Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 291: Đi Xem Thế Giới Bên Ngoài Vũ Trụ Chi Thành Có Dáng Vẻ Gì?

“Đây là?”
Đế Khâm Na Tịch ngạc nhiên cảm nhận được biến hóa của mình, ngay lập tức thúc giục thần văn, vô số tiếng rống giận của sinh linh khiến thần hồn bà ta chấn động.
Đó là thanh âm khẩn cầu, kêu rên, thống khổ.
“Tuyệt vời!”
Trên mặt Đế Khâm Na Tịch lộ ra nụ cười bệnh hoạn quái dị.
Bà ta không nhớ rõ mình còn có ham mê về phương diện này, nhưng giờ khắc này, bà ta thật sự cảm thấy vô cùng tuyệt vời.
Từng ngọn lửa màu đen lơ lửng xung quanh bà ta, chỉ cần một ý niệm trong đầu đã có thể thiêu đốt hết tất cả mọi thứ mà bà ta không muốn nhìn thấy.
“Thì ra, thần văn còn có thể dùng như vậy!”
Sau khi hấp thu vô số mảnh vỡ thần văn lực của Tinh Không hung thú.
Đế Khâm Na Tịch phát hiện, mình vậy mà có thể sử dụng một vài thần thông của Tinh Không hung thú.
Hơn nữa, hấp thu loại hình của một thần văn lực nào càng nhiều thì uy lực thần thông có thể sử dụng cũng càng lớn.
“Trường Không, cho ta thời gian, ta nhất định sẽ giết Cố Trường Khanh, báo thù cho ngươi, giết sạch tất cả người Lam Tinh, để cho bọn chúng chôn cùng với ngươi!”
Phát hiện được đại lục mới, Đế Khâm Na Tịch như mở cờ trong bụng, trên khuôn mặt quyến rũ lộ ra vài phần yêu dị.
Khặc khặc khặc!
Tiếng cười quỷ dị phiêu đãng trong thành thị.
“Ai!”
Đế Khâm Na Tịch cảnh giác, bên người hiện tên từng ngọn lửa màu đen.
Nhưng mà một làn sương trắng lạnh thấu linh hồn lại trực tiếp bao vây lấy cơ thể bà ta.
Tựa như có một đôi tay vô hình không kiêng nể gì mà du tẩu trên người bà ta.
Sợ hãi và vô lực lan tràn trong lòng Đế Khâm Na Tịch, sức mạnh to lớn mà bà ta vừa mới đạt được giờ phút này bỗng nhiên hoàn toàn mất tác dụng.
Rất nhanh, sương trắng tựa hồ mất đi hứng thú, rời khỏi cơ thể Đế Khâm Na Tịch, hóa thành một người đàn ông toàn thân bao phủ bởi sương trắng.
Vẻ mặt người đàn ông trắng bệch, tựa như mang theo vô tận tử khí.
“Thân thể tràn ngập độ ấm, thật làm người ta khao khát.”
Người đàn ông tựa như đang chìm trong hồi ức, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
Đế Khâm Na Tịch giận dữ trong lòng, đã có lúc nào bà ta phải chịu loại nhục nhã như vậy.
Nhưng ở trước thực lực tuyệt đối của gã, bà ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Dần dần, Đế Khâm Na Tịch bình tĩnh lại.
Lại nhìn về phía thân ảnh màu trắng kia, ánh mắt bà ta sáng lên.
...
Nam vũ trụ.
Lam Tinh, Côn Luân sơn.
Từ Thi Tình đang chán nản, trên ngón tay có vài tia phù văn kim sắc đang quấn quanh.
Tựa như cảm ứng được gì đó, phù văn trên ngón tay cấp tốc xoay tròn.
Rất nhanh tiêu tán trong không trung.
“Hơi thở của Đế Khâm Na Tịch sao đột nhiên lại biến mất?”
Từ Thi Tình buồn bực, thu lại những phù văn kia, sau đó bói toán lại lần nữa.
Một lát sau, sắc mặt Từ Thi Tình trở nên vô cùng phấn khích.
“Trên người bà ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại xuất ra nhiều khí cơ như vậy, sắp không tìm ra được hơi thở thuộc về bà ta rồi, bà ta đang làm vận động gì sao?”
Cả người Từ Thi Tình run run, nhưng lúc này vẻ mặt lại bại lộ tâm tình của cô ta lúc này, tràn ngập tò mò.
...
Vũ Trụ chi thành.
Triều Ca.
Cố Trường Khanh trở lại trung tâm tòa thành.
Ẩn Ngục Tà Hoàng đang ngồi bên cạnh Cửu Vĩ Yêu Cơ.
L9527 đang cảnh giác nhìn hai người, tựa như sợ hai người sẽ bỏ chạy.
Sau khi tra xét thêm một lần cũng không có thu hoạch gì.
Cố Trường Khanh gọi Hoàng Đế tới, mở ra không gian thí luyện cho ông ta.
Còn hắn thì đi trấn thủ cầu Vãng Sinh.
Suốt thời gian mười lăm ngày.
Đám người Hoàng Đế, Trương Hổ đang khiêu chiến không gian thí luyện không ngừng nghỉ.
Cuối cùng, tổng cộng thu hoạch cũng khoảng chừng hơn vạn viên kết tinh thần văn lực có độ tinh khiết cao.
Sau khi Hoàng Đế dùng mấy trăm viên, chỉ số tiềm năng tiến vào 28000, nhưng dùng tiếp thì lại giống như Cố Trường Khanh, thu hoạch được rất ít.
Sau khi đám Trương Hổ sử dụng kết tinh, chỉ số tiềm năng cùng nhau đột phá 20000, sau đó hiệu quả cũng trở nên ít đi nhiều.
Trong lúc đó, Cửu Sắc Yêu Cơ tỉnh lại, nhưng lại không thể nhớ ra được phần ký ức mà mình đã lấy lại được ở bệ đá nữa.
Ẩn Ngục Tà Hoàng vốn muốn dẫn Cửu Vĩ Yêu Cơ rời đi, lại bị Cố Trường Khanh giữ lại.
Nếu có thể trợ giúp cô ta khôi phục trí nhớ, có lẽ có thể vạch trần được bí mật này.
Người đàn ông tên Đế Tân kia, rốt cuộc có quá khứ thế nào?
Đủ loại vấn đề quanh quẩn trong óc Cố Trường Khanh, như vậy, ý nghĩa khi lưu lại Triều Ca thành đã không lớn.
Không bằng tiếp tục thăm dò về phía trước, mười hai tòa chủ thành lớn như vậy, thời gian Vũ Trụ chi thành mở ra lại có hạn, không nhất thiết phải ở một chỗ trì hoãn quá lâu.
Dưới sự cho phép của Cố Trường Khanh, Ẩn Ngục Tà Hoàng mang theo Cửu Sắc Yêu Cơ cùng nhau đi ở phía sau Cố Trường Khanh.
Ra khỏi Triều Ca thành, một đường đi tới chủ thành Lạc Thủy kế tiếp.
Ngoài cầu Vãng Sinh, không biết là ai to gan dám lên cầu, rất nhanh đã phát hiện trong Triều Ca thành không còn bóng dáng đám người Cố Trường Khanh.
“Bọn họ đi rồi, chúng ta nhanh chóng vào thành đi!”
Trên cầu Vãng Sinh, kín người hết chỗ.
Nhưng chuyện khiến cho tất cả mọi người không ngờ lại phát sinh.
Thành Triều Ca gần ngay trước mắt đã có một lớp kết giới vô hình ngăn cản tất cả mọi người tiến vào.
“Cố Trường Khanh, ngươi đã ăn thịt thì cũng phải cho chúng ta uống miếng canh chứ!”
“Chúng ta cùng nhau đồng tâm hiệp lực, thử xem có thể phá vỡ cái kết giới chết tiệt này không!”
Nhưng mà, vào lúc các thần văn giả liên hợp với nhau chuẩn bị động thủ, L9527 lại đột nhiên hiện thân.
Sau khi mạnh mẽ đánh chết hai người, L9527 cầm kiếm canh giữ trên cầu Vãng Sinh, ngăn cản những thần văn giả còn lại tiến vào Triều Ca.
Trước khi Cố Trường Khanh rời đi có nhắc nhở L9527 tiếp tục bảo vệ Triều Ca thành.
Đợi đến khi Vũ Trụ chi thành sắp đóng cửa thì sẽ trở về đưa nó đi, đi xem thế giới bên ngoài Vũ Trụ chi thành rốt cuộc có dáng vẻ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận