Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 393: Không Chút Lưu Tình, Quyết Đoán Cắt Sóng

Chương 393: Không Chút Lưu Tình, Quyết Đoán Cắt Sóng
Lúc này, Cố Trường Khanh đã nhận được vị trí của bí cảnh do Tần Đế gửi tới, thời gian còn lại của hắn thật sự không nhiều lắm.
Y Toa Bối Nhĩ điều chỉnh cho thân ảnh của Cố Trường Khanh ở vị trí tốt nhất, dáng ngươi cao lớn thẳng tắp cùng vẻ mặt bá đạo lạnh lùng, nhìn mà khiến vô số sinh linh hét chói tai.
Ngược lại là Lai Sắt Ti Tháp, ngân quang của Cự Tích đế giáp hoàn toàn ảm đạm, sau khi bị Cự Tích thánh giáp màu xanh sẫm bao trùm, ngũ quan trên mặt đều trở nên hơi vặn vẹo.
Cũng khiến cho vô số sinh linh đồng loạt ghét bỏ.
“Nền tảng Alpha thật là hiểu lòng người, biết được không có bất cứ sinh linh nào thích thứ xấu xí!”
“Vừa rồi cảm thấy công chúa Lai Sắt Ti Tháp dung mạo như thiên tiên, mẹ nó, giờ nhìn lại, dọa ta thiếu chút nữa hồn bay phách tán!”
“Đừng xem thường phân thân của đại thủ lĩnh Đấu La cổ tộc, các ngươi có biết số lượng phân thân cực hạn của Khang Nạp là bao nhiêu không? Không có giới hạn!”
Số lượng người xem trực tiếp đã tạo ra kỷ lục mới của tất cả các nền tảng.
Tất cả mọi người đều muốn tận mắt chứng kiến kết cục trận chiến của Lam Tinh đế chủ và công chúa Lai Sắt Ti Tháp của Đấu La cổ tộc.
Cố Trường Khanh thúc giục thần văn, nhưng không có cảnh tượng hoành tráng như tất cả thần văn đồng loạt hiện ra, phía sau hắn chỉ xuất hiện một cái lốc xoáy lớn như hắc động trong bầu trời.
Lai Sắt Ti Tháp có ca ca Khang Nạp trợ trận, sát ý lan tràn, lúc này cô ta không hề cố kỵ hình tượng, thúc giục thần văn, bầu trời sao bao la phía sau cuồn cuộn hiện lên vô số thiên thạch, ánh lửa bắn ra bốn phía, dội về phía Cố Trường Khanh.
“Cố Trường Khanh, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, vậy ta sẽ cho ngươi chết triệt để!”
Lai Sắt Ti Tháp nộ khí hừng hực, cô ta không chịu nổi bị người đàn ông mình nhìn trúng khinh thường, nhưng Cố Trường Khanh từ đầu đến cuối đều chưa từng nhìn thẳng vào cô ta.
Hiện giờ trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ, chính là giết chết hắn!
“Kinh tởm!”
Cố Trường Khanh không để ý tới hư ảnh Cự Tích đang gào thét rung trời cùng vô số hỏa cầu đang đánh tới, nhẹ nhàng hờ hững mà trả về một câu.
Quần chúng nín thở chờ đợi, đột nhiên nhìn thấy trong lốc xoáy phía sau Cố Trường Khanh, một đóa hoa sen màu đen nhẹ nhàng bay ra!
“Hắc Liên Diệt Thế!”
Lai Sắt Ti Tháp không để vào mắt, dâm đãng cười: “Cố Tinh chủ, đây là muốn tặng cho ta sao?”
Cô ta không biết sống chết và vươn tay muốn tiếp lấy, ánh sáng u ám của Hắc Liên lóe lên, Cự Tích thánh giáp trên người cô ta ngay lập tức bị hòa tan thành chất lỏng.
Nỗi đau thấu tim khiến cô ta ầm ầm ngã xuống, Lai Sắt Ti Tháp không dám tin mà trừng lớn hai mắt: “Cố Trường Khanh, ngươi thật tàn nhẫn!”
Cố Trường Khanh vung tay lên, chán ghét nói: “Ta không có chút hứng thú nào với Cự Tích cái!”
Ngao!
Giây tiếp theo, Cự Tích đế giáp trên người Lai Sắt Ti Tháp vỡ nát rồi thoát ly cơ thể.
Dáng người yểu điệu mà cô ta từng lấy làm kiêu ngạo nhanh chóng hiện nguyên hình, Cự Tích xấu xí điên cuồng vặn vẹo, chỗ nào còn nửa điểm dáng vẻ cao quý!
“Phá!”
Tiếng nói của Cố Trường Khanh vừa dứt.
Hắc Liên Diệt Thế đột nhiên bắn ra vô số tia sáng u ám, khí thế như hồng, tiến vào cơ thể khổng lồ của Lai Sắt Ti Tháp.
Mà thần hồn Cự Tích của cô ta, ở giây phút này, đã hoàn toàn vỡ vụn thành mảnh nhỏ!
. . .
Toàn vũ trụ đều bị sự tàn nhẫn và quyết đoán của Cố Trường Khanh làm cho khiếp sợ nói không ra lời.
Bọn họ lại lần nữa nhìn rõ một sự thực, tình nguyện nhàn rỗi đến sinh bệnh cũng không muốn chọc vào Cố Tinh chủ, nếu không ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có.
Bởi vì không phải mỗi sinh linh đều là Mã Khắc Thụy Lâm.
Toàn vũ trụ có thể lấy ra tài nguyên tích cóp từng chút một qua vô số kỷ nguyên để mua mạng, ngoại trừ Mã Khắc Thụy Lâm thì tìm không ra người thứ hai!
Nhưng phụ nữ lỗ mãng giống như Lai Sắt Ti Tháp này, hình như thật đúng là có một người.
Người phụ nữ kia lúc này đang ôm lấy Ám Văn, ghé vào tai gã nói nhỏ: “Ám Văn, đã nói là chúng ta sẽ đi tìm bí mật kia, ngươi để ý hắn ta làm gì?”
Ám Văn không biết mình đang bị làm sao, Đế Khâm Na Tịch vừa đến gần, tà hỏa của gã sẽ biến mất, cái gì cũng đều nguyện ý nghe theo bà ta.
Đôi mi thanh tú của Đế Khâm Na Tịch nhướng lên, cho Khang Nạp một ánh mắt, cố ý nói: “Đại thủ lĩnh, trước đó đã nói xong, chúng ta cùng hưởng bí mật, đều đã đi được một nửa rồi, ngươi cũng không muốn công sức đổ sông đổ biển chứ?”
Khang Nạp trừng mắt nhìn hai người, hừ lạnh một tiếng, sải bước đi về phía sâu trong bí cảnh.
...
Trong hình ảnh trực tiếp của nền tảng Alpha.
Cố Trường Khanh đứng trên phế tích, thần sắc nghiêm nghị, bễ nghễ hết thảy, nhàn nhã mà châm một điếu thuốc, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía quang não ẩn hình được trang bị trên không trung Bắc vũ trụ.
Những sinh linh xem trực tiếp nhìn thấy chính diện khuôn mặt lạnh lùng của Cố Trường Khanh, nháy mắt lại nổ tung!
“Cố Tinh chủ thật sự là mê chết người không đền mạng, mãnh liệt đề nghị hắn đi tới tinh thể tiếp theo, tiếp tục cạc cạc giết tiếp!”
“Điên rồi đi! Cố Tinh chủ cũng không phải vì giết mà giết, hắn chỉ diệt trừ tất cả vật cản đường cản trở bước chân của hắn, chỉ là đáng thương cho công chúa Lai Sắt Ti Tháp, rõ ràng đẹp như thế… ai…”
“Trước đó Đấu La cổ tộc còn rải tin tức đánh đồng mình với Nhân Tộc Lam Tinh, phi! Chỉ là một đám sâu bọ máu lạnh, lấy cái gì so với con người!”
. . .
Y Toa Bối Nhĩ truyền lại vị trí của Tần Đế cho Cố Trường Khanh xong liền quyết định cắt đứt buổi phát sóng trực tiếp hôm nay.
A Nhĩ Nặc Hàn cho cô một cái nhìn tán thưởng, nói: “Người lãnh đạo, thao tác của ngươi tinh chuẩn đúng chỗ, hành động tiếp theo của lão bản chính là cơ mật, đến chỗ này ngừng phát sóng là vừa đúng!”
Y Toa Bối Nhĩ thở dài: “Chỉ sợ lần livestream này đã khiến cho Bắc vũ trụ trở thành tiêu điểm, nơi đó trong một thời gian ngắn hẳn là rất khó yên bình!”
A Nhĩ Nặc Hàn nở nụ cười: “Ngươi sẽ không thật sự cho rằng Bắc vũ trụ vẫn luôn thái bình chứ?”
Y Toa Bối Nhĩ cũng không phải có ý này.
Chỉ là cảm thấy bọn họ không biết lượng sức mình, không thức thời, uổng phí vô ích tính mạng của toàn tộc, có chút đáng tiếc.
Nhưng mà vô số sinh linh lại xem chưa đã nghiền, gấp đến dậm chân.
“Nền tảng Alpha thật sự là quá đáng, vì sao phía sau không trực tiếp nữa?”
“Trước đó mới chỉ là món khai vị, phía sau mới vào màn chính, Cố Tinh chủ nhất định là đi tìm bí mật được giấu ở Bắc vũ trụ!”
“Kỳ quái, Tần Đế có phải đã đi trước một bước? Nói không chừng ông ta đã tìm được rồi đấy!”
Rốt cuộc Bắc vũ trụ cất giấu thứ gì mà khiến cho Đế Khâm Na Tịch cùng với hai đại đế chủ của Lam Tinh phải cùng nhau tới đó?
Thậm chí ngay cả Đấu La cổ tộc ẩn nấp nhiều năm, thà rằng mạo hiểm nguy cơ diệt tộc cũng phải ra mặt ngăn cản Cố Trường Khanh và Tần Đế, điều này không thể không khiến người suy nghĩ sâu xa.
Vô số sinh linh không được thỏa mãn lòng hiếu kỳ, đều chuyển hướng đến các nền tảng nhỏ khác.
Nền tảng nhỏ bắt lấy thời cơ, bắt đầu lợi dụng các tin tức nhỏ khác để hút fan, cũng hy vọng trong lần nhiệt độ này được phân một chén canh.
Nền tảng Alpha hiện tại là tấm gương, càng là hướng gió, ở phía sau nó gặm lại xương cốt còn thừa cũng mạnh hơn nhiều so với trước đây!
Nhưng khiến cho toàn bộ vũ trụ khó hiểu chính là, nền tảng Alpha không còn bất cứ thông báo gì liên quan đến tin tức của Cố Trường Khanh và Tần Đế, mà là không ngừng phát sóng những tin tức ngoài lề trong không gian Bắc vũ trụ.
Tinh thể là ngục giam giam giữ Tinh Không hung thú ở Bắc vũ trụ, một khi lộ ra thì lập tức dẫn tới hứng thú của thần văn giả.
Mảnh vỡ thần văn lực trong cơ thể Tinh Không hung thú có thể tăng lên thực lực của thần văn giả, tuy rằng những mảnh vỡ này sẽ làm ô nhiễm ý chí của thần văn giả, nhưng vẫn có vô số người đổ xô vào nơi này.
Chỉ cần có thể trở nên mạnh hơn, cho dù là thần văn giả hắc ám thì cũng có sao đâu?
Y Toa Bối Nhĩ nhìn thấy xung đột ở Bắc vũ trụ ngày càng nhiều, chỉ biết lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận