Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 988: Các người cũng xứng



Mắt nhìn thấy Trương Hách muốn thông báo bán Thành phố điện ảnh Thanh Bắc. Khâu tiếp theo là những vị chủ công ty ở đây đứng dậy lên tiếng thuận theo mua cổ phần.

Sau đó?

Hợp đồng đã sớm được soạn thảo tốt.

Ngay ở trong cặp tài liệu của Triệu Bắc Thanh.

Trên thực tế, làm sao chia cắt được lợi ích, đám người này đã sớm thương lượng xong xuôi rồi.

Lần này tới đây, bất quá chỉ là mang tính hình thức mà thôi.

Có thể nói rằng vạn sự đã sẵn sàng, còn chỉ kém bước vào cửa một bước.

Khóe miệng Triệu Bắc Thanh đã muốn câu lên một nụ cười.

Đôi mắt Lục Lâm Tri đã bộc lộ ra thần thái vừa ý thỏa mãn.

Mọi người ở đây trong tâm lý đều đã nở hoa.

Trương Thiên Tắc chán nản mệt mỏi, trừng lớn đôi mắt có chút thất thần mà chờ đợi thông báo cuối cùng.

Nhưng mà, đúng vào lúc này lại có người đứng ra bảo ngừng lại?

- Cậu là ai?

Lục Tri Tâm nhíu chặt hai hàng lông mày nhìn liếc qua.

Mắt nhìn thấy ở bên kia đi tới một người thanh niên trẻ tuổi.

Tuổi tác tương tự so với Trương Thiên Tắc, thậm chí còn muốn nhỏ hơn một chút.

Không lẽ lại là con nối dõi của Trương gia sao?

Không đúng, vừa rồi trong miệng của hắn gọi thẳng Trương Hách bằng tên.

Còn nữa, hắn nói đây là “Kết quả tất yếu của Trương gia”, chỉ đơn giản một câu mà nói đúng vấn đề.

Lục Tri Tâm nhịn không được mà tim đập nhanh hơn một chút.

Tựa như bẫy rập trù tính viên mãn của bọn hắn bỗng trong chốc lát bị người ta nhìn thấu, phơi bày ra trước mặt tất cả mọi người.

Mặc dù những người này đều là người của bọn họ.

Sắc mặt Triệu Bắc Thanh xanh lét, nhíu mày nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Lâm Thăng, nơi này không phải là ở tập đoàn, đây là Trương gia? Việc nhà của người ta, cậu cũng muốn nhúng tay vào? Thật sự coi mình là sự vụ quan thì có thể không lựa lời mà nói, nói nhăng nói cuội hay sao?

Lời nói này, khiến cho đôi mắt Lục Tri Tâm run lên nhìn về phía Triệu Bắc Thanh.

- Hắn là sự vụ quan?

- Thế thì như thế nào!

Triệu Bắc Thanh không hề sợ hãi nhìn Lục Tri Tâm :

- Chỉ là một tên nhóc miệng còn hôi sữa, nhúng tay lung tung vào những việc không phải của sự vụ tập đoàn. Tôi sẽ đệ trình báo cáo lên cho Bộ sự vụ.

Ánh mắt Triệu Bắc Thanh mạnh mẽ, lời nói áp đảo, khiến cho Lục Tri Tâm không lên tiếng nữa.

Bất quá thời điểm này Lục Tri Tâm lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, thần sắc rõ ràng là thư thái hơn không ít, còn đứng dậy nói :

- Thì ra là sự vụ quan Lâm, việc này nói như thế nào nhỉ, lại không có người nào nói cho tôi biết cậu cũng có mặt ở đây, thật là thất lễ, thất lễ rồi!

Lục Tri Tâm thế nhưng lại không có hành xử lưu manh như Triệu Bắc Thanh.

Hắn vẫn là hi vọng không đem sự tình này làm huyên náo đến mức không thể vãn hồi được.

Thấy hắn nói như thế, những chủ công ty con bên ngoài tập đoàn lại không lĩnh tình, nhao nhao đứng dậy quăng ánh mắt đầy tức giận nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Nói thật, một câu vừa rồi của Bạch Tiểu Thăng, quả thật là có chút kinh động lòng người, cũng dọa cho bọn họ nhảy dựng lên một cái.

Nhìn qua thấy thái độ của Triệu Bắc Thanh vô cùng chắc chắn cho nên bọn họ nghĩ lại, bản thân mình lại càng không có gì phải sợ.

- Thằng nhóc kia, mày làm loạn cái gì ở đây thế !

- Đây là chuyện của Trương gia chúng tôi, không tới lượt cậu chõ mõm vào !

- Không tệ, xem như là cậu cùng với Triệu tiên sinh đồng dạng cũng là sự vụ quan, thì như vậy cũng không thể quản tới trên đầu chúng tôi được.

- Trương tổng, ngài không nói một lời nào là thế nào? Mời vị Lâm tiên sinh này đi ra ngoài ! Nếu không như thế giữa chúng ta cũng không có chuyện hợp tác nào có thể nói tiếp.

…..

Các loại âm thanh hùng hổ dọa người liên tiếp vang lên.

Lục Tri Tâm vừa mới đứng lên, Triệu Bắc Thanh cũng đứng dậy, Trương Hách cũng đồng dạng đứng lên theo.

Mắt nhìn thấy muôn miệng một lời, Trương Hách nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng cũng có chút khó khăn.

- Lâm tiên sinh, ngài nhìn xem …Mọi việc không được bình thường, trước hết mời ngài ra ngoài đợi một lát có được không ?

Đến cả Trương Hách cũng nói như thế cho nên cả đám người càng thêm kêu gào.

- Không sai, để cho cậu ta ra ngoài đợi một lát đã.

- Nơi này không phải là nơi mà cậu có thể quấy rối được.

- Không tệ ! Để cho cậu ta rời đi thôi.

Lục Tri Tâm một mặt tỏ ra vô tội, hai tay chỉ về một đám người rồi nhìn Bạch Tiểu Thăng, ý bảo là ở nơi này bản thân mình cũng không thể làm chủ được.

Triệu Bắc Thanh thì là cười lạnh mà nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hắn nguyên lai tưởng rằng thằng nhóc này vấp vào sự việc như thế này sẽ làm điều đình như thế nào.

Kết quả, cho đến cuối cùng thằng nhóc này mới làm một câu nói kinh hãi thế tục như thế.

Tuy nhiên câu nói kia, cũng đã làm cho bản thân mình giật mình không ít!

Nhưng mà cuối cùng, cái tên “Lâm Thăng” này cái gì cũng đều không ngăn cản được!

Chẳng lẽ là hắn đến nhằm vào mình sao? Trò cười! Có muốn điều tra mình thì mình cũng không sợ! Không có quyền hạn của cấp đại sự vụ quan thì tư liệu ai mà không làm được !

Triệu Bắc Thanh ngầm cười lạnh.

Mà mình, lại không đắc tội với vị đại sự vụ nào, thì vị đại sự vụ quan nào lại ăn no rửng mỡ mà đi phí sức điều tra mình?

Triệu Bắc Thanh hạ quyết tâm, việc ở đây vừa kết thúc sẽ báo cáo lên tập đoàn, vạch trần cái tên « Lâm Thăng » này ở bên ngoài tập đoàn can thiệp lung tung vào việc nhà của người khác, có hại cho hình tượng của tập đoàn.

Coi như hắn là cùng cấp vạch trần ra sự việc, thì cuối cùng cũng không thể gây nên được sóng gió gì!

Bạch Tiểu Thăng đối mặt với đám người chỉ trỏ, không giống như vừa rồi chỉ ngậm miệng không nói một lời nào.

Ánh mắt của hắn lạnh lùng, bên trong ánh mắt lộ ra một cỗ khí thế bá đạo.

- Năm 2013, Quốc Tế Uyển Trung xảy ra thương chiến cùng với Lục Tri Tâm, Triệu Bắc Thanh đứng ra làm điều đình. Cùng năm đó, Quốc Tế Uyển Trung phá sản! Chủ tịch hội đồng quản trị của Quốc Tế Uyển Trung là Lý Khâu Sơn !

- Năm 2014, Thực Nghiệp Đại Phong xảy ra thương chiến cùng với Lục Tri Tâm, Triệu Bắc Thanh đứng ra làm điều đình. Cùng năm, Thực Nghiệp Đại Phong phá sản ! Chủ tịch Hội đồng quản trị của Thực Nghiệp Đại Phong là Phiền Tư Huệ !

- Năm 2015, Ngoại Thương Cửu Lê xảy ra thương chiến cùng với Lục Tri Tâm, Triệu Bắc Thanh đứng ra làm điều đình. Hai năm sau, Ngoại thương Cửu Lê phá sản. Chủ tịch Hội đồng quản trị Ngoại thương Cửu Lê là Ngô Đồng !

….

Những công ty kia đều là xảy ra thương chiến cùng với Lục Tri Tâm, được Triệu Bắc Thanh đứng ra điều đình, kết quả sau cùng đều không một ai may mắn thoát khỏi, đều bị phá sản phải đóng cửa !

- Hơn nữa, theo như tôi được biết, quý vị cũng tham gia vào trong đó, chia chắc công ty bị phá sản kia ! Lòng tham muốn của các vị cũng không nhỏ a !

Bạch Tiểu Thăng nhìn đám người xung quanh, không nhanh không chậm, nói ra từng việc, từng việc, từng vụ, từng vụ.

Vẻ mặt của Lục Tri Tâm càng nghe càng khó coi nhìn Bạch Tiểu Thăng bằng ánh mắt không thể tin được.

Lật lại những bản án cũ của những năm qua !

Từng vụ, từng vụ, từng việc, từng việc được lật ra, nói tim không đập nhanh hơn bình thường thì đấy là giả.

Muốn điều tra ra những vụ việc kia, cũng không phải là công trình nhỏ nhoi.

Đến cả đồng tử của Triệu Bắc Thanh cũng đột nhiên co lại, cảnh giác nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Những chủ công ty có mặt ở đây, nguyên bản còn muốn kêu la, để cho người ta đuổi Bạch Tiểu Thăng ra ngoài. Thế nhưng khi nghe được những thông tin này liền lộ ra một vẻ mặt hãi hùng.

Đại đa số người có mặt ở đây, đều tham dự vào trong chuyện này, nguyên bản sự tình bí mật này như thế nào lại bị điều tra ra được ?

Chẳng lẽ lại là có nội ứng ?

Đám người này lập tức ngờ vực vô căn cứ đứng dậy !

Chuyện ở nơi này, thế nhưng là liên quan đến cạnh tranh không lành mạnh cùng với phá hoại trật tự thị trường.

Vấn đề có thể lớn có thể nhỏ !

Người bên ngoài rung động, hồi hộp, cha con nhà Trương Gia thì là kinh hãi, hoảng sợ.

Những công ty được Triệu Bắc Thanh cùng với Lục Tri Tâm điều đình đều chết hết !

Xem phản ứng của những người có mặt, lời Bạch Tiểu Thăng nói hẳn tất cả đều là sự thật !

Trương Hách chỉ cảm thấy một hồi mê muội, dưới chân lảo đảo, hoảng sợ nhìn bọn người Triệu Bắc Thanh.

Nếu như không phải Thiên Tắc gọi người này tới, mình, mình có lẽ đã ký hợp đồng với bọn sói đói này rồi.

Lòng Trương Hách như bị kim châm.

- Như thế thì Trương gia… liền triệt để xem như xong rồi !

Trương Thiên Tắc nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, sau khi hoảng sợ, còn có cảm giác sống lại sau khi gặp đại họa.

Nếu như không phải là Bạch Tiểu Thăng nói ra trước mặt mọi người, bọn hắn thật sự có khả năng bị hủy đi.

- Cậu! Nói năng bậy bạ! Cậu rắp tâm nói như thế, cậu có chứng cứ gì không!

Triệu Bắc Thanh kinh sợ xen lẫn, đôi mắt trừng lớn nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Không thể nói lung tung được !

Lục Tri Tâm cũng kêu to.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt nhìn hai người một chút, cười một tiếng, sau đó hắn quay người bước thẳng đến cửa mà rời đi.

- Hai vị sợ là hiểu lầm rồi.

- Tôi tới, không phải là để vạch trần hai vị mà là xem ở mặt mũi cố nhân. Không muốn nhìn thấy tình cảnh Trương gia bị người ta đùa chết.

- Tôi cũng sẽ không ở nơi này mà chơi cái trò kiện cáo với các người. Các người:

- Không xứng!

Bạch Tiểu Thăng kéo mở cánh cửa, trước khi ra ngoài cười nhạt một tiếng.

- Sẽ có người thanh toán cùng với hai vị! Mà những công ty này của các người!

Bạch Tiểu Thăng nhìn đám người xung quanh.

- Tốt nhất là nên cầu nguyện, không có ma sát gì với tập đoàn của chúng tôi!

- Tôi sẽ đề nghị đem tên các người liệt vào “danh sách đen”!

- Một khi thật sự xảy ra cạnh tranh thì, tất sát!

Nói xong Bạch Tiểu Thăng nghênh ngang rời đi.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cười lạnh nhìn đám người một cái rồi theo sát phía sau Bạch Tiểu Thăng.

- Lâm Thăng! Cậu chỉ là một tên sự vụ quan vô danh, cậu quá cuồng vọng rồi!

Triệu Bắc Thanh phẫn nộ quát to.

- Hắn không phải tên là Lâm Thăng.

Vừa chạy tới trợ giúp cho Trương Hách đứng vững, Trương Thiên Tắc vừa liếc nhìn Triệu Bắc Thanh lạnh giọng nói:

- Hắn, tên gọi là Bạch Tiểu Thăng!

Bạch Tiểu Thăng, ba chữ này vừa nói ra, Triệu Bắc Thanh đang dữ tợn chửi rủa cũng đứng hình trợn tròn đôi mắt. Ánh mắt không thể tưởng tượng được mà nhìn Trương Thiên Tắc.

- Bạch Tiểu Thăng!

Lục Tri Tâm gào lớn trong cuống họng, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.

Trước đó chưa từng có.

- Điều này là không có khả năng! Bạch ma đầu tại sao lại ở nơi này!

Trước mặt bao nhiêu người, Lục Tri Tâm nắm chặt lấy cổ áo Triệu Bắc Thanh, tay run rẩy, hai mắt đỏ ngầu.

- Triệu Bắc Thanh, con mẹ nhà mày, không phải là mày muốn hại chết ông đây chứ!

Cha con nhà Trương gia ngạc nhiên trừng lớn mắt, những chủ công ty có mặt ở đây cũng ngây ngốc nhìn Lục Tri Tâm đột nhiên nổi điên lên.

- Được Bạch ma đầu để ý đến, ông đây sắp xong đời rồi!

Lục Tri Tâm tuyệt vọng gào thét:

- Họ Triệu, ông đây nếu như mà mất chức, bị điều tra ra ngồi tù thì con mẹ nhà mày cũng đừng hòng mà thoát tội!

Bạn cần đăng nhập để bình luận