Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 208: Cố Trường Khanh Trực Tiếp Ra Mặt, Đối Đầu Với Siêu Thần Cổ Tinh (1)

“Đế Khâm Na Tịch, lăn ra đây quỳ xuống cầu xin tha thứ, ta có thể cho ngươi chết toàn thây, có thể diện mà chết, nếu không, bằm thây vạn đoạn!”
Bên ngoài Siêu Thần Cổ Tinh, một cánh cửa trùng động truyền tống chậm rãi hiện lên, sau đó là một bóng dáng cao lớn từ bên trong đi ra.
Trên gương mặt sắc bén là thái độ lạnh lùng hờ hững.
Trong ánh mắt thâm thúy lóe lên vẻ tàn bạo, nhìn xuống Siêu Thần Cổ Tinh ở phía xa.
Sau khi hắn xuất hiện, toàn sinh linh trong vũ trụ, các thế lực ở khắp nơi, Đế Quốc Lam Tinh, ngay cả Ngục Hoàng và Đế Khâm Na Tịch, giờ phút này toàn bộ ánh mắt đều tập trung trên người hắn, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
“Đến rồi? Cố Trường Khanh vậy mà đến rồi?”
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Cố Trường Khanh vẻ mặt bình tĩnh, kiêu ngạo mà đứng, dáng người cao lớn bễ nghễ.
“Cố Trường Khanh vậy mà dám tới? Chẳng lẽ hắn không nhìn thấy Hộ Tinh đại trận kinh khủng cỡ nào sao?”
U Sí âm không dám tin nói, một nhóm cao tầng bên cạnh cũng khó mà hiểu nổi.
“Hoàng Đế cũng biết khó mà lui, hắn lại tới làm gì? Chẳng lẽ Cố Trường Khanh không sợ chết?”
Trên Siêu Thần Cố Tinh, Ngục Hoàng và Thần Vũ Trường Không đều lộ ra vẻ vui sướng.
Thần Vũ Trường Không còn trực tiếp dừng lại động tác trị thương, ánh mắt nóng rực nói:
“Cơ hội tốt, nhân lúc này tiêu diệt Cố Trường Khanh, sau đó thuận tiện công phá Đế Quốc Lam Tinh!”
“Đúng thế, hắn vậy mà chủ động tới chịu chết?”
Đế Khâm Na Tịch mỉm cười, vẻ mặt khinh thường, Cố Trường Khanh này chẳng lẽ thật sự là tới tìm chết sao? Chẳng qua bà ta vẫn còn có chút cẩn trọng, biểu hiện của Cố Trường Khanh trước đó khiến bà ta hận đến thấu xương, nhưng đồng thời cũng vẫn còn tồn tại một chút kính sợ.
Bà ta hiểu rõ, đối mặt với Cố Trường Khanh, cho dù là ưu thế có lớn hơn nữa cũng không được khinh địch, để tránh lật thuyền trong mương, bà ta chính là dựa vào tâm cơ cẩn thận này mới có thể đi tới được vị trí ngày hôm nay.
Cố Trường Khanh lẳng lặng đứng thẳng trên bầu trời, bỗng nhiên, trên bầu trời Siêu Thần Cổ Tinh hiện ra một cánh cửa truyền tống, bên trong xuất hiện một bóng người, là Đế Khâm Na Tịch.
Chẳng qua đây cũng không phải bản thân Đế Khâm Na Tịch, mà là bà ta thông qua khoa học kỹ thuật đưa tới một cái tàn ảnh, không có năng lực chiến đấu gì, chỉ có thể đối thoại.
“Cố Trường Khanh, ta không biết ngươi dựa vào đâu mà dám tới khiêu chiến với ta, nhưng ta tin nếu ngươi đã đến thì đã có chuẩn bị tốt sẽ chiến đấu với Hộ Tinh đại trận của ta.”
“Vậy thì, ta nhất định sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt, cảm nhận sự khủng bố của Siêu Thần Cổ Tinh của ta đi! Ta đã đợi không kịp muốn nhìn thấy ngươi phải run rẩy trước lực lượng tuyệt đối rồi!”
Cho đến giờ Đế Khâm Na Tịch vẫn chưa từng nhìn thấy bộ dạng thất bại của Cố Trường Khanh, bà ta rất muốn xem xem, sau khi thất bại hắn sẽ có vẻ mặt gì.
Mà Cố Trường Khanh lại cười, hiểu được ả đàn bà này là tới đây để thăm dò mình, vẻ mặt lạnh nhạt khinh thường:
“Vậy thì ngươi phải thất vọng rồi, phải run rẩy chính là ngươi, ta rất nhanh sẽ tới trước mặt ngươi thôi, hiện tại ngươi không quỳ xuống cầu xin ta, vậy thì lát nữa khi ta và ngươi đối mặt, ngươi ngay cả cơ hội quỳ xuống cũng không có!”
Nói xong, Cố Trường Khanh vươn tay, bóp nát hư ảnh kia.
Bản thể của Đế Khâm Na Tịch nhất thời cuồng nộ: “Tên khốn kiếp này còn dám cuồng vọng như thế, quả thực là không để Siêu Thần Cổ Tinh của ta vào mắt!”
Sau đó bà ta quay đầu nhìn về phía Ngục Hoàng: “Ngục Hoàng, lần này không cần ngươi ra tay, cơ giáp vệ tinh này của ta nhất định có thể giải quyết Cố Trường Khanh, chẳng qua ngươi cứ yên tâm, ta sẽ thực hiện lời nói trước đó, giao Cố Trường Khanh còn sống cho ngươi.”
Ngục Hoàng gật đầu.
Không cần gã ra tay, đương nhiên rất tốt.
Mà sinh linh trong vũ trụ lúc này đã bị biểu hiện của Cố Trường Khanh làm cho kinh ngạc.
Ngay cả các thuộc hạ trên Đế Quốc Lam Tinh cũng cho rằng Cố Trường Khanh lành ít dữ nhiều, lại càng đừng nói tới những sinh linh khác, gần như hơn chín phần đều cho rằng Cố Trường Khanh tới tìm chết.
Nhưng mà nhìn biểu hiện của hắn lúc này lại thấy có vài phần khó hiểu.
“Cố Trường Khanh dựa vào đâu mà dám ngông cuồng như thế?”
“Hiện giờ hắn tuyệt đối không thể chiến thắng Siêu Thần Cổ Tinh, ta không nghĩ ra hắn dựa vào đâu mà dám đối kháng với Hộ Tinh đại trận.”
Mà người của Siêu Thần Cổ Tinh đều cười lạnh:
“Chẳng qua là ra vẻ trước khi chết thôi, rất nhanh hắn sẽ bị uy lực của Diệt Tinh chủ pháo nghiền nát thành tro!”
“Siêu Thần Cổ Tinh ta uy vũ! Nhân Tộc súc sinh, lát nữa ngươi sẽ vì sự ngông cuồng này mà trả giá đắt!”
Đế Khâm Na Tịch sử dụng ý niệm khởi động cơ giáp vệ tinh, bà ta hét lên một tiếng, một chủ pháo trên cơ giáp vệ tinh lập tức bắt đầu tích lực.
Mà Cố Trường Khanh lại không né tránh, vẫn vô cùng ngạo nghễ đứng ở nơi đó, trong mắt lộ ra chiến ý.
“Đúng lúc ta cũng muốn thử, thực lực sau khi xuất quan của ta mạnh bao nhiêu.”
Dứt lời, quanh thân hắn lập tức tỏa ra ánh sáng màu xám trắng, áo giáp hình thức chung cực quỷ dị phụ thể, nhất thời một luồng uy áp khủng bố ầm ầm đè xuống, lan tràn xung quanh.
Sau khi áo giáp chung cực phụ thể, không gian vũ trụ nơi hắn đứng đều vặn vẹo biến hình, sau lưng hiện ra song long một xám một đen rít gào, tiếng gầm xuyên qua vô số hành tinh xung quanh.
Chỉ là một tiếng gầm của chúng, một cảm giác áp bách khủng bố đè xuống khiến cho tinh vực ở phụ cận đã có chút biến hình!
Nhưng, đây cũng chỉ là lực lượng vô hình do hắn bạo phát mà thôi.
Chẳng qua dù cách màn hình, vô số sinh linh cũng có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của hắn, luồng sát khí bá đạo kia tựa như muốn xé rách cả vũ trụ.
Chỉ là vẫn có rất nhiều sinh linh khinh thường:
“Ha ha! Chỉ thay đổi một áo giáp đế văn mà nghĩ mình có thể rồi sao? Nhiều nhất cũng mới chỉ có thực lực cấp năm, sáu mươi, thật sự không hiểu tên này lấy tự tin ở đâu ra.”
“Nhìn thấy chưa? Chủ pháo của Hộ Tinh đại trận đã bắt đầu tụ lực, hiện giờ Cố Trường Khanh đã sắp biến thành một cỗ thi thể rồi!”
Vố số sinh linh giống như đã sắp nhìn thấy Cố Trường Khanh bị uy lực của pháo laser nghiền nát thành tro.
Bạn cần đăng nhập để bình luận