Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 999: Người, hắn cũng muốn!



Bọn người Lý Khâu Sơn, Phiền Tư Tuệ, Ngô Đông ngồi xuống, sau khi nhân viên phục vụ hỏi thực đơn, thì bắt đầu mang thức ăn lên.

- Chúng ta cùng vừa ăn vừa nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Mấy người Lý Khâu Sơn còn níu lấy vài câu về chủ đề vừa rồi chưa dứt hẳn, Bạch Tiểu Thăng cũng có chút bất đắc dĩ.

Hắn thật sự không am hiểu khi nói về vinh quang bản thân mình, không giỏi thổi phồng con người mình.

- Để em nói chuyện này cho.

Lâm Vi Vi cười nói.

- Nhưng mà, trước tiên tôi muốn nghe một chút, phiên bản các vị nghe được là phiên bản nào, tôi sẽ cung cấp cho các vị sự thật và khôi phục chúng. Ngoài ra, để biết chi tiết, các vị muốn biết điều gì cũng có thể.

- Tốt quá!

Phiền Tư Tuệ gật đầu mỉm cười.

Phiền Tư Tuệ cũng là một người phụ nữ có tâm tư cẩn thận, lại từng quản lý qua một công ty không nhỏ, có tầm nhìn độc đáo.

Cô gái gọi là Lâm Vi Vi trước mắt này, trẻ trung xinh đẹp, lời nói và cử chỉ, tất cả đều ưu tú.

Phong thái ung dung tự tin kia, càng làm cho Phiền Tư Tuệ cảm thấy xấu hổ, dù là mấy năm trước, cô cũng không nhất định có loại trình độ này.

- Nhân vật như thế, tình nguyện làm một trợ lý sự vụ bình thường cho người ta sao?

Phiền Tư Tuệ không nhịn được lén nhìn qua Bạch Tiểu Thăng một chút.

- Vậy vị sự vụ quan này, sẽ là nhân vật vĩ đại như thế nào?

- Tôi hỏi trước!

Ngô Đông vượt lên nói trước tiên.

Anh chàng này làm cái gì cũng nóng nảy.

Cho dù đã từng làm qua chủ doanh nghiệp lớn và quản lý qua vài trăm người, mà tính khí này cũng không thay đổi chút nào.

- Được.

Lâm Vi Vi mỉm cười, làm cử chỉ mời.

Ngô Đông muốn hỏi về chuyện liên quan tới vụ án hai anh em họ Trần, hắn miêu tả sinh động qua một lượt phiên bản được nghe, đây chính là lần đầu Bạch Tiểu Thăng lập uy, cũng là vụ việc trở thành ‘Truyền thuyết’ nhiệt liệt nhất.

- Trước hết, nó cũng không có phóng đại quá như vậy, nhưng là so tính truyền kỳ mà anh nhắc đến, chỉ nhiều hơn chứ không ít!

Lâm Vi Vi cười một tiếng.

Kế hoạch vượt xa những gì có thể nói, Lâm Vi Vi giải thích đại khái cho đám người hiểu một phen.

Bao quát trong đó, lúc Bạch Tiểu Thăng vẫn chỉ là tổng giám đốc một công ty, đã đấu trí, đấu dũng với Trần Cửu Tranh, khi đó là người cùng cấp Lục Tri Tâm bây giờ.

Đám người nghe được tất cả, trở nên im lặng.

Đều ở trong cùng một cái hệ thống, lấy thấp chống cao, còn giành được chiến thắng?

Không thể tin được!

Nói đến chuyện đấu trí cùng anh em Trần Cửu Thiên, đôi mắt trâu của Ngô Đông trợn lên, lắng nghe và trực tiếp đem chén trà đầy ở trước mắt, uống một ngụm hết sạch.

- Quá đã!

Những người khác nghe được cũng đều ửng đỏ gương mặt, chà xát đôi tay.

- Lợi hại!

- Bội phục!

Đám người liên tục ca ngợi.

Sau đó, mỗi người liền hỏi thăm chi tiết về vấn đề mình quan tâm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười uống trà và quan sát những người này.

Đây chính là khoảng thời gian ‘huyền diệu’, Bạch Tiểu Thăng cũng đang phân tích bọn họ!

Phiền Tư Tuệ suy nghĩ sắc sảo, Vu Tam Tư là người tinh tế tỉ mỉ, bọn hắn rất rung động đối với thủ đoạn của Bạch Tiểu Thăng khi xử lý những tình huống kia. Nhưng các vấn đề hỏi ra đều là những hành động của Bạch Tiểu Thăng trong lúc đang làm Tổng giám đốc.

Lý Khâu Sơn có tính tình ổn trọng, mặc dù chưa đặt câu hỏi, nhưng lắng nghe một cách cực kỳ nghiêm túc, cũng chú trọng nghe những chuyện kia.

Những người này luôn sẵn sàng học hỏi, đam mê công tác quản lý...

Vương Khúc Lâm và Trần Gia Nhất thì một mực chú ý đến việc thực hiện các bước hành động này, hỏi đều là những cách xử lý của Bạch Tiểu Thăng, làm như thế nào để thực hiện theo đúng trình tự các bước.

Bạch Tiểu Thăng ngồi phân tích mỗi một cá nhân, lại nhếch miệng mỉm cười.

Từng người đang ngồi ở đây đều là nhân tài, năng lực cá nhân đều không thấp.

Sau đó, Phiền Tư Tuệ hỏi thăm một chuyện khác về Bạch Tiểu Thăng.

Sau đó theo thứ tự là Vu Tam Tư, Vương Khúc Lâm, Trần Gia Nhất, sau cùng là Lý Khâu Sơn cũng không kìm nén được cũng tham gia hỏi han.

Những sự kiện về Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa được đào sâu thêm.

Từ lúc Phiền Tư Tuệ mở miệng, Bạch Tiểu Thăng cũng bắt đầu uống rượu dùng bữa.

Dù sao thịt rượu đã mang lên che kín bàn, màu sắc hương vị vô cùng hấp dẫn.

Đám người vừa ăn vừa nghe, nghe được những điều vô cùng đặc sắc, tất cả đều vỗ tay ca ngợi, thuận tiện mời rượu Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng không sợ uống, rất sảng khoái lại nể mặt.

Tuy nhiên, hắn đương nhiên sẽ không ly nào hết sạch ly nấy vào lúc này, nếu không đợi đến lượt hắn mở miệng nói chuyện, sợ là đã quá say rồi.

Mặc dù là như thế, Bạch Tiểu Thăng cũng còn ngấm ngầm khởi động Hồng Liên, để cho cô hỗ trợ kích thích bản thân tăng hóc-môn trao đổi chất, giúp cơ thể phân hủy rượu.

Được Hồng Liên trợ giúp, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy yên tâm.

Rượu qua ba vòng, đồ ăn đã qua năm món.

Những mẩu chuyện về Bạch Tiểu Thăng mới đại khái được nói xong.

- Sự vụ quan Bạch thật sự là kỳ tài ngút trời! Cho dù trong kinh doanh hay là chỗ làm việc, tuy còn trẻ tuổi nhưng cũng đủ để trở thành một người thầy! Tôi mời ngài một ly!

Lý Khâu Sơn dẫn đầu nâng ly mời Bạch Tiểu Thăng.

- Chúng tôi cũng mời ngài một ly!

Bọn người Phiền Tư Tuệ, Ngô Đông, Vu Tam Tư cũng nâng ly mời.

Bọn họ xem như hoàn toàn bị thuyết phục!

- Nói quá lời rồi, chú Lý! Nói quá lời rồi, các vị!

Bạch Tiểu Thăng nâng ly, nở nụ cười với đám người.

- Thực ra, tôi cũng rất khâm phục các vị!

Tất cả mọi người cho là Bạch Tiểu Thăng đang khách khí, cũng chỉ cười cười.

Bạch Tiểu Thăng lại tiếp tục nói:

- Chú Lý Khâu Sơn trong chiến lược đưa Trung Quốc vươn ra Quốc Tế, chiến lược đưa ra từ những năm trước đó, đặt ở hôm nay cũng không lỗi thời, tính là chiến lược vượt mức quy định, tôi vô cùng bội phục!

- Cô Phiền Tư Tuệ với công ty lớn Phong Thực, nếu không phải bị hai người Lục Tri Tâm và Triệu Bắc Thanh gài bẫy, chắc chắn sẽ có mặt ở Top 100 công ty lớn trong nước!

- Ngô Đông tiên sinh hoạt động ngoại thương, quả thực là mang nhiều công ty thuộc tập đoàn chúng ta vây công, hai năm mới bị thua, nên ở trong lĩnh vực này càng là bị Lục Tri Tâm hãm hại nặng hơn!

...

Bạch Tiểu Thăng trong lúc mỉm cười, không dấu vết mà kể rõ chuyện cá nhân của mỗi người một lần.

Lý Khâu Sơn sửng sốt.

Phiền Tư Tuệ sửng sốt.

Ngô Đông sửng sốt.

Vu Tam Tư, Vương khúc Lâm, Trần Gia Nhất cũng sửng sốt.

Nếu như nói Bạch Tiểu Thăng điều tra bọn hắn, bọn hắn không lấy làm lạ.

Thế nhưng những sự tích mà bọn hắn đã chôn sâu trong dòng thời gian, những chuyện cũ năm xưa chỉ có thể để bọn hắn chém gió trong âm thầm.

Sau nhiều năm như vậy, lại bị Bạch Tiểu Thăng khai quật ra!

Những chuyện kia...

Vẫn còn có người nhớ rõ!

Giây phút này, mấy người Lý Khâu Sơn đều vô cùng xúc động.

Đôi mắt của Lý Khâu Sơn không biết từ khi nào bỗng dưng ửng đỏ.

Ánh mắt của Phiền Tư Tuệ ngước nhìn xa xăm.

Cổ họng Ngô Đông nhấp nhô.

Chàng trai trẻ trước mắt này nói với giọng chân thành tha thiết, năng lực rõ ràng vượt qua bọn hắn gấp trăm lần, gấp nghìn lần, nhưng vẫn còn thật lòng ca ngợi bọn hắn.

- Chỉ vì câu nói kia của ngài! Tôi sẽ làm mọi việc theo ý ngài!

Giọng nói của Lý Khâu Sơn khàn đi, nâng ly lên uống một hơi cạn sạch.

Những người khác cũng nâng chén hướng về Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi cũng làm mọi việc theo ý ngài!

- Tôi cũng làm!

- Làm!

- Làm!

Đám người nâng ly rượu, uống một hơi cạn sạch.

Chỉ cần một câu nói đánh giá vừa rồi Bạch Tiểu Thăng dành cho bọn hắn, bọn hắn đã cảm thấy chàng trai trẻ này đáng để kết bạn!

Bạch Tiểu Thăng một tay nâng chén, một tay giữ dưới đáy, mỉm cười và gửi lời mời về phía đám người, sau đó một hơi uống cạn!

Uống rượu như thế mới thống khoái!

Thể hiện bản thân mạnh mẽ, chỉ có thể để cho người ta kính sợ.

Sau sự mạnh mẽ đó, thể hiện lòng tôn trọng đối với người khác, mới có thể đạt được sự tôn trọng!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng cùng uống một ly đầy.

Sau khi uống rượu, Bạch Tiểu Thăng vừa đặt ly xuống, nở nụ cười nhìn cả đám người.

- Tôi thấy vừa rồi khi đặt câu hỏi, mọi người cũng đã nói rất nhiều về các đối sách của bản thân trong việc xử lý các loại tình huống, khá là tốt!

- Tôi tin tưởng nếu như các vị ở vị trí kia không thể kém hơn tôi!

- Thực ra, tôi cũng nghe chú Lý nói qua, hiện tại các vị cũng chỉ là người quản lý của công ty tầm trung thôi, chỉ có khát vọng mà không thể thi triển, chỉ có tài hoa mà sống uổng phí!

- Thật là lãng phí!

- Nếu như tôi cho các vị một cơ hội để thực hiện khát vọng công việc. Các vị có đồng ý không?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng lóe sáng nhấp nháy.

Hắn xem trọng, không riêng gì chứng cứ trong tay những người này!

Người, hắn cũng muốn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận