Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 310: Kết Giới Sụp Đổ

Thí luyện chấm dứt.
Cố Trường Khanh rời khỏi không gian thí luyện.
Hắn lắc mình đi vào nơi trung tâm nhất của thành thị, ấn ký màu xám trên tay sáng lên.
Thần phù chi nhãn dần dần nhỏ lại, tiến vào cơ thể Cố Trường Khanh.
Lúc này, quyền khống chế thành lạc Thủy đã lấy được.
Cố Trường Khanh không chờ nổi mà đi xem xét tin tức về kho vũ khí.
Quả nhiên, trong kho vũ khí dự trữ vô số thần binh lợi khí.
Chỉ có điều lại giống như khi muốn đạt được kết tinh thần văn lực ở Triều Ca thành, cần phải không ngừng hoàn thành thí luyện mới có thể đạt được.
. . .
Trung tâm thành Lạc Thủy.
Trong cơ thể Cố Trường Khanh, hai cái thần phù chi nhãn hòa lẫn vào nhau.
Tỉ mỉ quan sát thì lại thấy mỗi cái đều khác nhau.
Hình dạng con mắt không hề có khác biệt.
Chỉ là phù văn lơ lửng xung quanh lại có sự khác biệt rất nhỏ.
Có lẽ, sau khi đạt đường quyền khống chế của càng nhiều chủ thành.
Công dụng chân chính của thần phù chi nhãn mới có thể thật sự thể hiện ra.
Ngay sau đó, Cố Trường Khanh sử dụng quyền hạn của mình, mở ra thí luyện cho mấy người Hoàng Đế.
Giống như khi còn ở Triều Ca thành, nếu có thể đạt được càng nhiều thần binh lợi khí.
Như vậy đối với Nhân tộc sẽ càng nhiều thêm một phần trợ lực.
Cố Trường Khanh cũng rất chờ mong, sau khi đám Trương Hổ đạt được trang bị tương ứng thì chiến lực sẽ được đề cao đến trình độ nào.
Chậm rãi bước trong thành Lạc Thủy, Cố Trường Khanh đi tra xét từng tòa kiến trúc bên trong thành thị.
Chỉ là cũng không phát hiện ra được điều gì đặc biệt.
Cố Trường Khanh không khỏi có chút nghi hoặc.
Cái vũ tiễn thần kỳ mà hắn lấy được kia, sao lại dễ dàng bị đặt trong một tầng hầm ở Triều Ca thành như vậy.
Hơn nữa ở trong không gian thí luyện ở thành Lạc Thủy lại cố tình gặp được cây cung tương ứng với nó.
Tất cả những chuyện này, liệu có phải tồn tại mối liên hệ nào đó hay không.
Giả dụ như hắn không tìm được cái vũ tiễn kia, vậy thì còn có thể thuận lợi thông qua thí luyện không?
Cố Trường Khanh bỏ đi suy nghĩ này trong đầu, ở trong không gian thí luyện, hình chiếu của mình quả thực rất mạnh.
Nhưng nếu như Cố Trường Khanh bùng nổ toàn lực, cho dù là hình chiếu có sử dụng lực lượng của đế giáp quỷ văn thì vẫn không phải là đối thủ của hắn.
Sẽ không tồn tại trường hợp không có vũ tiễn thì không thể thông qua không gian thí luyện.
Thế nhưng sau tất cả các sự trùng hợp, chắc chắn phải có nguyên nhân.
Còn một chuyện khiến cho Cố Trường Khanh khá chú ý, chính là vết máu bên trên vũ tiễn.
Nhưng bất kể Cố Trường Khanh có tra xét thế nào cũng không thể tìm ra được tin tức gì có liên quan đến vết máu trên đầu vũ tiễn.
Mà khi Cố Trường Khanh muốn thử lau đi vết máu, vết máu lại giống như mọc rễ trên đầu mũi tên vậy.
Hoàn toàn không thể lau đi.
Xem ra, đáp án này cũng chỉ có thể để về sau chậm rãi tìm hiểu thôi.
Cố Trường Khanh đang chuẩn bị đi tra xét ở tòa kiến trước kế tiếp.
Bỗng nhiên, thần phù chi nhãn trong cơ thể phát ra cảnh báo.
Cố Trường Khanh nhắm mắt lại, trong thức hải hiện ra hình ảnh Triều Ca thành.
Giờ phút này, kết giới phòng hộ của Triều Ca thành đã hiện ra.
Trên không trung ngoài kết giới, mây đen che lấp mặt trời, vô số tia sáng màu đen trùng trùng điệp điệp đập vào trên kết giới của Triều Ca thành.
Từng đợt thủy văn gợn sóng hiện ra trên kết giới.
L9527 vẻ mặt nghiêm túc mà đứng trong không trung, trong tay cầm kiếm, lưu quang đủ màu.
Bấy giờ, một tay không cầm kiếm của nó đã lúc ẩn lúc hiện.
Nó vốn không phải một sinh linh, mà chỉ là linh thể được sáng tạo ra.
Thân hình là từ thần văn lực tạo thành, có lẽ là do cánh tay kia bị thương nặng, thần văn lực đã tiêu hao rất nhiều.
Phương hướng cầu Vãng Sinh đã bị băng tuyết bao trùm.
Vô số thần văn giả ở bên ngoài cầu muốn tìm cơ hội để tiến vào Triều Ca thành, lúc này đã chạy trốn tứ phía.
Từng đóa hoa băng u ám tràn ra, mũi băng sắc nhọn trực tiếp đâm xuyên qua vô số thần văn giả.
Máu tươi đang ngưng tụ thành băng tuyết.
Khắp thiên địa bị gia tăng thêm sắc thái quỷ dị.
Sát!
Một mũi băng dài đến mấy ngàn trượng từ phía xa đánh úp lại.
Nó mạnh mẽ đâm vào trên kết giới của Triều Ca thành.
Cùng lúc đó, trên cửu thiên, ánh sáng màu đen giống như mưa sao băng, không ngừng rơi xuống nện lên kết giới.
Dưới công kích nhiều tầng, kết giới phòng ngự đang tràn ngập nguy cơ.
Cố Trường Khanh vẻ mặt ngưng trọng mà nhìn lên bầu trời chỗ cầu Vãng Sinh.
Trong thị giác của hắn, chưa nhìn thấy thân ảnh của kẻ công kích xuất hiện.
Không biết kẻ nào ăn gan hùm mật gấu, lại dám chủ động công kích chủ thành.
L9527 đã trọng thương trở lại trong thành, đã đủ thấy được sự mạnh mẽ của kẻ tập kích.
Mặc dù nó không phải là đối thủ của Cố Trường Khanh, nhưng cũng không phải những thần văn giả hắc ám bình thường có thể so được.
Mũi băng nhọn dùng một kích không thể phá vỡ được kết giới lại giống như được một bàn tay vô hình khống chế, chậm rãi lui về mấy vạn trượng phía xa.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng công kích liên miên trút lên phía trên kết giới.
Bên trong Triều Ca thành, uy áp thổi quét cuồn cuộn dâng lên.
Trong thành thị phảng phất dâng lên gió bão tận thế.
Phanh!
Đột nhiên, dưới công kích của mũi băng nhọn, kết giới bị phá ra một lỗ hổng.
Hàn khí lạnh lẽo phô thiên cái địa dũng mãnh tràn vào trong Triều Ca thành.
Trong phút chốc, cả nửa thành thị đã bị đóng băng.
Cùng lúc đó, trên bầu trời lộ ra một cái đầu cực lớn đang được sương mù màu đen bao phủ.
Chỉ lộ ra một đôi mắt phiếm sắc tím.
Giây tiếp theo, hai cái thủ trảo đen kịt từ trong hắc vụ vươn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận