Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 167: Kẻ Địch Của Kẻ Địch Chính Là Bằng Hữu

Oanh! Ầm!
Rất nhanh, một vị của Siêu Thiên Đế Tộc mau chóng bay tới, trên người mặc áo giáp Siêu Thiên Đế Hoàng ba mươi bảy tầng, khí thế đè ép toàn trường mà hạ xuống.
“Đây là… áo giáp Siêu Thiên Đế Hoàng?”
“Áo giáp đế văn mạnh nhất Siêu Thiên Đế Tộc!”
Những người ở đây thấy người đến là ai thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Thần Vũ Ngạo Thiên liếc mắt nhìn người sau: “Ồ? Một con kiến, ngươi muốn quyết đấu với ta?”
Đế Tử hiện tại của Siêu Thiên Đế Tộc: Ánh Vô Song dùng ánh mắt khiếp người đối diện với gã, cười lạnh nói: “Thủ hạ bại tướng, đổi một bộ áo giáp đế văn khác thì sẽ là đối thủ của ta sao? Năm đó ngươi cũng đã không được rồi.”
“Trẻ nhỏ vô tri, chết cho ta!”
Oanh!
Thần Vũ Ngạo Thiên dứt lời, nháy mắt đã biến mất tại chỗ, xông về phía Ánh Vô Song, một tay chế trụ mặt của anh ta, một tay nắm thành quyền, chớp mắt đã đánh vỡ áo giáp đế văn của anh ta.
Phanh!
Sau đó, Thần Vũ Ngạo Thiên cầm lấy đầu của anh ta ấn trên mặt đất, tàn nhẫn mà ma sát ra một đường máu, sau đó nhẹ nhàng dùng một cước đá bay.
“Chỉ có vậy mà cũng dám rêu rao? Ta thật sự không biết ngươi lấy đâu ra dũng khí.”
Thần Vũ Ngạo Thiên chớp mắt đã đuổi theo, một cước tàn nhẫn dẫm anh ta lên mặt đất.
Khụ khụ khụ!
Cả mặt Ánh Vô Song toàn máu, đặc biệt là phần đầu đã bị ma sát đến nỗi thấy cả xương, trong miệng không ngừng ho ra máu tươi.
“Khốn kiếp, ngươi dám làm Đế Tử của chúng ta bị thương? Lên, giết, giết gã!”
Mấy nghìn cường giả của Siêu Thiên Đế Tộc ở đây thấy Đế Tử nhà mình bị ngược đãi như thế, phẫn nộ chỉ hận không thể đi lên giết gã.
“Đến đây, lũ kiến hôi!”
Thần Vũ Ngạo Thiên lấy ra một thanh cốt đao có sương xám lơ lửng xung quanh, xông về phía đám người của Siêu Thiên Đế Tộc, tốc độ nhanh như chớp, chém xuống từng cái đầu của bọn họ.
Không đến ba phút, trên đất đầu người lăn lông lốc, cơ thể không đầu la liệt, máu tươi nhiễm đầy mặt đất.
Sự mạnh mẽ của Thần Vũ Ngạo Thiên khiến cho vô số siêu văn nhân ở đây rợn tóc gáy, trong lòng không ngừng hút khí lạnh.
. . .
Nghê Nguyệt Cố Tinh, tòa cổ thành di tích số ba, trên trụ chống trời ở Đông Hải.
Trăm vạn siêu văn nhân tới từ phía Nam vũ trụ nhìn Thần Vũ Ngạo Thiên thi triển ra thực lực đáng sợ, không kìm được hít một ngụm khí lạnh.
“Ánh Vô Song của Siêu Thiên Đế Tộc từ lúc nào lại yếu đến không chịu nổi một kích như vậy?”
“Đó chính là áo giáp Siêu Thiên Đế Hoàng ba mươi bảy tầng đấy!”
“Khụ khụ khụ!”
Đầu Ánh Vô Song đã bị ma sát đến da tróc thịt bong, có thể thấy được cả xương sọ, miệng không ngừng phun ra máu tươi, yếu ớt mở miệng nói: “Siêu Thiên Đế Tộc ta và nền tảng Siêu Thần các ngươi không chết không ngừng! Các vị của Đế Quốc Lam Tinh, nếu có thể giúp ta giết chết kẻ này, ta nguyện ý thuyết phục cha ta, từ nay trở đi sẽ kết minh với các ngươi!”
Ánh mắt anh ta khẩn cầu về phía trận doanh của Đế Quốc Lam Tinh.
Trường Hổ nhíu mày thật chặt, trầm tư một lát sau đó mới nhìn về phía Hầu Vương.
Nếu như có thể khiến Siêu Thiên Đế Tộc gia nhập liên minh Đế Quốc, nhiều thêm một trợ lực, ít đi một đối thủ cũng là một chuyện tốt.
Hầu Vương gật đầu với Trương Hổ, tỏ vẻ mình cũng không sợ đối phương.
Nó có chỉ số tiềm năm tám nghìn sao, áo giáp Đại Thánh Hắc Ám mặc dù chỉ có một tầng nhưng lại có thể mạnh hơn bốn mươi tầng, một chút cũng không sợ đối phương.
“Ánh Vô Song, ngươi chắc chắn có thể thuyết phục cha ngươi?” Trương Hổ nhìn người nơi xa, cao giọng hỏi.
“Có thể! Nhất định có thể, hãy tin ta.” Ánh Vô Song khẳng định!
“Ta thấy các ngươi đều đang tìm chết!”
Ánh mắt Thần Vũ Ngạo Thiên lạnh lẽo, chớp mắt đã di chuyển tới trước mặt Ánh Vô Song, nâng đao lên muốn chém đầu anh ta.
Những người ở đây nhìn một màn này đều vô cùng kinh hãi, nền tảng Siêu Thần thật sự muốn cùng Siêu Thiên Đế Tộc không chết không ngừng?
Oanh!
Đột nhiên, một cây gậy có ma khí cuồn cuộn xung quanh xuất hiện trước người Ánh Vô Song, đinh một tiếng ngăn lại một đao này của Thần Vũ Ngạo Thiên, một thanh âm kim loại va chạm đinh tai nhức óc vang lên.
Cùng lúc đó, hắc ảnh của Hầu Vương lóe lên, ngăn trước mặt Ánh Vô Song, trực tiếp ném anh ta về phía trận doanh của Đế Quốc.
“Tiểu tử, đối thủ của ngươi là ta.”
Ánh mắt khiếp người của Hầu Vương lóe lên chiến ý dạt dào nhìn chằm chằm vào Thần Vũ Ngạo Thiên trước mặt, gậy Kim Cô Hắc Ám trong tay có ma văn lóe lên, mạnh mẽ đánh phủ đầu gã ta.
“Tiểu súc sinh mà cũng dám làm càn trước mặt ta?”
Thần Vũ Ngạo Thiên khinh thường hừ lạnh một tiếng, sương mù màu xám quỷ dị quanh thân bắt đầu tuôn ra, cốt đao trong tay bạo phát ánh sáng vô hạn, xông lên ngăn cản.
“Đinh” một tiếng, hai người va chạm lẫn nhau, sau đó đều cùng phóng lên trời cao, hai thân ảnh một đen một xám trên không trung giống như hai tia chớp ngươi tới ta đi chém giết nhau.
“Xông lên! Cướp lấy Tạo Thần dịch!”
Đúng lúc này, không biết là ai cao giọng hét một tiếng, thoáng chốc đã khiến cho siêu văn nhân toàn trường bạo loạn, giống như châu chấu, toàn bộ đều ùn ùn chạy về phía ao nhỏ chứa Tạo Thần dịch.
“Cắn câu rồi sao!”
Hàng vạn sinh linh Hôi Vụ bên phía nền tảng Siêu Thần thấy một màn này thì đều lộ ra nụ cười quỷ dị, sau đó toàn thể xuất động, gia nhập vào đội ngũ tranh đoạt Tạo Thần dịch, điên cuồng vung đao chém giết những siêu văn nhân bên cạnh mình.
Chiến đấu hỗn loạn, vô cùng thảm liệt.
Phóng mắt nhìn lại, tất cả những siêu văn nhân xông về phía Tạo Thần dịch, chỉ cần khoảng cách với Tạo Thần dịch quá gần thì đều sẽ gặp phải vài công kích cường đại, chớp mắt đã bị xé nát.
“Giết!”
“Xông lên!”
“Cầu phú quý trong nguy hiểm!”
Mấy trăm vạn siêu văn nhân khoảng cấp bốn mươi, trên trụ chống trời của Đông Hải đã mở ra một trận chém giết vô cùng hỗn loạn và máu tanh, mục tiêu của tất cả siêu văn nhân đều là cái ao nhỏ có Tạo Thần dịch kia.
Có người ngu ngốc không sợ chết, điên cuồng chém giết chạy về phía Tạo Thần dịch, cuối cùng khi đến gần lại bị vô số công kích đan xen phóng tới biến thành thịt vụn.
Cũng có người luôn quanh quẩn ở vòng ngoài, muốn tìm cơ hội lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mà cướp đi mấy giọt Tạo Thần dịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận