Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 179: Tinh Bàn

Một lát sau, hai người Cố Trường Khanh và Cổ Sâm đã lên đến tầng ba mươi.
Trên mặt đất trung tâm ở đây có một quang cầu màu xanh tím đang lơ lửng.
Cổ Sâm giới thiệu: “Cố Tinh chủ, đây là nguồn gốc hạch tâm của tộc ta, có thể khiến cho Đế Quốc Chi Nhãn của các ngươi vận chuyển ngày đêm không ngừng nghỉ trong một tỷ năm.”
Cố Trường Khanh đánh giá nó một phen, gật đầu khen ngợi: “Đúng là đồ tốt.”
Dứt lời, hắn liền thu vào.
Lại đi lên tầng ba mươi mốt.
Trung tâm của tầng này có một khối ma phương tỏa ra màu sắc rực rỡ.
“Cố Tinh chủ, đây là bảo khí thời gian của tộc ta, ở bên ngoài một ngày, ở bên trong là một năm.”
“Ồ, còn có thứ tốt này?”
Cố Trường Khanh nghe vậy thì vô cùng bất ngờ, tìm khắp vũ trụ sợ là cũng tìm không ra một cái tương tự.
Đây cũng là thứ mà hiện tại hắn đang thiếu nhất.
Đi lên tầng ba mươi hai.
Trung tâm tầng này có một cái không gian giới tử đang lơ lửng.
Cổ Sâm cười nói: “Cố Tinh chủ, vật dưỡng hồn mà ngươi muốn đều đang ở trong không gian giới tử này.”
Cố Trường Khanh đi lên kiểm tra, phát hiện vậy mà có hàng vạn các loại vật dưỡng hồn khác nhau.
Hắn thu nó vào, lại tiếp tục đi lên tầng trên.
Ở đây lại trống không.
Cổ Sâm nói: “Tầng này vốn dĩ là đặt thần khí trấn tộc của tộc ta, nhưng trong trận chiến năm đó đã bị hủy mất.”
Tiếp đó, bọn họ đi lên tầng ba mươi tư.
“Đó là…”
Cổ Sâm nhìn thứ đang lơ lửng ở trung tâm, lộ ra vẻ kinh ngạc: “Đó mới thật sự là đế văn mạnh nhất của tộc ta, không ngờ tới nó vẫn còn ở đây.”
Chỉ thấy nơi đây có một đế văn tỏa ra khí tức khủng bố, xung quanh có ánh sáng bảy màu lưu chuyển.
Anh ta kinh ngạc, ngẩn người hồi lâu rồi mới lên tiếng giới thiệu: “Nghê Thần đế văn! Chín mươi mốt tầng, đây là đế văn mà năm đó tộc trưởng của ta đã sử dụng, ta không nghĩ đến, hóa ra trước khi chết thì tộc trưởng đã lưu lại đế văn của bản thân.”
Cố Trường Khanh cũng không nghĩ tới, Nghê Nguyệt Đế Tộc năm đó lại cường đại như vậy, hắn thu lấy đế văn này.
Sau đó tiếp tục leo lên.
Bên trên lại có từng cái không gian giới tử đang lơ lửng.
Cổ Sâm nói: “Đây là tất cả những tài nguyên quan trọng mà tộc ta lưu lại.”
Cố Trường Khanh thu hết vào.
“Tầng cuối cùng là cái gì?” Cố Trường Khanh bị khơi lên hứng thú.
Cổ Sâm lắc đầu, “Ta cũng không rõ. Trong sách cổ không nhắc tới.”
“Vậy sao, đi lên xem là biết.”
Cả hai nhanh chóng tiến lên.
“Đây là…”
Khi vừa bước chân lên tầng ba mươi sáu, Cổ Sâm nhìn cảnh tượng giống như cả bầu trời sao, có chút hoảng hốt.
Ở trung tâm của bầu trời có một cái tinh bàn hình tròn có kích thướng giống như một vại nước đang lơ lửng.
Bên ngoài tỏa ra đủ loại màu sắc, trông vô cùng thần thánh trang nghiêm.
Cố Trường Khanh bước tới quan sát, ánh mắt dừng lại bên trên tinh bàn.
Chỉ thấy bên trên tinh bàn được bao bọc bởi ánh sáng có đánh dấu đông, tây, nam, bắc và trung tâm vũ trụ.
Cố Trường Khanh dùng tay chỉ vào Nam vũ trụ, bên trên lập tức hiện ra toàn cảnh của phía Nam.
Khiến cho Cố Trường Khanh kinh ngạc chính là, trên tinh bàn hiển thị vị trí trung tâm của Nam vũ trụ, vậy mà lại chính là Lam Tinh của hệ Ngân Hà.
Tất cả tinh hệ đều chuyển động xung quanh Lam Tinh.
Càng khiến hắn khó hiểu hơn, ấy là phía trên Lam Tinh có đánh dấu một hàng chữ: Trung tâm của văn minh, khởi nguyên của sinh mệnh!
Đây là ý gì?
Cố Trường Khanh vô cùng nghi ngờ, thử ấn vào chỗ Lam Tinh.
Vù!
Một tiếng vù vù vang lên, bên trên hiện ra một màn chiếu ánh sáng.
Bên trong vầng sáng là mây mù bao phủ, từng dãy núi uốn lượn sừng sững đứng trong trời đất, thế núi hùng vĩ bao la, cao đến mấy nghìn trượng chọc thủng tầng mây, giống như tiên cảnh.
Côn Luân thần sơn!
Phía trên có một dòng đánh dấu như vậy.
Cố Trường Khanh lộ ra vẻ kinh ngạc, Nghê Nguyệt Đế Tộc xuất hiện sớm hơn Đế Quốc Lam Tinh từ rất lâu về trước.
Vậy thì vì sao trên tinh bàn lại có thể có đánh dấu của Côn Luân thần sơn?
Côn Luân thần sơn, rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì mà có thể được tinh bàn chủ động đánh dấu lại?
Trong lòng Cố Trường Khanh lúc này có quá nhiều nghi vấn.
Phanh!
Vào lúc này, đột nhiên tinh bàn lại rơi ra một vật gì đó.
Cố Trường Khanh cúi đầu nhìn, chỉ thấy đó là một mảnh vỡ màu tím to bằng một bàn tay, có góc cạnh sắc nhọn, xung quanh có ánh sáng màu tím lưu chuyển.
Hắn nhặt lên xem xét, Cố Trường Khanh phát hiện tinh thần lực không có cách nào có thể xâm nhập vào trong.
Cố Trường Khanh thấp giọng lẩm bẩm: “Tinh bàn này chỉ hướng Côn Luân thần sơn, chẳng lẽ trên Côn Luân thần sơn có ẩn giấu bí mật về khởi nguyên của Lam Tinh?”
Hắn hiện giờ vô cùng hiếu kỳ đối với Tổ Tinh.
Hình xăm thức tỉnh, dị thú tiến hóa, còn có cả mặt trăng biến dị, có lẽ đều liên quan tới bí mật về nguồn gốc của Lam Tinh.
Cố Trường Khanh nhìn mảnh nhỏ trong tay, rất có thể đây là một vật vô cùng quan trọng đối với cả Đế Quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận