Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 118: Đối Đầu Với Áo Giáp Hạo Thiên Đế

Giờ phút này, phòng livestream Siêu Thần đều đang sôi nổi bàn luận về tin tức mà bọn họ vừa mới nghe được.
“Áo giáp màu vàng kim? Liệu có phải áo giáp Hạo Thiên Đế không?”
“Ta cũng nghi ngờ, trong trận chiến năm đó ta từng tận mắt nhìn thấy áo giáp Hạo Thiên Đế, quả thực là áo giáp màu vàng kim uy nghiêm không thể xâm phạm.”
“Má, áo giáp xếp thứ hai của Đế Quốc Lam Tinh: giáp Hạo Thiên Đế cũng đã xuất hiện rồi sao?”
“Chết tiệt! Bảo vật mà Đế Quốc Lam Tinh lưu lại thật sự quá vô lý rồi!”
“Các ngươi nghĩ sao chứ? Người nào chưa từng trải qua thời đại đó thì vĩnh viễn cũng không thể tưởng tượng được Đế Quốc Lam Tinh cường đại và đáng sợ đến mức nào.”
“Đáng tiếc không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong tòa thành trung tâm của Đế Quốc, không biết vị kia có thể đánh thắng nó không.”
“Ta cảm thấy tỷ lệ là bốn: sáu, vị kia chỉ có bốn phần, thật hy vọng hắn chết trong tay áo giáp Hạo Thiên Đế.”
“Đúng, như vậy thì Nhân Tộc sẽ không còn uy hiếp gì.”
Trong phòng livestream Siêu Thần, những cường giả từng trải qua thời đại bị Đế Quốc Lam Tinh thống trị chỉ cần nghe miêu tả của Chu Tước và Trương Hổ cũng biết được đó chắc chắn là áo giáp đứng thứ hai của Đế Quốc Lam Tinh: áo giáp Hạo Thiên Đế.
Bộ giáp cấp Đế này, chỉ sinh linh có chỉ số tiềm lực đạt tới năm ngàn sáu trăm sao mới có tư cách dung hợp nó.
Nhưng có thể thành công hay không cũng không chắc chắn, tỷ lệ tử vong rất cao.
. . .
“Ngươi chính là súc sinh đã giết chết mấy ngàn vạn nhân loại bọn ta?”
Trương Hổ nhìn Thương Vấn Thiên đang kêu thảm thiết nửa chết nửa sống, nhấc chân tàn nhẫn đạp lên đầu gã, ác ý cười nói: “Kế tiếp đến lượt ta tra tấn ngươi.”
. . .
“Nhị ca, cơ hội của chúng ta đã tới.”
Hai huynh muội Hải Thần Tộc trốn bên trong chiến khu đầu tiên của tòa thành trung tâm, bọn họ thấy hình ảnh trong phòng livestream của nền tảng Siêu Thần thì đều muốn ngo ngoe rục rịch.
Ánh mắt người đàn ông lóe lên, cười nói: “Nếu chúng ta có thể lấy đầu của Cố Trường Khanh rồi ra ngoài, vậy chắc chắn sẽ nổi danh khắp vũ trụ.”
Cô gái gật đầu nói: “Đó chính là giáp Hạo Thiên Đế, áo giáp Đế Long làm sao có thể địch lại.”
“Cho dù có thể thắng thì sợ cũng phải bỏ ra hơn nửa cái mạng.”
Oanh!
Đúng lúc này, thân ảnh cuồng bạo của Cố Trường Khanh trở về, bay thẳng tới chiến khu thứ chín.
“Đi!”
Người đàn ông thấy thế thì hô một tiếng, dẫn theo muội muội theo sát phía sau.
. . .
Long Quốc, Ngũ Hoa sơn.
“Ha ha ha! Tìm được rồi, ta đã tìm được nơi áo giáp siêu văn bị phong ấn của ta rồi.”
Lúc này, người áo choàng đen đột nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng vang vọng trong không gian.
Hửm?
Vu Linh và Tô Ấu Vi đang xem livestream trên nền tảng Siêu Thần, nghe thấy âm thanh thì đều nhẹ nhàng ồ lên một tiếng, hai người quay mặt nhìn nhau, ăn ý gật đầu, nhanh chóng bay về phía người áo choàng đen.
Bên dưới một mảnh đất cách đó không xa, người áo choàng đen đang run rẩy cơ thể cười lớn, chiếc kim trên khối gỗ tròn trong tay anh ta không ngừng xoay vòng.
“Lão sư, thật sự tìm được rồi sao?”
Tô Ấu Vi và Vu Linh từ không trung hạ xuống, vô cùng kinh hỉ hỏi.
“Không sai, siêu văn Tà Vu của ta đang ở phía dưới mảnh đất này.”
Người áo choàng đen hòa hoãn tâm tình kích động trong lòng một chút, cười nói: “Chỉ cần dùng máu tươi của ta rót vào thì nó sẽ sinh ra phản ứng cộng hưởng với vi sư, vì thế mà đi ra.”
Vu Linh thúc giục: “Vậy thì lão sư thao tác nhanh lên. Cố Trường Khanh dù có chiến thắng được áo giáp Hạo Thiên Đế thì cũng sẽ bị trọng thương, nhân lúc đó chúng ta sẽ tiến đến làm ngư ông đắc lợi.”
“Sao? Trấn thủ chủ thành hạch tâm là giáp Hạo Thiên Đế?”
Người áo choàng đen ngẩn ra, sau đó bật cười: “Ha ha ha, thật sự là trời cũng giúp ta! Cho ta thời gian nửa giờ.”
“Có điều áo giáp đã bị phong ấn lâu như vậy, cũng không biết lực lượng của siêu văn đã bị xói mòn đi bao nhiêu.”
Dứt lời, gã liền khoanh chân ngồi xuống mặt đất.
Sau đó cắt một vết vào lòng bàn tay phải, vận chuyển tinh thần lực, điên cuồng nhỏ máu tươi lên mặt đất.
Dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, máu tươi trong lòng bàn tay gã mau chóng hòa xuống mảnh đất dưới chân, hóa thành huyết khí tản ra.
. . .
Cùng một quãng thời gian, Cố Trường Khanh đi vào chiến khu thứ chín, tiến đến trước cây cầu đi thông tới chủ thành hạch tâm.
Hắn ngước mắt nhìn hình dáng to lớn đang đứng trước cửa vào của chủ thành, cảm nhận được hơi thở trên người đang bao trùm, ánh sáng trong lòng bàn tay bắt đầu xuất hiện, tế ra Huyết Mâu.
Với một người máy, không có gì cần phải nói với nhau, chỉ cần cường ngạnh đánh gục nó là được.
Hắn phóng thích lực lượng toàn thân, trong nháy mắt đã xông tới.
Thần thông!
Đế Cực: Long Mâu Chi Phong!
Trên trường mâu Huyết Long hiện lên hư ảnh của vạn long đang quấn quanh, hai mươi ba loại long lực khác nhau xen kẽ, lấy khí thế có thể hủy diệt tất cả, nháy mắt đã xông tới phía trước người máy có giáp Hạo Thiên Đế.
Vù!
Hai mắt của người máy mặc giáp Hạo Thiên Đế đột nhiên sáng lên, nó giậm nhẹ chân tại chỗ, từng thanh âm vù vù vang lên sau lưng nó, sau đó chín thanh kiếm Hạo Thiên Đế màu vàng kim xuất hiện.
Nó nâng tay lên nắm lấy một thanh kiếm Hạo Thiên, vung kiếm đâm thẳng về phía trước, một kiếm đã xuyên thẳng qua hư ảnh Huyết Long mâu đang đâm về phía nó.
Cùng lúc đó tám thanh kiếm Hạo Thiên Đế sau lưng nó cũng đâm thẳng về phía Cố Trường Khanh từ tám hướng khác nhau, tốc độ nhanh như chớp, chỉ kịp nhìn thấy màu vàng kim của ánh kiếm xẹt qua.
Keng!
Chỉ trong chốc lát, mâu phong và mũi kiếm đã va chạm lẫn nhau, tạo ra những âm thanh bén nhọn chấn vỡ cả đá và kim loại xung quanh.
Phanh! Oanh!
Song long sau lưng Cố Trường Khanh uốn lượn xông lên, va chạm quấn quanh tám thanh kiếm Hạo Thiên Đế đang lao tới.
Oanh! Ầm! Ầm!
Sự cuồng bạo trong trận chiến của Cố Trường Khanh và người máy mặc áo giáp Hạo Thiên Đế đã hoàn toàn không còn thuộc về đẳng cấp của cấp mười hai nữa.
Mâu và kiếm giao nhau, Hắc Long và kiếm Hạo Thiên Đế triền đấu, áo giáp và áo giáp va chạm, thần thông và thần thông đối chọi mãnh liệt.
Dư âm của trận chiến khủng bố giống như có hàng trăm ngàn quả đạn pháo được đồng thời cho nổ tung trên mảnh đất này.
Nếu ở bên ngoài, một kích có thể hủy diệt cả một thành phố thì ở trong này ngay cả mặt đất cũng không bị vỡ ra được.
Đừng nói hai người cấp mười hai là bọn họ chiến đấu, cho dù có là siêu văn nhân cấp ba mươi bốn mươi chém giết nhau ở trong này thì cũng không phá nổi một tòa nhà và mảnh đất nào của tòa thành.
Bên ngoài áo giáp của Cố Trường Khanh, hai mươi ba loại long lực hóa thành ánh lửa thiêu đốt chói lọi rực rỡ, xung quanh cơ thể có hai mươi ba đạo long hồn đang xoay quanh, mỗi một kích mà hắn đánh ra đều là thần thông có thể nghiền ép cường giả có cùng cấp bậc.
Nhưng người máy mặc giáp Hạo Thiên Đế cũng vô cùng mạnh mẽ, mỗi một kiếm, mỗi một kích đều giống như đế giả thẩm phán sự dơ bẩn của nhân gian, kiếm quang màu vàng kim chói lọi tứ phương, khí thế mạnh mẽ, uy nghiêm và bá đạo giống như có thể chém đứt mọi vật trên đời.
Oanh! Ầm!
Bọn họ đánh từ dưới đất lên trên trời rồi lại đánh từ trên trời xuống mặt đất, tung hoành trên không trung của chủ thành trung tâm, sau đó đến các tòa nhà cao tầng, quấn vào nhau chém giết không thể tách ra.
Thân ảnh của bọn họ rất nhanh đã biến mất tại sâu bên trong thành phố, ở bên ngoài chỉ có thể nghe thấy từng đợt tiếng nổ của trận chiến truyền tới.
Nhưng chỉ với mức độ chiến đấu hiện tại của bọn họ thì hoàn toàn không thể hủy diệt thành phố này.
Thậm chí ngay cả thủy tinh trong chủ thành cũng không phá được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận