Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 337: Sứ Mệnh Của Tàn Ảnh, Dẫn Dắt Người Thừa Kế (2)

“Ta là người quản lý của chủ Triều Ca thành, một trong mười hai tòa chủ thành, số hiệu của ta là L9527.”
“Mười hai chủ thành của Vũ Trụ chi thành lần lượt là Triều Ca, Lạc Thủy, Trục Lộc, Thượng Dương, Thiếu Thương, Bắc Thần, Tử Vi, Canh Trần, Vân Mộng, Vân Đô, Thanh Châu, Trường An.”
“Vũ Trụ chi thành từng là quê hương của nhân tộc trong sao trời, cũng chính là chiến hạm để chinh chiến vũ trụ của Nhân Tộc.”
“Mười hai tòa chủ thành, mỗi một tòa thành đều có không gian thí luyện riêng biệt, thần văn giả hoàn thành khiêu chiến không gian thí luyện sẽ có được phần thưởng tương ứng.”
“Nhưng để mở ra và phân phát phần thưởng thì nhất định phải là sau khi ngươi lấy được quyền hạn khống chế và quản lý thành thị thì mới được.”
Số hiệu L9527 nhanh chóng giảng giải những nội dung mà nó biết.
“Vậy bắt đầu thí luyện của ta đi, ta muốn nhanh một chút.”
Cố Trường Khanh đã chờ không kịp, dựa theo lời của L9527, chỉ có lấy được quyền khống chế chủ thành thì mới có những lợi ích đó.
Hắn vừa dứt lời, không gian ở gần đó dao động, một không gian trùng động cao bằng một người được mở ra bên cạnh Cố Trường Khanh.
Cố Trường Khanh xoay người sải bước, tiêu sái đi vào không gian thí luyện.
Cùng lúc đó, đám người Hoàng Đế đang thăm dò bên trong Triều Ca thành đều bất ngờ không kịp để phòng, tất cả đều bị đường hầm không gian mở ra bên cạnh hút vào.
“Chuyện gì thế này?”
Vẻ mặt L9527 đại biến.
“Vì sao tất cả thần văn giả trong thành đều bị hút vào không gian thí luyện?”
L9527 có nghi hoặc mà không tìm được đáp án.
Nhưng lúc này, trên bầu trời Triều Ca thành bỗng nhiên nổi lên ma vân dày đặc, sau đó là tiếng sấm ầm ầm, cuồng phong bạo vũ, vài phút sau, Triều Ca thành vốn dĩ yên bình lâm vào một mảnh u ám.
“Thần văn giả hắc ám!”
L9527 nghiến răng nghiến lợi hét ra một cái tên.
“Nơi đây thật sự là không gian thí luyện?”
Nhìn trong không gian, nơi nơi đều có không gian loạn lưu bạo ngược, Cố Trường Khanh rơi vào trầm tư.
. . .
Trong không gian thí luyện, không ngừng có không gian loạn lưu dao động ở bên người Cố Trường Khanh.
Lực xé rách khủng bố sượt qua trên đế giáp quỷ văn của Cố Trường Khanh, phát ra thanh âm chói tai.
“Nơi này rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì?”
Cố Trường Khanh có chút khó hiểu.
Không gian hỗn loạn như thế, trước đây chưa từng có tình huống như vậy xuất hiện.
Liệu có phải không gian thí luyện xảy ra vấn đề gì?
Một suy nghĩ hiện lên trong đầu Cố Trường Khanh.
Nhưng mà nơi này dù sao cũng là Triều Ca thành, là tòa chủ thành thứ nhất của Vũ Trụ chi thành.
Còn có bảo hộ chi linh bảo vệ, sao lại xảy ra vấn đề?
Cố Trường Khanh tạm thời loại bỏ suy nghĩ này trong đầu.
Trong không gian thí luyện, Trương Hổ kích hoạt Ma Vương đế giáp.
Không ngừng di chuyển và né tránh không gian loạn lưu bỗng nhiên đánh tới ở trong không gian.
Bản thân không gian loạn lưu không đáng sợ, Cố Trường Khanh và nhóm thủ hạ đều thoải mái đối phó.
Cho dù có bị mảnh vỡ không gian không ngừng cắt qua thì trong thời gian ngắn cũng không tạo thành nhiều thương tổn.
Thứ tạo uy hiếp thật sự là nơi này không phải vũ trụ mà bọn họ đã quen thuộc kia.
Trong Vũ Trụ chi thành, quy tắc không gian không giống với ngoài vũ trụ.
Nếu như không cẩn thận nhiều hơn thì rất có thể sẽ bị không gian loạn lưu làm cho lạc đường bên trong không gian.
Cuối cùng không thể tìm thấy đường về.
Tình huống như vậy đang xảy ra ở những không gian thí luyện khác.
Bá!
Hoàng Đế vung tay lên, Đế Vương kiếm dẹp tan một mảnh không gian loạn lưu.
Thân hình chợt lóe, né tránh một khe nứt không gian mở ra.
Nhưng vừa mới ổn định thân hình, bên cạnh ông ta lại có vài đợt dao động nổi lên, vài khe nứt không gian bắt đầu hình thành.
“Nhất định đã xảy ra chuyện rồi! Đáng giận!”
Hoàng Đế di hình hoán vị, lần này ông ta không dám sử dụng lực lượng thần văn quá độ nữa, sợ lực lượng quá mạnh mẽ sẽ khiến không gian này sụp đổ.
“Không biết bên chỗ Tinh Đế bệ hạ hiện tại thế nào…”
...
Trong Triều Ca thành.
Thân ảnh của L9527 xuất hiện trước ký hiệu hình con mắt, cánh tay hư ảo đặt lên con mắt.
Nhất cử nhất động trong tòa thành này đều biến thành tin tức truyền vào trong não nó.
“Rốt cuộc trốn ở chỗ nào?”
Nhưng bất kể nó tuần tra thế nào cũng không phát hiện có gì dị thường.
Chờ đợi suốt hàng triệu năm, cuối cùng cũng chờ được người thừa kế tới.
Nhưng lại gặp tình cảnh như vậy, mặc dù nó chỉ là linh thể không có tình cảm thì trên mặt cũng lộ vẻ lo lắng.
“Hy vọng các ngươi đều có thể chống đỡ, đừng để bị trục xuất đến không gian không ai biết, đến lúc đó cho dù là ta thì cũng không có biện pháp nào tìm các ngươi trở về.”
L9527 đã chuẩn bị cho khả năng tệ nhất.
Khặc khặc khặc…
Trong Triều Ca thành bỗng nhiên vang lên vài tiếng cười tà ác.
“Thần văn giả hắc ám? Năm tên? Sao lại có nhiều kẻ trà trộn vào như vậy?”
L9527 cảm nhận được trong Triều Ca thành xuất hiện hơi thở của những vị khách không mời mà tới.
Cầu Vãng Sinh mở ra, sương mù trong Triều Ca thành tản đi, nhưng dù là vậy thì kết giới của Triều Ca thành vẫn còn, cũng không phải nơi mà mấy thần văn giả hắc ám có thể tiến vào.
Rốt cuộc là vấn đề ở đâu?
Hay là chính người thừa xảy ra vấn đề?
L9527 hoài nghi đến Cố Trường Khanh.
Nhưng nó lập tức phủ định suy nghĩ này.
Bởi vì lúc này bản thân hắn đang ở trong không gian thí luyện, gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể bị không gian loạn lưu trục xuất, nên không có khả năng.
Những thần văn giả cùng đi vào theo Cố Trường Khanh, giờ phút này cũng đều ở trong không gian thí luyện, không có gì khác thường.
Mình đã bỏ sót cái gì thì hiện tại cũng không còn quan trọng, quan trọng nhất là phải nhanh chóng giết chết năm thần văn giả hắc ám, đặc biệt là kẻ đã xâm phạm tới không gian thí luyện kia.
Tế ra lợi kiếm, L9527 phân ra mười cái tàn ảnh, lần lượt bay về phía năm tên thần văn giả hắc ám.
Đinh!
Thần văn chấn động.
Mười thân ảnh có thân pháp biến hóa kỳ lạ nháy mắt đã giao chiến mấy hiệp trên không trung của Triều Ca thành.
“Độc thần giả (kẻ xúc phạm thần), đều đáng chết…”
Một thần văn giả ra sức ngăn cản lợi kiếm trong tay L9527, hóa thành một làn sương biến mất tại chỗ.
“Chạy đi đâu!”
L9527 hóa thành một tia sáng đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận