Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 981: Còn thiếu một chút



Bạch Tiểu Thăng kéo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tiến hành điều tra trong thời gian gần một tuần.

Nếu muốn điều tra một vị sự vụ quan cộng thêm một người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực thì thời gian một tuần quả thật quá thiếu thốn!

Một chút thời gian như vậy nếu đổi là một người khác, căn bản là không thể làm được!

Nhìn trong các sự vụ quan, mạnh như Lâm Kha hoặc Phùng Ly là kiệt xuất trong các sự vụ quan, có giao thiệp rộng lớn, còn có thể xin được đặc phê của Hạ Hầu Khải cũng không làm được.

Nhưng đối với Bạch Tiểu Thăng mà nói thì thời gian một tuần là đủ.

Tất cả tin tức có ích đều có thể sưu tập trên internet, Bạch Tiểu Thăng chỉ cần dùng một suy nghĩ tự có Hồng Liên đi hỗ trợ phân loại chỉnh sửa, bỏ thô lấy tinh.

Chớ xem thường những tin tức công khai trên mạng kia, thật ra bên trong đó có thể lấy ra rất nhiều chứng cứ!

Còn có bộ phận quyền hạn sánh vai với đại sự vụ quan của Bạch Tiểu Thăng!

Cái này rất lợi hại!

Hắn có thể vào bên trong hệ thống bộ sự vụ để sưu tầm tất cả những thứ có ích!

Phùng Ly và Lâm Kha các nàng ấy cần phải liên tiếp tìm Hạ Hầu Khải để xin đặc phê mới có thể tiếp xúc được, Bạch Tiểu Thăng thì trực tiếp có thể tra cứu được, hơn nữa với quyền hạn của mình, hắn vào hệ thống của bộ sự vụ sẽ tuyệt đối không để lại dấu vết gì, trừ khi Hạ Hầu Khải muốn xem ghi chép điều tra.

Cứ như vậy, hiệu suất của Bạch Tiểu Thăng bọn họ quả thực đạt đến một mức độ nào đó cực kỳ đáng sợ.

Không chỉ như vậy, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh còn có một phát hiện đáng kinh ngạc, Bạch Tiểu Thăng càng giữ liên lạc với một vị nhân vật lớn có cấp bậc cao trong bộ sự vụ.

Khi Bạch Tiểu Thăng cần những thứ mà khó có thể điều tra trong hệ thống của bộ sự vụ hoặc trên internet, chỉ cần hắn gọi một cuộc điện thoại thôi thì chậm nhất là nửa ngày sẽ có người mang đến.

Bạch Tiểu Thăng không nói gì liên quan đến vị nhân vật kia, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh còn cho là đây là việc cực lớn cần giữ bí mật.

Mãi đến tận buổi sáng thứ năm, Bạch Tiểu Thăng thấy ánh mắt cực kỳ tò mò của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh khi hắn gọi điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng lại chủ động đặt điện thoại xuống rồi cười nói với hai người.

- Đó là Trịnh Thiên Hồng, vẫn rất đủ ý nghĩa đúng không. Trên cơ bản chỉ có chuyện cần cầu nhờ là chắc chắn có đáp ứng đây.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cùng nhau sững sờ.

Bạch Tiểu Thăng cứ nói cho bọn hắn đối phương là ai một cách trực tiếp như thế?

Lâm Vi Vi giật mình nói.

- Anh Tiểu Thăng, không phải anh muốn giữ bí mật sao?

Lôi Nghênh cũng biểu lộ kinh ngạc như vậy.

Bạch Tiểu Thăng thì lại mang một bộ mặt buồn bực chả biết gì.

- Tôi và mọi người có gì có thể bí mật đâu? Lẽ nào mọi người vẫn tò mò cái này? Vậy mọi người cứ hỏi là được nha!

Cái câu “ Tôi và mọi người có gì có thể bí mật đâu?” của Bạch Tiểu Thăng khiến cho hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cảm thấy thoải mái gấp bội, cả ngày tràn đầy nhiệt tình.

Thật ra một tuần này, Bạch Tiểu Thăng dựa vào năng lực kiểm tra của Hồng Liên, quyền hạn của mình, sự trợ giúp của Trịnh Thiên Hồng, khiến cho tiến triển điều tra một ngày ngàn dặm.

Cũng làm giảm bớt cực lớn lượng công việc của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Đến thứ năm, mấy người Lâm Vi Vi chỉ cần đem tư liệu đã chuẩn bị đi in rồi sắp xếp là được.

Buổi chiều thứ năm, Bạch Tiểu Thăng bọn hắn đã hoàn thành tập hợp điều tra.

Kết quả của nó thật là khiến cho người ta sợ hãi!

Lục Tri Tâm thật sự có cấu kết với Triệu Bắc Thanh!

Hai người này trong mấy năm đó dốc lòng cùng nhau đặt bẫy, xảy ra xung đột ma sát với công ty ở bên ngoài, lấy danh nghĩa của tập đoàn để huy động nguồn tài nguyên cưỡng ép săn bắt.

Một cái khác là kéo theo một đám công ty bên ngoài tiến hành nhặt nhạnh chỗ tốt, “ăn” những công ty đang đại thương nguyên khí, nguy cơ cận kề.

Hai người này đúng là quá tàn nhẫn!

Số công ty bị bọn họ “giết chết” trong những năm này không dưới ba mươi nhà.

Có điều, chỉ có sáu người Lý Khâu Sơn là bị bức tới con đường cực đoan và có can đảm đi báo thù.

Bạch Tiểu Thăng lật xem thành quả vất vả cần cù của bọn hắn trong những ngày qua.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thì ở bên cạnh nói chuyện tràn đầy vui vẻ.

- Lần này thật sự là bắt được hai con cá lớn!

- Đúng vậy nha! Đây chính là một vị người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực và một vị sự vụ quan đó! Đồng thời bị tra rõ cùng một lúc!

- Tôi thấy thì chỉ có sự kiện của anh em nhà Trần Cửu Thiên và Trần Cửu Tranh là vượt qua được lần này. Còn những điều tra khác phát sinh trong gần ba năm của bộ sự vụ đều không thể so sánh được!

- Then chốt là, vụ anh em nhà họ Trần đó cũng là được chúng ta điều tra ra nha!

- Lần này sợ là chúng ta lại trở thành tiêu điểm của bộ sự vụ!

Sau khi hai người phấn khởi lại chuyển sang nói một chuyện khác.

- Lập tức bắt đầu tuyển chọn đại sự vụ quan dự bị!

- Tôi thấy tuy anh Tiểu Thăng có thời gian nhậm chức ngắn, nhưng công trạng lần này đủ để đi tới cái vị trí kia!

- Ừm, đúng vậy!

- Đại sự vụ quan dự bị đó là một khi có đại sự vụ quan thăng chức chuyển đi hoặc là về hưu, người đó chính là đại sự vụ quan kế nhiệm nha!

Bạch Tiểu Thăng lại không quá chú ý đến cuộc trò chuyện của hai người kia!

Hắn lật qua lật lại tư liệu điều tra vẫn còn hơi nhíu mày.

- Luôn cảm thấy vẫn còn thiếu một chút!

Bạch Tiểu Thăng nói bằng giọng cảm thán.

- Cảm giác còn thiếu một chút! Những tư liệu chứng cứ này không đủ vững chắc!

Lời nói này làm Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh chú ý ngay lập tức.

- Như thế còn ít ỏi sao? Em cảm thấy đã gần đủ rồi!

- Coi như kém một chút cũng vẫn đủ để định tội hai người kia rồi.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu cười một tiếng rồi nói.

- Các người nghĩ quá dễ dàng đi, hai người kia chính là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực và sự vụ quan đó! Nếu chỉ một người có vấn đề thì những tư liệu này là đủ!

- Nhưng mà bọn hắn bị xét hỏi chất vấn cùng một chỗ nên những thứ này tỏ ra ít ỏi!

Bạch Tiểu Thăng thở dài nói.

Lôi Nghênh cười một tiếng.

- Tiểu Thăng, cậu có phải lo lắng quá rồi không. Cậu nhìn những người như Lý Khâu Sơn kia, không có cái gì cũng dám được ăn cả ngã về không, áp dụng mọi hành động. Đương nhiên là không phải tôi đang tán dương bọn hắn… Tôi nói là…

- Lý Khâu Sơn!

Đôi mắt của Bạch Tiểu Thăng sáng lên, không khỏi khen ngợi Lôi Nghênh một chút.

- Anh nhắc nhở cái này thật là kịp thời!

Câu nói tán dương này khiến cho Lôi Nghênh giật mình một chút.

Chính Lâm Vi Vi cũng có chút ngạc nhiên không biết Bạch Tiểu Thăng đang nghĩ tới điều gì.

- Các người nghĩ lại xem, những người kia đều đã từng là chủ của công ty lớn đấy, đều là người tinh anh. Vậy lần trước tại sao lại dồn vốn đánh cược một cửa, trói trợ lý của Triệu Bắc Thanh là Dư Doanh để tra hỏi chứng cứ…

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau.

Cái kia có cái gì đáng kinh ngạc, nhất định là bọn họ không có biện pháp khác để thu hoạch được chứng cứ chứ sao.

- Những động tác kia của Triệu Bắc Thanh phần nhiều hơn là ở bên ngoài tập đoàn, Dư Doanh chỉ là trợ lý của hắn ở bên trong tập đoàn!

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

- Các người cảm thấy Lý Khâu Sơn bọn họ cho rằng Dư Doanh kia sẽ biết tất cả bí mật của Triệu Bắc Thanh? Hay là nói --

- Lý Khâu Sơn bọn họ có thể điều tra thì đã điều tra ra chứng cứ rồi! Nhưng cảm giác không đủ! Còn kém một bước nữa là tới cửa! Là có thể báo thù!

- Vì lẽ đó, bọn họ mới liều được ăn cả ngã về không! Muốn tìm manh mối từ trên người Dư Doanh để làm đầy đủ chứng cứ lần nữa!

Lần này Bạch Tiểu Thăng phân tích khiến cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không khỏi trợn to mắt lên, bọn hắn ngược lại không hề nghĩ đến việc này!

Sáu người bọn Lý Khâu Sơn kia là người bị hại mà không có một chút chứng cứ trong tay?

- Nói như thế thì cũng có một chút khả năng rồi!

Lâm Vi Vi kêu lên.

Sau đó nàng lại cười khổ một chút.

- Thế nhưng mà chúng ta không biết rõ bọn người Lý Khâu Sơn ở đâu!

- Coi như có thể liên hệ với họ, anh khuyên bọn họ đưa chứng cứ cho chúng ta như thế nào? Coi như anh làm sáng tỏ thân phận, bọn hắn như chim sợ cành cong sẽ tin tưởng chúng ta sao?

Lôi Nghênh cũng nói.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, lấy điện thoại di động ra.

- Mặc dù tôi không biết rõ bọn họ ở đâu, nhưng mà tôi có phương thức liên lạc của Lý Khâu Sơn.

- Đến sự lo lắng của Lôi Nghênh tôi cũng tự có biện pháp!

Nói xong Bạch Tiểu Thăng gọi điện thoại.

- Chú Lý phải không, là tôi đây!

- Tôi có chút chuyện muốn nói chuyện với ngài đây!

Bạn cần đăng nhập để bình luận