Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 27: Đề Cử Người Thay Thế

Bên ngoài thành phố được mạng lưới bao trùm có dị thú hoành hành, tàn tạ không chịu nổi. Trải qua một tháng tiến hóa, phần lớn dị thú đều đã tiến cấp lên nhị giai hoặc là tam giai, rất ít thấy có con nhất giai.
Nhất là các thành phố ven biển, có bạch tuộc cao tới trăm mét lượn quanh, những loại cá biến dị sinh trưởng ra tứ chi hoành hành, những con cá mập dài mấy trăm mét tàn sát bừa bãi. Những hải sản từng là mỹ vị trong miệng con người, giờ đây đều đã trở thành thứ mà con người không thể trêu vào.
Giai đoạn trước chúng nó tiến hóa cực nhanh, nhưng tiếp sau đó thì lại chậm dần.
Sau khi thế cục ổn định lại, rất nhiều siêu văn nhân đều bắt đầu trở nên ưu việt hơn hẳn.
Họ liên hợp với nhau mở nhà máy gia công thịt, thi thể dị thú săn giết được ở bên ngoài cần phải gia công để cất giữ.
Tới đây, người bình thường liền trở thành công nhân ở các nhà máy, xem như bán sức lao động với giá rẻ mạt, ngoại trừ cung cấp một ngày hai bữa cơm thì tiền lương mỗi ngày chỉ là một lọ thịt hộp rẻ tiền.
Hiện tại còn chưa thi hành chính sách giao dịch tiền tệ mới, hơn nữa tại thời kỳ đặc biệt như này, có tiền thì có thể làm được cái gì?
Có thể lấp đầy bụng mới là điều quan trọng nhất.
Thời đại hắc ám của người bình thường chân chính mở ra, kiếp trước Cố Trường Khanh chính là kéo dài hơi tàn như thế.
Mỗi ngày đều làm tới mệt chết đi sống lại suốt mười hai tiếng, chỉ vì có thể ăn một miếng cơm, để không đến mức đói chết.
Mà phần lớn siêu văn nhân căn bản không coi người bình thường ra gì, chỉ coi bọn họ là sức lao động giá rẻ mà thôi.
Nếu người bình thường nào mà dám làm trái lời họ, thì sẽ bị họ ngấm ngầm giết chết, dù sao thời kỳ ấy cũng không bị pháp luật chế tài.
Kiếp trước, cũng chính vì Cố Trường Khanh chống đối mệnh lệnh của một tên siêu văn nhân nên đã bị gã ra tay giết hại.
Phía chính phủ rất cần siêu văn nhân, nhân loại cũng cần siêu văn nhân, cho nên việc siêu văn nhân giết người bình thường mà bị phát hiện thì cùng lắm cũng chỉ bị bên trên “cảnh cáo” qua loa cho xong chuyện, căn bản phía cao tầng sẽ không làm ra hành động trách phạt thực tế nào.
. . .
Kinh Đô, đại sảnh hội nghị tối cao.
Ba người Hiên Viên Vương Thụy, Long Chiến Quốc và Hoàng Mạnh Quốc đang ngồi cùng nhau, trên mặt đều lộ rõ vẻ âu sầu.
Long Chiến Quốc trầm giọng nói: “Chúng ta vẫn cần thành lập một Liên minh siêu văn nhân, nếu Cố Trường Khanh không muốn làm Minh chủ thì đành tìm người khác làm.”
Hiên Viên Vương Thụy gật đầu, vẻ mặt âm trầm: “Đúng, phần lớn siêu văn nhân tự cho mình là đúng thực sự quá mức càn rỡ, cần tìm người để chấn nhiếp bọn họ.”
Tổ Long Vương mặc dù có 72 người có hai siêu văn, thực lực cũng tương đối mạnh, nhưng siêu văn nhân mạnh hơn bọn họ không phải không có.
Hiện giờ phía chính phủ rất cần một người sở hữu sức mạnh áp chế tuyệt đối, đứng ra làm lãnh đạo để lập uy đối với đám siêu văn nhân tự phát bên ngoài.
“Các ngươi có từng nghe nói về một siêu văn nhân tên Lâm Thần chưa? Trên người cậu ta mang áo giáp Viêm Long và áo giáp Đế Hoàng, gần đây ở bên ngoài rất nổi tiếng, là người có thực lực mạnh mẽ nổi trội trong số siêu văn nhân. Có hai người trong tổ Long Vương từng tìm cậu ta luận bàn, đều bị áo giáp Đế Hoàng của cậu ta nhẹ nhàng đánh bại.”
Trong lúc nói chuyện, Hoàng Chiến Quốc đã mở ra hình ảnh Lâm Thần sử dụng áo giáp Đế Hoàng để chiến đấu, vừa điều chỉnh góc độ màn hình, ông vừa nói: “Lâm Thần là đại thiếu gia của Lâm gia, hơn nữa thái độ vẫn luôn rất hữu hảo với quốc gia, hẳn là sẽ không từ chối lời mời của chúng ta đâu.”
Nếu Cố Trường Khanh nghe được cuộc trò chuyện này, chắc chắn hắn sẽ cảm khái không thôi, bởi vì rõ ràng là mọi thứ vẫn đang phát triển dựa theo trí nhớ kiếp trước của hắn.
Vẫn là Lâm Thần trở thành Minh chủ của Liên minh siêu văn nhân.
Áo giáp Đế Hoàng của cậu ta thật sự rất mạnh, kiếp trước cũng chỉ có vài người có thể chống lại cậu ta.
Bất quá, để cậu ta lên làm Minh chủ thì vẫn không thể thay đổi tình hình hiện tại.
Cậu ta tuy rất mạnh, cũng có lòng hướng về tổ quốc, nhưng lại hành xử mở một con mắt nhắm một con mắt, nói trắng ra là bao che cho những siêu văn nhân phạm tội.
Tính cách của kẻ này vô cùng si mê quyền thế.
Bây giờ còn chưa lộ rõ, nhưng đợi cậu ta lên làm Minh chủ Liên minh siêu văn nhân, chân chính hưởng hết quyền lợi và địa vị của chức vị này thì tới lúc đó, Lâm Thần sẽ bị quyền thế mê hoặc nhân tâm.
“Ta cũng đang định đề cử người này, thực lực cậu ta thể hiện trong thời gian qua đã thu hút được hơn ba trăm fan trên Long Võng, trước mắt là người nhiều fan nhất. Đương nhiên không tính Cố Trường Khanh còn chưa đăng nhập Long Võng.”
Long Chiến Quốc biết lực ảnh hưởng của Cố Trường Khanh lớn thế nào, nếu hắn đăng nhập Long Võng thì sáu bảy phần siêu văn nhân ở các thành phố đều sẽ chú ý tới hắn.
Ba người bọn họ không biết, chẳng cần Cố Trường Khanh lên tiếng thì cũng đã có rất nhiều siêu văn nhân chủ động tìm tới chỗ hắn xin gia nhập vào dưới trướng.
Nhưng người được hắn đồng ý cho gia nhập thì chỉ là số ít, không phải ai tới thì Cố Trường Khanh cũng nguyện ý thu nhận.
“Được, để ta liên hệ với cậu ta trước.”
Hiên Viên Vương Thụy gật đầu, lấy điện thoại vệ tinh gọi đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận