Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 309: Cố Trường Khanh và “Cố Trường Khanh”

“Phù… phù…”
Rất lâu sau, Cố Trường Khanh thở hổn hển, nhìn chằm chằm “chính mình” ở đối diện cũng đang thở hổn hển không thôi.
Hai người rốt cuộc đã đánh bao lâu, đã không còn khái niệm.
Không gian thí luyện giờ phút này đã giống như một quả bóng hơi bị chọc thủng tứ phía.
Nơi nơi đều là khe nứt không gian, thần văn lực mà hai người khi giao chiến tràn ra từ khe nứt không gian tràn tới những không gian khác.
Cố Trường Khanh tra xét một phen, bản thân mình vẫn còn dư lại năm phần lực lượng.
“Chính mình” ở đối diện tựa hồ cũng không kém bao nhiêu.
Nhưng mà, cứ tiếp tục chiến đấu đã không còn ý nghĩa gì.
Thứ hắn muốn nghiệm chứng, muốn cảm ngộ, muốn thông thạo, tất cả đều đã được hoàn thiện và thuần thục trong khi hai người giao đấu vô số lần.
Giờ phút này, lại đánh tiếp chỉ có thể đánh tới khi thần văn lực khô cạn, rồi một người phải ngã xuống mới thôi.
Nhưng phải làm thế nào mới có thể kết thúc trận chiến đấu cùng với “chính mình” này.
Cố Trường Khanh có chút khó nghĩ, thật sự là không gian thí luyện tạo ra được một “chính mình” khác quá mức hoàn mỹ.
Vậy nên muốn chính mình đánh bại “chính mình” là một chuyện vô cùng khó khăn.
Vào lúc Cố Trường Khanh đang suy nghĩ nên làm sao để đánh bại chính mình, trên đỉnh đầu “Cố Trường Khanh” ở đối diện, hư ảnh Ma Đồng hiện lên.
Trong nháy mắt nhìn thấy Ma Đồng kia, Cố Trường Khanh nhướng mày.
Từ khi một “chính mình” khác xuất hiện, tựa hồ tất cả chi tiết đều được phục chế hoàn mỹ, cuối cùng tại thời khắc này cũng xuất hiện một chỗ đặc biệt.
Trạng thái vốn dĩ mạnh nhất của Ma Đồng chính là ba đầu sáu tay, giờ phút này lại sinh ra tám cánh tay.
Trong hai tay, một tay cầm trường cung, một tay cầm vũ tiễn.
Đây là thứ mà Ma Đồng của hắn không có.
Khiến Cố Trường Khanh cảm thấy kỳ lạ chính là, cung tên Ma Đồng cầm trong tay lại không phải do thần văn lực huyễn hóa ra, mà là một cái cung tên thật sự.
Thân cung có màu đen, bên trên có kim văn, xung quanh chảy xuôi từng đạo quang vận.
Giây tiếp theo, tay còn lại của Ma Đồng kéo căng dây cung, thần văn lực hóa thành một cái quang tiễn, đặt lên trên dây cung.
Vút!
Dây cung được buông ra, quang tiễn như tia sáng, nháy mắt đã xuất hiện trước trán Cố Trường Khanh, nhưng lại quỷ dị dừng trong không trung.
Cố Trường Khanh chợt thấy lạnh sống lưng, nhưng lại không phải bởi vì uy lực của quang tiễn.
Lấy lực sát thương của quang tiễn này thì ngay cả phòng ngự của hắn cũng không phá nổi, đừng nói là đả thương được hắn.
Nhưng Cố Trường Khanh lại nghĩ tới một thứ.
Đó chính là mũi tên hắn lấy được từ Triều Ca thành.
Nếu như phóng tới mà mũi tên đó, kết quả sẽ thế nào?
Quang tiễn đình trệ trong không trung, đây là Cố Trường Khanh thực hiện kỹ xảo không gian chiết điệt mà hắn vừa hiểu ra được.
Đây là lúc hắn đã có chuẩn bị sẵn, nếu như dưới tình huống không có bất cứ chuẩn bị gì, Cố Trường Khanh cũng rất khó tránh được một kích đột ngột này.
Nếu đổi lại là mũi tên kia, nó không hề nhìn tới bất cứ đặc tính nào của thần văn lực, Cố Trường Khanh sẽ bị trọng thương ngay lập tức.
Lại là mấy cái quang tiễn bắn về phía Cố Trường Khanh, hắn cũng lười lại dùng không gian chiết điệt để hóa giải công kích.
Cốt Đế chi thuẫn xuất hiện trước người, ngăn cản quang tiễn công kích, sau đó hắn lấy từ bên trong không gian giới tử ra mũi tên kia.
Mũi tên kia vừa ra, thân cung trong tay “chính mình” khác đột nhiên sáng lên ánh sáng thần vận.
Cố Trường Khanh có thể khẳng định, mũi tên này và cây cung kia chắc chắn có quan hệ vô cùng chặt chẽ.
Cây cung kia, nhất định phải lấy được, Cố Trường Khanh âm thầm nói.
Đến lúc này, Hắc Long hắn vẫn chưa từng vận dụng bỗng bay từ trên cổ tay ra, rít gào vọt về phía “Cố Trường Khanh”.
Quy tắc không gian, khởi động!
Bên cạnh “chính mình”, không gian bỗng nhiên ngăn cách ra.
Cùng là quy tắc không gian cũng đang không ngừng đột phá vách ngăn không gian kia.
Nhưng vào lúc này, Cố Trường Khanh bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh “chính mình”, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, cầm trong tay mũi tên kia đâm thẳng về phía hắn.
“Chính mình” được tạo ra kia tựa hồ không thể bắt chước được những sự tỉ mỉ nhỏ nhặt này.
Bất ngờ không kịp đề phòng, “hắn” bị Hắc Long quấn lấy hai chân.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi tên kia dễ dàng đâm thủng đế giáp quỷ văn trên người, trực tiếp bỏ qua thần văn lực phòng ngự.
Nhìn một “chính mình” khắc đang từ từ biến mất ngay trước mặt mình.
Cố Trường Khanh trầm mặc một lát, thu cây cung màu ám kim vào tay.
Đỉnh đầu, hư ảnh Ma Đồng hiện ra, lại tăng thêm thần văn lực thúc giục, Ma Đồng ba đầu sáu tay xuất hiện.
Nhưng cũng không xuất hiện tình huống có tám cái tay.
Nhưng mà tình huống khiến Cố Trường Khanh không tưởng tượng được xảy ra.
Cây cung ám kim sắc hắn vừa thu vào tay cùng mũi tên kia lại không chịu khống chế mà chầm chậm bay về phía hư ảnh Ma Đồng.
Ma Đồng vốn dĩ có ba đầu sáu tay, đột nhiên lại sinh ra thêm hai cánh tay.
Nó cầm lấy cả cung và tiễn đang bay tới trước mặt vào trong tay.
Cố Trường Khanh bất ngờ gãi gãi đầu, hoàn toàn không ngờ được sẽ còn xuất hiện hiệu quả như vậy.
Cung và tiễn giống như là trang bị tạo ra dành riêng cho Ma Đồng này.
Cố Trường Khanh nghĩ thế, thu hồi Ma Đồng, cung tiễn cũng theo đó mà cùng nhau biến mất.
Lại thúc giục quỷ văn, Ma Đồng hạ xuống, cung và tiễn lại được nắm trong tay của Ma Đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận