Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 370: Sự Lợi Hại Của Y Toa Bối Nhĩ Khiến Cố Trường Khanh Phải Nhìn Bằng Cặp Mắt Khác

Không đợi Cố Trường Khanh mở miệng, Y Toa Bối Nhĩ đã chủ động giải thích trước: “Tinh Đế bệ hạ, thần văn của ta tên là Cơ Giới Chi Tâm.”
“Cơ Giới Chi Tâm?” Cố Trường Khanh cẩn thận đánh giá, chợt hiểu được lời A Nhĩ Nặc Hàn nói.
Thấy Cố Trường Khanh nhìn mình, A Nhĩ Nặc Hàn liền lên tiếng; “Y Toa Bối Nhĩ, lão bản cố ý tới đây là để xem ngươi, còn không mau biểu diễn cho lão bản xem một chút chỗ thần kỳ của ngươi!”
Y Toa Bối Nhĩ hơi khom người với A Nhĩ Nặc Hàn, đáp: “Vâng, cảm ơn người lãnh đạo đã đề cử.”
Nhìn động tác bé nhỏ không đáng kể này lại khiến Cố Trường Khanh nhìn cô bằng con mắt khác.
Y Toa Bối Nhĩ thúc giục thần văn lực, chỉ thấy các cánh tay máy móc trong hư không lóe lên u quang lưu động, động tác nhanh đến nỗi mắt thường không thể phân biệt.
Cố Trường Khanh chỉ có thể nhìn thấy những hào quang này như hòa vào một thể với áo giáp cơ giới trên người Y Toa Bối Nhĩ.
Trên hư không, cô dùng tốc độ nhanh như điện quang mà cấp tốc xử lý đủ các loại tin tức khác nhau.
Lúc này, Tiểu Thứ truyền tới thanh âm nhắc nhở nhân tính hóa: “Chủ nhân, tốc độ xử lý số liệu tăng lên ba phần!”
Cố Trường Khanh nhất thời sửng sốt, tăng cao ba phần có ý nghĩa gì?
Số liệu mà nền tảng tiếp nhận cũng không chỉ có mấy trăm mấy nghìn cái, đó là số lượng kinh người mà cho dù có dùng phép tính bậc tinh tế cũng không thể nào tính ra nổi.
Đừng nói tốc độ tính toán tăng cao ba phần, cho dù chỉ tăng cao một phần, đối với nền tảng Alpha mà nói cũng là cực kỳ khủng bố!
Ánh mắt Cố Trường Khanh nhìn về phía Y Toa Bối Nhĩ đã biến thành sáng rực, nhưng mà vào lúc này, máy chủ trung tâm lại vang lên tiếng cảnh báo chói tai.
. . .
Máy chủ trung tâm của nền tảng Alpha, đèn báo hiệu màu đỏ lóe sáng.
Tích tích tích!
Tích tích tích!
Tiếng cảnh báo theo đó truyền tới.
Vương Dung kinh hoảng nhìn xung quanh, sau đó nhìn chằm chằm vào Y Toa Bối Nhĩ đang được hào quang vờn quanh.
Khuôn mặt Cố Trường Khanh phát lạnh, hỏi: “Đây là chuyện gì?”
Tiểu Thứ phát ra một tiếng hét kinh hãi, sau đó vội trả lời: “Chủ nhân, tốc độ xử lý số liệu quá nhanh, không ít tính năng của quang não đã không theo kịp!”
Cố Trường Khanh nháy mắt á khẩu không biết nói gì, đã không tìm được ngôn ngữ để hình dung rung động trong nội tâm.
Hắn vẫn cảm thấy, quang não của tòa nhà trung tâm tại Lam Tinh đã vượt mức quy định rất nhiều, nhưng đối mặt với việc tốc độ xử lý số liệu tăng ba phần, những quang não đó vậy mà bị vượt quá tần suất!
Tiểu Thứ càng không ngừng phát ra cảnh báo, Cố Trường Khanh sợ quang não xảy ra vấn đề, chuẩn bị bảo Y Toa Bối Nhĩ dừng lại.
Bởi vì năng lực của người phụ nữ này, hắn đã hiểu được rồi.
Cũng hoàn toàn hiểu rõ, Cơ Giới Chi Tâm chính là nguyên nhân khiến A Nhĩ Nặc Hàn cường liệt đề cử cô ta.
Quả thực, bằng vào điểm này, cô ta đã vượt qua gần như toàn bộ thần văn giả trên Lam Tinh.
Đương nhiên là không bao gồm hắn, Hoàng Đế, Tần Đế, thậm chí là cả Trương Hổ bọn họ.
Thần văn này giống với thần văn của Cố Nghiên Nghiên, đều không xuất hiện trong cấm địa đồ đằng, khiến cho hắn phải phá lệ để ý.
A Nhĩ Nặc Hàn lại nói: “Lão bản, đừng gấp, ngài cứ tiếp tục nhìn đi.”
Vương Dung lo lắng, không chắc chắn nói: “A Nhĩ Nặc Hàn, có phải quá mạo hiểm hay không?”
Thái độ A Nhĩ Nặc Hàn rất dứt khoát, “Các ngài chờ một chút, cứ xem tiếp đã.”
Bấy giờ, Y Toa Bối Nhĩ toàn lực thúc giục máy móc chi tâm lại vươn tay ra chạm vào đài khống chế chủ, ngay khi cô tiếp xúc với nó, toàn bộ quang não của máy chủ trung tâm đều bị lam quang nhàn nhạt bao trùm.
Tiếng cảnh báo cuối cùng phát ra một nửa thì cũng biến mất.
Ánh sáng ngũ sắc trên người Tiểu Thứ như biến thành thực thể, vòng quanh nó nhanh chóng lưu chuyển, vô số tin tức chồng lên nhau, tại các cấp trong quang não nhanh chóng được xử lý, sau đó truyền xuống cấp tiếp theo.
Cố Trường Khanh từ trước tới nay đều khiến người khác khiếp sợ lúc này đã hoàn toàn bị Y Toa Bối Nhĩ làm cho kinh hãi rồi!
Tốc độ vận chuyển như vậy, trước đây hắn căn bản chưa bao giờ nghĩ tới.
Vương Dung che miệng, sớm đã nói không ra lời, ánh mắt nhìn về phía Y Toa Bối Nhĩ cũng trở nên nóng cháy.
“Tiểu Thứ, báo cáo tình huống hiện tại!” Cố Trường Khanh ra lệnh.
Trong thanh âm của Tiểu Thứ mang theo vài phần vui sướng: “Chủ nhân, năng lực tính toán của tất cả các quang não được tăng lên 10%!”
Cố Trường Khanh kinh hãi trong lòng, ánh mắt nhìn Y Toa Bối Nhĩ đã không chỉ là kích động, mà là điên cuồng tựa như nhìn thấy một vật báu vô giá!
Đầu tiên là phụ trợ tăng cao 30% tốc độ xử lý thông tin, trực tiếp vượt qua tần số của cả quang não.
Trong nháy mắt lại đề cao tính năng của quang não lên 10%, hoàn toàn chính là đang bật hack cho quang não!
Vương Dung bên cạnh kinh ngạc không thôi, ngơ ngác hỏi: “Làm sao có thể?”
Lúc trước vì để đuổi kịp nền tảng Hồ Á, Lam Tinh thật sự cũng phí không ít sức vào tốc độ tính toán này, nhưng bất kể nhân viên kỹ thuật có điều chỉnh thế nào cũng không thể nâng cao thêm một bước.
Đây cũng là vì sao nền tảng Alpha bức thiết tìm kiếm đối tượng hợp tác như vậy.
Không ngờ tới, người phụ nữ trước mắt đây lại có thể dựa vào thần văn lực mà làm được!
Không chỉ làm được, mà còn là hoàn mỹ mà vượt qua dự kiến!
Cố Trường Khanh cảm ứng được cường độ thần văn của Y Toa Bối Nhĩ, kinh ngạc phát hiện, lúc này thần văn của cô ta mới có cấp bốn mươi lăm.
Điều này khiến trong lòng Cố Trường Khanh nghi hoặc không thôi.
Y Toa Bối Nhĩ có năng lực cường đại như vậy, vì sao Mã Khắc Thụy Lâm không lợi dụng tốt tài nguyên ấy, đề tăng thực lực cho cô ta?
Khách quan mà nói, mặc dù Mã Khắc Thụy Lâm trên vấn đề chọn phe đã đưa ra một lựa chọn ngu xuẩn, nhưng đó cũng không có nghĩa ông ta là một kẻ ngu không có mắt nhìn.
Sở dĩ ông ta chọn sai phe hoàn toàn là bởi vì bị lợi ích làm mê muội, bị một cái tin tức buồn cười che mắt, hơn nữa thực lực của Nhân Tộc Lam Tinh tăng lên quá nhanh khiến rất nhiều người không tin tưởng.
Đây cũng do manh mối không đúng khiến ông ta đưa ra phán đoán sai lầm.
Không nói tới phương diện đạo đức, thủ đoạn và ánh mắt kinh doanh nền tảng của Mã Khắc Thụy Lâm vẫn luôn vượt qua người thường.
Ngay cả việc ông ta lựa chọn trợ lý là Y Toa Bối Nhĩ, chỉ sợ cũng là do cô ta là tồn tại độc nhất vô nhị trong vũ trụ.
Nhưng hiện trạng của Y Toa Bối Nhĩ khiến Cố Trường Khanh nghĩ tới những thứ sâu xa hơn.
Hắn thu liễm con ngươi u thẳm, nhìn về phía trung tâm khống chế quang não chủ màu u lam kia, tâm niệm vừa chuyển, đột nhiên nghĩ tới một khả năng.
Mã Khắc Thụy Lâm hiểu rất rõ năng lực đặc thù của Y Toa Bối Nhĩ, để cô ta ở bên người mình, thoạt nhìn nâng cao tốc độ tính toán của nền tảng Hồ Á đã khiến ông ta kiếm được đầy bồn đầy bát.
Nếu như không hạn chế mà tăng lên thần văn lực của Cơ Giới Chi Tâm, vậy thiên phú đáng sợ này sẽ bại lộ ra ngoài.
Một khi bị những người khác phát hiện, đối với nền tảng Hồ Á lúc đó, đối với ích lợi của Mã Khắc Thụy Lâm, thậm chí đối với tự thân Y Toa Bối Nhĩ mà nói, đều không phải chuyện tốt gì.
Lợi dụng thần văn lực như vậy để dẫn đầu vượt xa các người cùng ngành khác trong vũ trụ sẽ chỉ khiến nền tảng Hồ Á trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Đến lúc thật sự khiến người người đỏ mắt, toàn bộ nền tảng Hồ Á đều sẽ bị nhìn chằm chằm, đến lúc đó sẽ xảy ra nguy cơ gì không thể dự đoán trước được, Mã Khắc Thụy Lâm cũng không thể nắm chắc.
Cho nên ông ta lựa chọn biện pháp ổn thỏa, chính là để Y Toa Bối Nhĩ dùng thân phận trợ lý, âm thầm trợ giúp cho nền tảng Hồ Á.
Cố Trường Khanh quay đầu, nhìn mỹ nhân cơ giới đối diện, trong lòng đã có một kế hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận