm giống như anh Tiểu Thăng ở Vân Hải, triệu tập các công ty vào một chỗ tiến hành vây công đối với một công ty bên ngoài tập đoàn.

Lâm Vi Vi nói,

- Đặc biệt là đối với công ty có quy mô lớn, tuy có thể đánh bại một hai lần trên phương diện làm ăn, nhưng để làm đến mức triệt để phá sản thì nào có dễ dàng như vậy!

Lôi Nghênh cũng gật gật đầu.

Một năm này, hắn cũng biết được rất nhiều sự tình trên thương trường, biết rõ một nhà công ty lớn tất nhiên sẽ có mệnh căn để dựa vào.

Một người có thể chống lên một cái sạp hàng lớn, chỉ cần hướng gió trên thị trường không phải quá hiểm ác, hoặc chính mình tự tìm đường chết thì không dễ dàng xong đời như vậy.

- Đúng vậy, nếu chỉ là một mình Triệu Bắc Thanh thì đúng là không có bản lĩnh này.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Nhưng mà, khi những người này nhìn thấy Triệu Bắc Thanh thì đều là lúc gặp phải phiền phức rất lớn, ở trong hoàn cảnh sinh tử tồn vong. Mà bạn bè lại giới thiệu Triệu Bắc Thanh đến để giải quyết phiền phức cho bọn hắn! Sau đó, Triệu Bắc Thanh liền giúp, và ác mộng của bọn hắn cũng bắt đầu.

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

- Công ty bên ngoài tập đoàn có phiền phức, Triệu Bắc Thanh này là sự vụ quan của tập đoàn chúng ta, tại sao phải đi giúp bọn hắn?

Lâm Vi Vi nhíu lông mày nói.

- Quan trọng là Triệu Bắc Thanh có năng lực gì để giúp bọn hắn, hay là vận dụng tài nguyên của tập đoàn chúng ta?

Lôi Nghênh ngạc nhiên nói,

- Hắn cũng không phải sự vụ quan kiểu mới nên không có cái quyền hạn này, huống hồ tập đoàn cũng không có khả năng đồng ý chứ.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

- Hắn mang theo một đám 'Bạn bè' đi hỗ trợ, mấy người 'Bạn bè' kia cũng đều là chủ của một công ty lớn, tất nhiên, đều không phải là công ty bên trong tập đoàn. Còn nữa, hắn cho dù có quyền hạn, nhưng cũng sẽ tuyệt đối không dùng tài nguyên nội bộ của tập đoàn để trợ giúp mấy người Lý Khâu Sơn!

Bạch Tiểu Thăng cười lạnh.

- Triệu Bắc Thanh tự mình dùng công ty bên ngoài để trợ giúp những công ty gặp nguy cơ kia, sau đó thừa cơ tính kế bọn hắn.

- Chuyện này. . .

- Tuy không tốt trên mặt đạo đức, thế nhưng cũng không có vi phạm đến vấn đề gì, coi như chúng ta báo cáo thì tập đoàn sẽ xử phạt sao…

Lâm Vi Vi bỗng nhiên nói,

- Anh Tiểu Thăng, tại sao anh phải cường điệu là dù hắn có quyền hạn, cũng sẽ không dùng tài nguyên của tập đoàn để hỗ trợ.

Lôi Nghênh cười,

- Cái này cũng dễ lý giải mà, nếu dùng tài nguyên của tập đoàn để trợ giúp công ty đó thì chính là công đối với công, chỉ sợ Triệu Bắc Thanh này muốn lấy tư đối với tư, dựa vào một đám công ty 'Bạn bè' để đến gần, che đậy rồi tính kế những công ty gặp nguy nan kia, từ đó lấy chỗ tốt từ những 'Bạn bè' đó chứ sao.

Hai người này sau một năm lịch luyện cũng không phải là uổng phí, nhìn nhận một sự việc cũng rõ ràng hơn rất nhiều.

Bạch Tiểu Thăng cười cười nhìn vào hai người,

- Còn có một nguyên nhân tôi chưa nói đây.

- Những công ty của mấy người Lý Khâu Sơn, tất cả đều bị công ty của tập đoàn chúng ta đẩy vào tuyệt cảnh! Là 'Địch nhân' mà tập đoàn chúng ta đã đánh bại!

Một câu này làm cho hai mắt của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh bỗng nhiên co rụt lại.

Những công ty bị Tập đoàn đánh bại, Triệu Bắc Thanh phụ trách "Tiêu diệt"?!

- Nói đến đây, cũng không thể không nhắc tới một người khác.

Bên trong đôi mắt của Bạch Tiểu Thăng lóe ra một tia sáng,

Người phụ trách sản nghiệp tỉnh Hà Tây ——

- Lục Tri Tâm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận