Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 300: Đám Mây Cũng Có Vấn Đề?

Giây tiếp theo, Cố Trường Khanh mở tay trái ra, Minh Thần chi lực dập dờn, lực lượng Minh Thần quốc đô giáng xuống.
Cố Trường Khanh không tin, lực lượng Minh Thần có thể chôn vùi hết tất cả sinh linh lại không có cách nào với ngọn lửa màu xám trắng này.
Khí tức Minh Thần bao phủ cả không gian, lực lượng thần văn chôn vùi tất cả không ngừng hút đi lực lượng của ngọn lửa xám trắng.
Ngọn lửa xám trắng chầm chậm tắt đi, cho đến khi cả không gian khôi phục bình lặng.
“Phù!”
Cố Trường Khanh thở ra một hơi, thật sự không ngờ đối phó với một ngọn lửa mà phải dùng tới nhiều thủ đoạn như vậy.
“Thế này hẳn là đã hoàn thành khiêu chiến rồi?”
Cố Trường Khanh đang định thu hồi quỷ văn, lẳng lặng chờ đợi hoàn thành khiêu chiến.
Nhưng trước mặt hắn, không gian vốn đã yên lặng lại bỗng nhiên sáng lên nhiều điểm sáng nhỏ.
Cố Trường Khanh biến sắc, vẻ mặt âm trầm mà nhìn phía trước.
Nhiều điểm sáng hóa thành từng ngọn lửa xám trắng, một lát sau, khắp không gian lại tràn ngập ngọn lửa màu xám trắng.
...
Bên một không gian khác, Hoàng Đế gặp được thứ cũng không tốt bao nhiêu.
Chỉ là, trong không gian thí luyện này lại không phải tràn ngập những ngọn lửa.
Mà là nước màu đen.
“Cút đi!”
Thủ vấn lớn đến nghìn trượng bị Hoàng Đế đánh ra.
Trước mặt ông ta, một con thủy long màu đen nháy mắt bị đánh nát, hóa thành cơn sóng ngập trời.
“Chẳng lẽ ta không có rồng chắc?”
Hoàng Đế hét lớn một tiếng.
Ngũ Trảo Kim Long từ áo giáp Đế Hoàng gào thét mà ra.
Kim Long tựa hải, lực lượng đáng sợ nhấc lên sóng lớn vạn trượng.
Oanh! Ầm!
Trong hải dương màu đen, Ngu Trảo Kim Long phun ra một ngụm long tức.
Vô số nước biển bốc hơi thành sương mù, lơ lửng trong không gian.
Lạnh nóng giao hòa, trong không gian như có cuồng phong bạo vũ gào thét.
“Không ổn!”
Hoàng Đế bỗng nhiên cảm nhận được thần văn lực của mình đang xói mòn rất nhanh.
Bọt nước màu đen kia thậm chí rơi trên người giống như hạt mưa, đang không ngừng hấp thu thần văn lực của chính mình.
“Đây là thứ gì, thật sự quỷ dị!”
Hoàng Đế lập tức triệu hồi Ngũ Trảo Kim Long, hình thể của nó quá lớn, trong hải dương màu đen này, chỉ trong chốc lát mà Hoàng Đế đã cảm giác được thần văn lực của mình đã bị xói mòn khoảng một phần.
Đối mặt với nước biển màu đen này, nên ứng phó thế nào?
Hoàng Đế nhìn phía trước, hắc thủy cổ quái lại lần nữa ngưng tụ thành hắc long, rơi vào trầm tư.
...
Ngoài không gian thí luyện.
Thời gian đã trôi qua nửa ngày.
“Lão đại không phải gặp phải phiền toái rồi chứ, bằng không với thực lực của lão đại, không thể nào bị trì hoãn lâu như thế.”
Triệu Phong ở bên ngoài đưa ra nghi vấn của mình.
“Nơi này dù sao cũng là Vũ Trụ chi thành, dưới tình huống không quen thuộc, khẳng định sẽ không dễ dàng như vậy.”
Ngô Duệ suy nghĩ một chút, nói.
“Theo ta thấy, các ngươi đều quá lo nghĩ, một đường này, từng có đối thủ nào lão đại không đối phó được sao?”
Trưởng Hổ vô cùng tin tưởng nói, đối với Cố Trường Khanh, y tín nhiệm tuyệt đối.
Chu Tước gật đầu nói: “Hổ Tử nói đúng, chúng ta phải có lòng tin với lão đại.”
Thao Thiết nói làm dịu đi bầu không khí: “Hầu Tử, vừa rồi ngươi vẫn luôn nhìn chằm chằm lên bầu trời, rốt cuộc đang nhìn cái gì? Bầu trời có mẫu hầu xinh đẹp gì sao?”
Đáp lại anh ta chính là một cây gậy vừa thô vừa cứng.
. . .
Bất ngờ không kịp đều phòng, Thao Thiết bay ngược ra ngoài.
Bay xa chừng khoảng mấy ngàn trượng mới ngừng lại được.
Thao Thiết thở hổn hển, Thao Thiết hiện ra, kéo theo một làn khói đen từ phương xa bay tới.
Một quyền đánh tới đầu Hầu Vương.
“Thao Thiết, đừng làm ồn, có vấn đề!”
Triệu Phong lập tức cản anh ta lại.
Thao Thiết nghe vậy thì dừng lại, đứng bên cạnh Triệu Phong.
“Hầu tử nói đám mây kia có vấn đề!”
Triệu Phong chỉ lên bầu trời.
“Một đám mây thôi, có cái gì kỳ lạ!”
Trương Hổ nhìn theo phương hướng Triệu Phong chỉ, vẫn chưa phát hiện có gì khác thường.
“Từ khi chúng ta và lão đại đi tới nơi này, cái đám mây kia vẫn luôn ở đó.”
Hầu Tử nói nhỏ.
“Ngươi rảnh quá sao, không có việc gì nhìn chằm chằm một đám mây?”
Trương Hổ ghét bỏ nói.
“Lão đại từng nói, ở trong này tất cả đều phải cẩn thận, Hầu Tử quan sát tỉ mỉ cẩn thận, nếu như lão đại biết ngươi qua loa cẩu thả như thế, xem lão đại thu thập ngươi thế nào!”
Triệu Phong nhịn không được nói.
“Ta muốn đi lên xem!”
Hầu Tử không nói nhiều, lực lượng khủng bố trong cơ thể tràn ra, hư ảnh Đại Thánh cao lớn uy vũ hiện lên sau lưng.
Sau đó, nó nhấc theo Kim Cô Bổng lớn, từ dưới đất nhảy lên, xông về phía đám mây trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận