Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 249: Hung Danh Lan Xa

Ba tháng trước.
Trong bảo hộp thời gian, một không gian hư vô.
Cố Trường Khanh khoanh chân mà ngồi.
Quanh thân hắn dập dờn thần vận huyền diệu.
Cố Trường Khanh dự định trong thời gian này sẽ đột phá hạn chế của cấp bậc chín mươi chín.
Phía trên cấp chín mươi chín, tiến vào đẳng cấp Siêu Thoát, lực lượng thần văn sẽ đạt tới cấp bậc mới, uy lực cũng càng ngày càng mạnh.
Cố Trường Khanh lật tay phải, lực lượng ấn ký màu xám quỷ dị trào ra.
Thần niệm vừa động, không gian giới tử chất đống hiện ra, đây đều là tài nguyên mà các thế lực phụ thuộc dâng lên.
Tinh thạch dường như vô cùng vô tận, các loại đạo cụ và dược vật để tăng lên tiềm lực, mỗi một thứ đặt vào trong vũ trụ cũng sẽ khơi dậy tinh phong huyết vũ, vô tận giết chóc.
Nhưng lúc này lại không cần tốn tin tệ mà đặt trước mặt Cố Trường Khanh.
“Hấp thu!”
Cố Trường Khanh thúc giục ấn ký, hấp thu tài nguyên vô tận trước mắt.
25100!
25327!
25613!
Chỉ số tiềm năng dần dần tăng lên không có trở ngại.
Nhìn thì vô cùng chậm rãi, nhưng nếu bị người khác nhìn thấy thì sợ sẽ kinh ngạc đến hao tổn thần hồn.
Lên chỉ số càng cao, tiềm lực càng khó tăng lên.
Phần lớn thần văn giả, có người cả đời cũng sẽ chỉ dừng lại tại một giai đoạn nào đó, cho dù muốn tăng lên một chút cũng là hy vọng xa vời.
Nhưng Cố Trường Khanh, đã tăng lên tới hơn 24000 chỉ số tiềm lực mà còn có thể ổn định tăng trưởng không ngừng, cả vũ trụ cũng chỉ có mình hắn.
Trong bảo hộp thời gian không có sự thay đổi năm tháng.
Chỉ có những tài nguyên nhiều như mây đang dần giảm bớt, chứng minh thời gian có trôi đi.
Ánh sáng thần vận trên người hắn cũng càng thêm huyền diệu.
Một tháng sau.
Thần văn tăng lên cấp tám mươi chín!
Một năm sau.
Cấp chín mươi.
Ba năm sau.
Cấp chín mươi mốt.
...
“Không biết lần này lão đại đi ra sẽ tăng lên tới đẳng cấp nào!”
“Lúc chúng ta tiến vào bảo hộp thời gian, chỉ số tiềm lực của lão đại đã vượt qua hai vạn! Lần này đi ra, ta cược lão đại tuyệt đối có thể lên tới hai vạn năm nghìn sao!”
“Ta thấy ngươi vẫn là xem nhẹ lão đại rồi, ta cược hai vạn tám nghìn!”
“Vẫn hơi ít, lão đại là người tạo ra kỳ tích, ta tin chờ khi lão đại ra ngoài, tuyệt đối sẽ đột phá ba vạn! Đột phá không được thì tên Hầu Vương ta từ nay sẽ đọc ngược, gọi là Vương Hầu!”
“Không biết ngại, còn Vương Hầu, còn chưa đâu vào đâu mà đã muốn phong hầu được cúng bái rồi?”
“Nhưng mà nhìn ngươi trong đám khỉ cũng coi như là mi thanh mục tú, để lão đại phong cho ngươi chức Mỹ Hầu Vương là được! Tên này của ngươi vừa ra, bảo đảm khỉ cái bu thành đàn, nhiều con nhiều phúc!”
“Có muốn thử xem Đại Thánh Hắc Ám của ta tăng lên bao nhiêu không?”
Hầu Vương âm u cười, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào một đám đang tổn hại mặt mũi của nó.
“Không rảnh!”
“Pháp luật bảo vệ những sinh vật quý giá của Lam Tinh, vậy nên ta không dám!”
“Ăn gậy của ta đây!”
Cự bổng che trời lấp đất quét ngang tới, trong thoáng chốc, bên cạnh Hầu Vương không còn một bóng người, hóa thành tia sáng chạy ra bốn phía, để lại tiếng cười bỉ ổi.
Cảnh tượng như vậy thường xảy ra trên Lam Tinh.
Đều là thủ hạ của Cố Trường Khanh, những trêu đùa như vậy đã nhìn thành quen, nhưng mà tất cả mọi người đều phải thừa nhận, lúc này Hầu Vương mạnh hơn mỗi một người bọn họ.
Sợ rằng chỉ có Tần Đế, Tinh Không cự thú và ông lão điên mới có thể đánh bại nó.
Những người khác thì thật sự đánh không lại, chỉ có cách ôm đầu chạy trốn.
...
Tây vũ trụ.
Ngoài cửa lớn Vũ Trụ chi thành.
Vô số cường giả trong vũ trụ tụ tập lại một chỗ, giận giữ chắn trước mặt thân ảnh tỏa ra khí tức mạnh mẽ trước cửa lớn.
“Cho dù ngươi từng là Lam Tinh đế chủ, chẳng lẽ thật sự không sợ chúng ta công kích quần thể sao?”
Một sinh linh có cái đầu cực lớn và ba cái xúc tua, híp đôi mắt hình tam giác, phẫn nộ nhìn ông lão điên.
“Bớt nói nhảm, muốn lên thì cùng lên đi!”
Ông lão điên quơ quơ bầu rượu, ba tháng này, trời mới biết ông ta đã uống bao nhiêu rượu rồi.
Thật sự là nhiệm vụ trấn thủ này quá là vô vị.
Lấy thực lực của ông ta, lúc vừa tới bên ngoài Vũ Trụ chi thành đã bá đạo mà đuổi hết những thần văn giả tụ tập ở ngoài cửa thành ra xung quanh.
Không có sinh linh nào có thể đối đầu với ông ta, chiến đế cấp chín mươi chín, Nghê Thần đế giáp chín mươi mốt tầng và thần văn áo giáp Đế Hoàng, chỉ số tiềm năng hơn một vạn sáu nghìn sao.
Lúc này, ngoài cửa lớn Vũ Trụ chi thành, ông ta chính là vô địch.
Có thần văn giả không biết tự lượng sức mình mà công kích ông ta, nghênh đón chính là cự chưởng lớn như một hằng tinh, lấy khí thế xé rách ngân hà mà giết chết kẻ công kích.
Thực lực kinh khủng khiến cho tất cả thần văn giả thu hồi tâm tư, chạy rất xa khỏi vị trí cửa thành.
Phải biết rằng, trước khi ông lão điên đến.
Lam Tinh đế chủ là Cố Trường Khanh đã tại đây nhẹ nhàng giết chết Vĩnh Dạ Viêm Ma Tác Nhĩ, lại thu phục được hai con Tinh Không cự thú.
Hung danh đã truyền đi khắp cả Tây vũ trụ.
Vù!
Lúc này, đột nhiên bầu trời chấn động.
Vũ Trụ chi thành tản mát ra uy áp vô hình, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Tinh hệ ở khoảng cách hơi gần, dưới sóng uy áp này còn bị hỗn loạn lực lượng.
Tinh cầu hơi nhỏ một chút thậm chí bởi vì không chịu nổi uy áp mà tinh hạch vỡ vụn, tinh cầu tan rã.
Thần văn giả hơi yếu một chút, dưới uy áp này cũng có không ít người bạo thể mà chết.
Trong vũ trụ, nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại, rất nhiều người không phải không đủ may mắn, mà là không biết tự lượng sức mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận