Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 177: Hấp Thu Kẻ Địch

“Cố Tinh chủ này mới là kẻ nghịch thiên thật sự!”
Ánh Thái Hoàng đang xem chiến đấu cùng Diễm Tuyệt, cũng bị thực lực của Cố Trường Khanh làm cho rung động đến trợn tròn hai mắt.
. . .
“Tên này… mạnh như vậy?”
Người đàn ông mặc tây trang của Hắc Ngục tập đoàn lúc này cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng, vô cùng kiêng kỵ nói: “Cùng cấp bậc, ta tuyệt đối sẽ bị hắn nghiền áp, thực lực này của hắn là do công lao của ấn ký nghịch thiên kia sao?”
Giọng nói lạnh nhạt vang lên: “Không, hiện tại hắn vẫn hoàn toàn không thể phát huy được lực lượng của ấn ký nghịch thiên kia, có lẽ có thể có liên quan tới nó, nhưng tạm thời vẫn không quá nhiều. Lực lượng mà tên này bạo phát ra quả thực rất kinh khủng.”
Lực lượng của Ma Tổ La Hầu tự nhiên là vô cùng khó đối phó.
Nếu Cố Trường Khanh có thể phụ thể được giáp Tổ Cấp Ma Thần, vậy thì tất cả các cường giả trong vũ trụ này đều chỉ là tép riu đối với hắn.
. . .
“Sao có thể như vậy? Sau khi hắn mặc vào bộ Long giáp, lực lượng đã tăng lên rất lớn. Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Đế Khâm Na Tịch vừa rồi còn tràn ngập ý cười, lúc này lại như ăn phải mấy trăm con chuột thối.
. . .
“Hôi Vụ: Phạt Thiên Chi Đao!”
Đúng lúc này, dưới hải vực bỗng nhiên vang lên tiếng gầm của Tà Quỷ Tôn, ánh sáng màu xám vô biên vô hạn xé rách mặt biển, hủy diệt vụ nổ đang bốc lên, hóa thành một ấn ký màu đen lớn đến mấy ngàn trượng chấn động cả bầu trời, khóa chặt trên người Cố Trường Khanh, nghịch không mà lao tới.
Ánh mắt Cố Trường Khanh u ám, song long sau lưng uốn lượn kéo dài, ánh sáng màu đen mãnh liệt tuôn ra, ở trước người hắn hóa thành một cái trường cung Hắc Long, tỏa ra khi tức hủy diệt.
Cố Trường Khanh hờ hững nâng ta nắm lấy trường cung Hắc Long, xem Huyết Mâu trong tay như mũi tên, hắn giương cung, cùng với một tiếng hét to chấn bốn phương vang lên, trường cung Hắc Long bị hắn kéo căng.
Chỉ là kéo căng trường cung mà đã tỏa ra khí tức kinh khủng làm cho không gian xung quanh lan tràn vết rách.
Phanh! Vút!
Oanh! Ầm Ầm!
Ngay sau đó, Cố Trường Khanh buông dây cung ra, Huyết Mâu tỏa ra lôi đình vô hạn, từng đạo phù văn huyết sắc và ma văn màu đen giao nhau nổ tung trên bầu trời, hủy diệt hư không, ánh sáng cực kỳ rực rỡ xuyên qua khoảng không vọt tới.
. . .
“Mẹ k*! Lực lượng mạnh cỡ nào, cách xa như vậy mà cũng khiến ta sợ hãi muốn quỳ xuống.”
Những siêu văn nhân khác đã chạy ra một khoảng cách rất xa để xem cũng cảm thấy từng đợt uy áp đập vào mặt, bọn họ đều muốn hỏi một chút, cùng là hơn cấp bốn mươi, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Đây quả thực hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp.
Oanh!
Dưới sự chấn động khủng khiếp của vô số siêu văn nhân, Huyết Mâu và Phạt Thiên Chi Đao đã cường ngạnh va chạm vào nhau.
Tiếng nổ vang vọng, giống như muốn làm vỡ cả màng nhĩ của mọi người, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng bốc lên.
Phanh! Răng rắc! Răng rắc!
Giằng co hơn mười giây sau, Phạt Thiên Chi Đao cối cùng cũng không địch lại, bên trên lan tràn vết nứt, cuối cùng ầm ầm nổ tung.
Ầm! Ầm!
Ngay sau đó, Huyết Mâu lấy khí thế hủy thiên diệt địa xuyên thẳng vào trong biển sâu, làn sóng năng lượng nổ tung lật nhào cả vùng biển Đông Hải.
Vút!
Lúc này, một thân ảnh vô cùng chật vật từ dưới biển xông lên, dùng tốc độ cực nhanh muốn chạy trốn.
Arghhh…
Cố Trường Khanh thấy thế, sau lưng đã khôi phục lại hình thái Hắc Long. Hắc Long bên trái giống như tia chớp phá không đuổi theo thân ảnh đang muốn chạy trốn kia, cắn chặt lấy bả vai của đối phương mà uốn lượn quay về, nhấc tới trước mặt Cố Trường Khanh.
Chỉ thấy đế giáp của Tà Quỷ Tôn đã tan biến, cả người đều là máu, đầu tóc tán loạn, hiện đang bị Hắc Long bên trái của Cố Trường Khanh cắn chặt bả vai.
“Khụ khụ! Thật không ngờ, ngươi còn giấu giếm năng lực kinh thế hãi tục nhường này.” Tà Qủy Tôn không ngừng ho ra máu, “Có thể thả ta ra hay không, ta cam nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi!”
“Thả ngươi? Nếu để cho ngươi đi ra ngoài, đoạt xá một vị cường giả lợi hại khác, vậy chẳng phải ta sẽ rất nguy hiểm sao?”
Lần này đến lượt Cố Trường Khanh dùng ánh mắt trêu tức mà nhìn gã.
“Không dám, tuyệt đối không dám, ta nguyện đi theo ngài cả đời.”
Trong mắt Tà Quỷ Tôn tràn ngập sự van xin, gã cầu khẩn: “Trên người ngài có nó, thành tựu tương lai nhất định rất nghịch thiên, đi theo ngài ta cũng có tiền đồ vô lượng.”
“Thế ư? Nhưng ta vẫn nghĩ, hấp thu ngươi thì càng tốt hơn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận