Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 289: Người Xây Dựng Triều Ca Thành, Mũi Tên Dính Máu Bí Ẩn (1)

Tộc của Ẩn Ngục Tà Hoàng ẩn giấu tại một nơi không bắt mắt trên Tinh Hà cổ tinh ở Tây vũ trụ.
Trong một di tích cổ xưa của cổ tinh, ở đó có một cỗ quan tài.
Trong quan tài có một nữ tử nằm đó.
Nữ tử trời sinh yêu mị, chính là Cửu Sắc Yêu Cơ.
Vào trăm năm trước, Cửu Sắc Yêu Cơ vốn nằm trong quan tài bỗng nhiên thức tỉnh.
Nhưng mà trí nhớ tựa như bị tổn hại rất lớn, đã không nhớ rõ quá khứ của mình.
Vì tìm kiếm trí nhớ của mình, Cửu Sắc Yêu Cơ bước vào vũ trụ, Ẩn Ngục Tà Hoàng không thể không đi theo bên cạnh, trở thành hộ vệ của cô ta.
Suốt mấy trăm năm, đi qua rất nhiều di tích cổ của Nam vũ trụ, Cửu Sắc Yêu Cơ vẫn như trước không tìm ra được bất cứ trí nhớ nào có liên quan đến mình.
Cho tới tận ba tháng trước, Vũ Trụ chi thành xuất hiện, dường như tự có chỉ dẫn.
Cửu Sắc Yêu Cơ khăng khăng muốn tới Vũ Trụ chi thành, cô ta cảm nhận được, một nơi nào đó trong Vũ Trụ chi thành nhất định có liên quan tới ký ức của mình.
Ẩn Ngục Tà Hoàng nói xong, vẻ mặt phức tạp nhìn Cửu Sắc Yêu Cơ.
Lúc này, cô ta đang thống khổ ôm đầu quỳ rạp trên mặt đất.
Vẻ mặt không ngừng biến hóa, từ phẫn nộ, khóc lóc cho đến cười lớn.
Bên cạnh cô ta là các loại ảo giác không ngừng hiện lên.
Nhưng mà những ảo giác đó lộn xộn, Cố Trường Khanh cũng không phân biệt được những ảo giác đó rốt cuộc đại diện cho cái gì.
“Thiên ma ngoại vực! Chịu chết đi!”
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên bay tới một kiếm, đâm thẳng về phía Cửu Sắc Yêu Cơ trên mặt đất.
. . .
Lợi kiếm bỗng nhiên đâm tới khiến Cố Trường Khanh cũng có chút bất ngờ.
Nhất là một tiếng “thiên ma ngoại vực” kia khiến người ta không biết là có ý gì.
“Đừng làm cô ấy bị thương!”
Thần văn của Ẩn Ngục Tà Hoàng sáng lên, ma khí âm u che chắn trước người Cửu Sắc Yêu Cơ.
Nhưng mà lợi kiếm thế không thể đỡ kia lại bỗng nhiên dừng lại giữa không trung, không thể động đậy.
“Người thừa kế, giết cô ta! Cô ta là thiên ma ngoại vực!”
Phát ra công kích chính là L9527.
Lúc này, nó nhìn Cửu Sắc Yêu Cơ nằm trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.
“Nói thế nào? Thiên ma ngoại vực là cái gì?”
Cố Trường Khanh hỏi.
“Ta…”
L9527 nhất thời nghẹn lời, trong trí nhớ của nó, nó chỉ được thiết lập mệnh lệnh, khi nhìn thấy thiên ma ngoại vực phải giết chết ngay tại chỗ.
Nhưng thiên ma ngoại vực là cái gì, nó cũng không biết.
“Nếu đã không rõ, không ngại đợi xem.”
Cố Trường Khanh buông ra không gian giam cầm, L9527 hoạt động linh thể một chút, yên lặng đứng ở một bên.
Sứ mệnh của nó chính là bảo vệ Triều Ca thành, chờ đợi người thừa kế.
Nhưng lúc này đã tìm được người thừa kế, còn về bản thân mình sau đó đi đâu về đâu, nó cũng không biết.
Năm tháng vô tận, nó chưa bao giờ nghĩ tới sẽ rời khỏi Triều Ca thành, còn có thể làm cái gì.
Tựa như vừa rồi, quyền khống chế Triều Ca thành đã về tay Cố Trường Khanh, từ nay về sau tất cả những gì liên quan đến Triều Ca thành đã không còn bất cứ quan hệ gì với người bảo vệ là nó nữa.
Nhưng mà nó vẫn có thói quen cũ đi xung quanh tuần tra một phen.
Tựa như là thấy được nó không đúng lắm, Cố Trường Khanh trầm tư một chút, đoán được suy nghĩ của nó.
“Chờ đến lúc Vũ Trụ chi thành đóng cửa, nếu như ngươi không muốn ra ngoài thì cứ ở lại đây tiếp tục trông coi nơi này, nếu như ngươi muốn ra ngoài xem, vậy thì cùng ta đi Lam Tinh.”
Tiếp theo muốn lựa chọn thế nào thì phải xem bản thân L9527.
Tuy nó chỉ là một linh thể được chế tạo ra, nhưng mà chưa chắc sẽ không trở thành một sinh linh chân chính.
L9527 phức tạp nhìn Cố Trường Khanh, không biết đang nghĩ gì trong lòng.
A a a a a…
Cửu Sắc Yêu Cơ đang quỳ rạp trên đất, quanh thân bỗng nhiên nổi lên vầng sáng màu trắng ngà.
Sau đó, phía sau cơ thể của cô ta.
Một cái đuôi màu trắng được huyễn hóa ra.
Sau đó…
Cái thứ hai, cái thứ ba…
Cho đến khi biến ra cái đuôi thứ chín.
Thần phù chi nhãn trong cơ thể Cố Trường Khanh bỗng nhiên lóe sáng.
Trong thần thức của hắn ở trong Triều Ca thành, cảm nhận được dưới tòa nhà cao tầng nào đó truyền tới một đợt dao động rất nhỏ.
Hai mắt Cửu Sắc Yêu Cơ hàm lệ, trong miệng thì thào gọi: “Đế Tân…”
Chín cái đuôi phía sau tiêu tán, cô ta ngã trên bệ đá, lâm vào ngủ say.
“Đế Tân là người nào?”
Ẩn Ngục Tà Hoàng đi theo cô ta hơn trăm năm, lần đầu tiên nghe được từ trong miệng cô ta gọi ra tên của người khác.
Hai mắt L9527 xoay tròn, có chút không dám tin nói: “Thành Triều Ca hình như chính là do Đế Tân xây dựng.”
“Người xây dựng Triều Ca thành?”
Cố Trường Khanh hơi sửng sốt.
Nếu Triều Ca thành là do Đế Tân xây dựng, như vậy Đế Tân tất nhiên là Nhân Tộc.
Vì sao lại giao thiệp với thiên ma ngoại vực này, hơn nữa thiên ma ngoại vực rốt cuộc là cái gì?
Có lẽ, đi tới nơi trong thành vừa truyền tới dao động thì sẽ có đáp án.
“Trông chừng cô ta.”
Cố Trường Khanh phân phó, L9527 nhíu mày, tựa như cũng không nguyện ý nhận lệnh của Cố Trường Khanh, nhưng cuối cùng nó vẫn cắn chặt răng, lưu lại.
Đây là một tòa kiến trúc cao tới trăm tầng.
Nhưng đây cũng không phải thứ Cố Trường Khanh muốn tìm.
Lại xác nhận lại lần nữa, nơi đây chính là nơi vừa có dao động phát ra.
Cố Trường Khanh đẩy cửa, đi thẳng tới phòng ngầm dưới đất.
Một căn phòng nhỏ u ám xuất hiện trước mặt Cố Trường Khanh.
Vừa rồi, dao động mỏng manh kia chính là xuất phát từ nơi này.
Nhìn quanh bốn phía, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
Chỉ có trên vách tường treo một cái mũi tên không hề thu hút chút nào.
Mũi tên, là thứ đã tồn tại từ không biết bao nhiêu năm trước.
Trên mũi tên còn dính vết máu.
Không biết cuối cùng là sinh linh nào đã chết dưới mũi tên ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận