Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 261: Ngũ Trảo Kim Long

Lúc này Trương Hổ cũng đáp xuống đỉnh đầu Hắc Long, nghe được Hoàng Đế mở miệng thì xen vào nói: “Tiền bối, vẫn là để ta ở lại đi, ngươi và lão đại cùng đi tìm kiếm kỳ ngộ.”
Hoàng Đế trấn an nhìn Trương Hổ, ánh mắt quét một vòng chúng thủ hạ của Cố Trường Khanh, cuối cùng nhìn về phía hắn.
“Người trẻ có phẩm hạnh và tiềm lực bậc này, tộc ta sao có thể không hưng thịnh!”
Trong lòng Hoàng Đế lan tràn hào khí, nhớ lại những huynh đệ năm đó đi theo mình huyết chiến trong vũ trụ.
Một ngày này, ông ta nhìn thấy được hồi ức trước đây của mình trên người bọn họ.
Nhân Tộc hiện giờ, dưới sự dẫn dắt của Cố Trường Khanh, mạnh vượt xa thời đại của mình không biết bao nhiêu lần.
“Tiền bối đang khen ta sao?”
Trương Hổ được khen mà sợ, sờ sờ đầu mình, trên mặt lộ ra tươi cười thật thà.
Hoàng Đế vỗ bờ vai y, nói: “Tiểu Hổ Tử, đi theo Tinh Đế bệ hạ vào thành đi thôi, tương lai chính là các ngươi, đừng để cho ông già ta thất vọng. Còn về bọn họ cứ để lại cho ta, để cái bộ xương già này của ta thả lỏng gân cốt đi!”
Nói xong, khí thế trên người Hoàng Đế tràn ra, ánh sáng thần vận hiện lên.
Trong thoáng chốc, vô số thời không giao nhau, bát phương sao trời có những ánh sáng thần thánh đủ loại màu sắc cuồn cuộn không ngừng vọt tới, tụ lại trên người Hoàng Đế.
“Đây là… Siêu Thoát chi cảnh?”
Đồng tử Trương Hổ co lại, thấy một màn này, y biết thực lực của mình và Hoàng Đế đã kém rất xa.
Thật không ngờ mới chỉ gần một ngày không gặp, Hoàng Đế đã hoàn toàn bỏ qua y một đẳng cấp.
Còn chỗ nào cần mình thể hiện nữa!
Quá mất mặt!
Trong tiếng cười nhạo và chế giễu của đám người Triệu Phong, Trương Hổ mặt xám xịt trượt về phía sau Cố Trường Khanh.
“Nơi này giao cho Hoàng lão tiền bối rồi.”
Cố Trường Khanh mỉm cười, nhìn Trương Hổ một cái rồi nói với Hoàng Đế.
Hoàng Đế gật đầu: “Yên tâm, có ta ở đây, không ai có thể tiến vào!”
. . .
Cánh cửa của Vũ Trụ chi thành hoàn toàn mở ra.
Hắc Long chở Cố Trường Khanh và nhóm thủ hạ Trương Hổ vào thành.
Hoàng Đế đứng thẳng trên bầu trời, thần quang ngũ sắc vô cùng vô tận không ngừng tụ lại trên người ông ta.
Rất nhanh, một quả cầu lửa màu đỏ đã được ngưng tụ trước người ông ta.
Hai luồng ánh sáng xanh xoay tròn quấn quanh song chưởng, dưới phần bụng là ánh sáng đen huyền bắt đầu khởi động, xung quanh có thần vận lưu chuyển.
Một vòng sáng kim sắc chầm chậm xuất hiện sau lưng.
“Ông ta đang làm gì?”
Trên bầu trời ngoài thành, các thần văn giả nhìn nhau, đây là hình ảnh bọn họ chưa thấy bao giờ.
“Có lẽ là một nghi thức quỷ dị nào đó.”
Có thần văn giả đưa ra đánh giá, liên quan đến Lam Tinh, vốn dĩ là có liên quan tới truyền thuyết huyền học.
“Ta luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó rất kinh khủng, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy mà tiếp tục nhìn ông ta?”
“Vậy thì làm sao bây giờ, nếu ngươi có thể đánh thắng thì ngươi lên!”
“Đại lão của các thế lực lớn cũng chưa hành động, ngươi gấp cái gì, không thấy mấy kẻ nóng vội đều hóa tro bụi rồi sao?”
Trên bầu trời, mọi người đều đang thảo luận về trạng thái kỳ lạ lúc này của Hoàng Đế.
Đừng nói thần văn giả bình thường, ngay cả đại lão của các thế lực lớn cũng chưa thấy cảnh này bao giờ.
“Đây hẳn là một thần văn mới nào đó.”
“Ừm, khả năng này khá lớn!”
“Liệu có phải là một cảnh giới hoàn toàn mới hay không?”
Có một thần văn giả nói ra giả thiết, nhưng rất nhanh đã bị cười nhạo một phen.
“Ngươi đang nói gì thế? Có thể có khả năng này sao?”
“Vũ trụ tồn tại bao nhiêu năm, chưa từng có tồn tại nào như vậy!”
“Ta muốn xem xem, lão già này rốt cuộc muốn giở trò gì!”
Những lời nói trong không trung đều rơi vào tai cường giả của các thế lực lớn.
Bọn họ cũng không tin trạng thái của Hoàng Đế lúc này là do tiến vào cảnh giới mới.
Nhưng bọn họ cũng đồng thời nghĩ tới, chuyện đột phá cảnh giới này trước nay quả thực không có, nhưng tương lai chưa chắc không có.
Nhưng mà không ai tin rằng lúc này Hoàng Đế đã tiến vào cảnh giới mới.
Rống!
Một tiếng rồng ngâm cao vút đánh gãy suy nghĩ của các thần văn giả và cường giả của thế lực lớn.
Lại là một con rồng?
Theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một con cự long kim sắc đang uốn lượn trên không trung, sừng rồng sắc bén, đôi mắt như trời sao của nó đang nhìn chằm chằm tất cả sinh linh, không buồn không vui.
Trên thân rồng có thần vận ngũ sắc chảy xuôi, quanh thân có các loại phù văn kim sắc dập dờn.
Khác với khi thế tàn bạo của Hắc Long của Cố Trường Khanh, cùng với uy áp khủng bố do cơ thể hơn mười vạn trượng mang đến.
Cái đầu của Kim Long nhỏ hơn rất nhiều, nhưng nó cũng tỏa ra hơi thở tràn ngập thần tính.
Hắc Long của Cố Trường Khanh là bản thể chân thân.
Kim Long lại là vật tượng trưng cho thần văn, không phải là chân thân.
Đặc biệt nhất chính là, Kim Long có ngũ trảo.
Ngũ Trảo Kim Long, vật tượng trưng của Đế Hoàng.
Sau khi kim sắc cự long xuất hiện, các thần văn giả cuối cùng cũng cảm nhận được chỗ không giống bình thường.
“Các ngươi có cảm giác được lại có uy áp truyền đến hay không? Ban đầu không quá rõ ràng, nhưng vừa rồi bỗng nhiên mạnh hơn!”
“Quả thực như thế, ta cũng cảm ứng được.”
“Chẳng lẽ lại là Vũ Trụ chi thành, là lực lượng của tràng vực tản ra uy áp?”
Bên kia, thần quang đủ màu đến từ bát phương sao trời dần dần yếu đi.
Một cảm giác huyền diệu từ đáy lòng tràn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận