Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 271: Thần Văn Giả Hắc Ám

Cố Trường Khanh nhìn thần văn giả hắc ám bị nổ nát đầu nằm trong hố, ánh mắt lộ rõ vẻ lạnh lẽo.
Theo những lời thần văn giả hắc ám vừa rồi nói, Cố Trường Khanh suy đoán, Tinh Không hung thú hoành hành trong thành là do khởi nguyên năm đó, bộ tộc đột kích Lam Tinh lưu lại.
Nếu như hấp thu quá nhiều lực lượng thần văn của hung thú, thần trí sẽ bị nó xâm nhập, hóa thành thần văn giả hắc ám.
Một câu cuối cùng của gã chứng minh nơi này không chỉ có một kẻ thần văn giả hắc ám là gã, mà có rất nhiều, càng nhiều kẻ mạnh hơn.
“Lão đại, đây là thứ gì? Vì sao lại biến thành như vậy?”
Lúc này Triệu Phong bay tới, nhìn thần văn giả hắc ám thân tử đạo tiêu trên mặt đất, khó hiểu hỏi.
Cố Trường Khanh tán đi Huyết Mâu, lạnh nhạt nói: “Từng là người từ bên ngoài đi vào nhưng không kịp đi ra, vì hấp thu quá nhiều lực lượng của hung thú mà biến thành thần văn giả hắc ám.”
“Lực lượng thần văn của hung thú lưu lại sau khi chết là một âm mưu cực lớn.”
Dọc đường, Tinh Không hung thú mà hắn giết không phải số ít.
Nhưng bởi vì lực lượng thần văn nó cho hắn thật sự quá nhỏ nên Cố Trường Khanh và bọn Trương Hổ đều lười hấp thu.
Nhưng không có nghĩa là nó sẽ vô dụng với các thần văn giả khác.
Một đường bay tới, tựa hồ không hề nhìn thấy được tài nguyên tu luyện lẫn cung cấp cho việc sinh tồn.
Đối với thần văn giả khát vọng trở nên mạnh hơn thì đây gần như là một nơi giống như thiên đường.
Sinh linh từng đối phó với Lam Tinh ở khởi nguyên kia, thủ đoạn quả thực đủ ác độc, muốn khiến cho sinh linh cả vũ trụ này đều biến thành sinh linh hắc ám.
Thần văn giả hắc ám bị Cố Trường Khanh giết chết đã xem như cường đại, thuộc vào nửa bước của cảnh giới Siêu Thoát.
Đây chính là nguyên nhân vì sao nhóm Thao Thiết, Chu Tước và Triệu Phong ở trước mặt gã gần như không có lực đánh trả.
Triệu Phong nghi ngờ nói: “Thần văn giả hắc ám? Lực lượng thần văn sau khi hung thú chết lưu lại không thể hấp thu sao?”
“Đây là một âm mưu, về sau giết chết Tinh Không hung thú gặp được thì phải hủy diệt hết lực lượng thần văn chúng lưu lại.”
Cố Trường Khanh thật không nhờ, âm mưu của sinh linh này lại sâu như thế.
Rốt cuộc là một nhóm sinh linh thế nào?
Câu đố này, có lẽ chỉ có bắt được một thần văn giả hắc ám, lục soát trí nhớ của gã thì mới có thể vạch trần.
Không lâu sau, đám Trương Hổ, Thao Thiết, Thích Ngọc Na, Hầu Vương, Chu Tước đã tới đây.
Sau khi hỏi rõ ràng tình huống, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Vốn tưởng rằng tu luyện một phen đã mạnh đến không có đối thủ.
Kết quả thì sao, nếu không phải bởi vì lão đại ở bên cạnh, chỉ sợ tất cả mọi người đều lành ít dữ nhiều.
Nhìn thấy bọn họ ủ rũ chán nản, Cố Trường Khanh thản nhiên nói: “Đừng nản chí, thành tựu tương lai của các ngươi sẽ không thấp hơn so với những thần văn giả hắc ám này, cường giả đỉnh cấp, không sợ tất cả!”
Nghe vậy, mấy người ngẩng đầu, ánh mắt nóng rực nhìn về phía Cố Trường Khanh: “Đúng, mẹ nó, chờ chúng ta lại tăng cấp một chút, thần văn giả hắc ám cái gì, tất cả đều giết hết!”
Một câu của Cố Trường Khanh đã khiến bọn họ vô cùng tự tin.
Oanh! Ầm!
Đúng lúc này, phương xa truyền tới một luồng uy áp đáng sợ.
Một thanh Đế Vương kiếm dài vạn trượng, trảm xuống xé tan bầu trời.
Dưới một phương trời, vạn vật bị chôn vùi.
“Là khí tức của Hoàng Đế tiền bối!”
Trương Hổ sợ hãi than.
“Tiền bối đây là gặp phải cường địch sao?”
Triệu Phong suy tư.
Cố Trường Khanh xuất ra thần niệm, lát sau nói: “Đã giải quyết rồi.”
Vừa dứt lời, phía xa có một thân ảnh kim sắc bay nhanh mà tới, đáp xuống trước mặt đám người Cố Trường Khanh.
“Gặp được một thứ không có mắt, ta bổ nó một kiếm rồi.”
Hoàng Đế đi tới, tùy tay ném một cái chuông đồng cho Cố Trường Khanh.
“Hử?”
Cố Trường Khanh thuận tay nhận lấy, cầm trong tay, thứ này giống y hệt cái chuông mà hắn phát hiện ra trong cổ tháp thần bí.
“Vật này ta tìm được trong một cái tháp cổ.”
Hoàng Đế thuật lại lai lịch của chuông đồng một lần, giống hệt những gì Cố Trường Khanh đã trải qua.
Ở tầng thứ ba cũng gặp một tàn ảnh như thế, nhưng hắc ảnh gặp được lại không lợi hại bằng một nửa Cố Trường Khanh.
Đã bị Hoàng Đế chém chết dễ dàng.
Sau khi ra khỏi tháp thì tìm kiếm hơi thở của Cố Trường Khanh, một đường đuổi tới, nửa đường cũng gặp một thần văn giả hắc ám, sau khi mạnh mẽ giết chết thì tới hội hợp với Cố Trường Khanh.
Trao đổi một phen, Cố Trường Khanh quyết định để tự mình và Hoàng Đế đều chia ra dẫn dắt mấy người, khoảng cách lẫn nhau không được quá xa, để có thể trợ giúp nhau bất cứ lúc nào.
Phòng ngừa lại gặp phải thần văn giả hắc ám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận