Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 403: Ngươi Là Ai?

Chương 403: Ngươi Là Ai?
Trong không gian hư vô, tình thế nhanh chóng xoay chuyển, ba phương giương cung bạt kiếm.
Uy thế Cửu Ma Tháp vừa đi, sương mù nương theo thanh âm của bản thể Tần Đế bỗng nhiên ngưng tụ thành một màu mực đậm.
A a a a a…
Phân thân Tần Đế thống khổ không chịu nổi mà hét lên một tiếng, hôn mê bất tỉnh.
Thần Vũ Tuyết Oánh giận dữ nói: “Đế Khâm Na Tịch, ngươi rốt cuộc làm cái gì?”
Đế Khâm Na Tịch bị con gái oan uổng, lúc này mặt lạnh châm chọc nói: “Một tên phế vật mà còn dám ở trong này ra vẻ huyền bí, vọng tưởng độc chiến Thần Văn Ma Phương, cũng không nhìn xem mình có bao nhiêu cân lượng!”
Lúc này, bà ta vẫn cho rằng Tần Đế từ giữa gây trở ngại, âm thầm diễn kịch với Cố Trường Khanh.
Nhưng thấy vẻ mặt Cố Trường Khanh ngưng trọng, bà ta giảo hoạt cười: “Cố Trường Khanh, chuyện đến nước này, ngươi cũng không muốn công sức đổ sông đổ bể, không bằng chúng ta chia nó thành hai nửa thì thế nào?”
Cố Trường Khanh nhướng mày, “Chỉ dựa vào ngươi mà cũng xứng đòi chia nửa?”
Đế Khâm Na Tịch tức giận đến hai mắt muốn nứt ra, nhưng vì đạt được mục đích, bà ta không dám không đếm xỉa đến, chỉ có thể chờ Cố Trường Khanh xuống tay trước, sau đó nhân cơ hội cướp đoạt.
Cố Trường Khanh phóng thích thần niệm, tra xét xem trong sương mù có phải bản thể của Tần Đế hay không.
Chỉ là sương mù này lại chặn thần thần niệm của hắn ở bên ngoài, phát ra địch ý mãnh liệt.
Một thanh âm trầm thấp âm u truyền ra: “Ai dám tới gần thêm một bước, đều phải chết!”
Từ Thi Tình cả kinh, vội vàng dùng ý niệm truyền âm: “Tinh Đế bệ hạ, là bản thế của Tần Đế!”
Cố Trường Khanh mừng rỡ trong lòng.
Nếu thật sự là bản thể của Tần Đế, vậy thật sự là nhất cử lưỡng tiện.
Kế tiếp chỉ cần toàn lực giết chết Đế Khâm Na Tịch là được.
Chỉ là nhìn thấy phân thân đang nằm trên mặt đất của Tần Đế, Cố Trường Khanh hơi nghi hoặc.
Nếu trong sương mù thật sự là bản thể của Tần Đế, vậy vì sao lại không lưu tình với phân thân của mình chút nào?
Khang Nạp đại thủ lĩnh của Đấu La cổ tộc cũng biết phân thân, nhưng hắn rất quý trọng thần hồn của mình, dù sao bản nguyên dùng để duy trì phân thân thay mình làm việc cũng là một sợi thần hồn từ bản thể phân ly ra.
Cho dù muốn vứt bỏ phân thân thì cũng nên thu hồi lại thần hồn, bằng không nhất định sẽ bị tàn khuyết.
Nhưng bản thể Tần Đế tựa hồ rất chán ghét mà vứt bỏ phân thân này, ngay cả thần hồn cũng không động vào chút nào, chỉ là triệt để khiến thần thức của phân thân biến mất.
Còn có trước khi Cửu Ma Tháp ra tay, Thần Văn Ma Phương cũng chỉ lớn hơn bàn tay một chút, hơn nữa không hề có kẽ hở, bản thể Tần Đế làm sao để đi vào?
Mang theo đủ loại nghi vấn, Cố Trường Khanh truyền tin cho Y Toa Bối Nhĩ, muốn cô thu thập tất cả tin tức liên quan đến “Thần Văn Ma Phương”, hơn nữa phân tích thành phần.
Cố Trường Khanh thầm nghĩ: Nếu đã tìm được bản thể của Tần Đế, chuyện phía sau liền dễ nói, việc cấp bách hiện tại là giải quyết người phụ nữ Đế Khâm Na Tịch này!
Đúng lúc này, Thần Vũ Tuyết Oánh bỗng nhiên khóc lớn: “Đế quân, ngươi tỉnh lại đi, ngươi không phải nói muốn bảo vệ ta sao?”
Đế Khâm Na Tịch nghe vậy thì trừng mắt, lộ ra hung quang làm người ta sợ hãi: “Thần Vũ Tuyết Oánh, ngươi còn không tỉnh ngộ!”
Dứt lời đã thúc giục hàn băng lực, khí thế sắc bén đánh về phía phân thân Tần Đế.
Kẽo kẹt!
Vô số băng nhận trong suốt lấp lánh trong không trung bắn ra, kịch liệt chấn động, chuẩn bị cho phân thân Tần Đế một kích trí mạng.
Sắc mặt Cố Trường Khanh tối lại, thúc giục thần văn lực, hư ảnh Ma Đồng lập tức hiện thân, đánh vỡ băng nhận thành mảnh vụn văng tung tóe khắp nơi.
Một cái kết giới nháy mắt bao bọc ba người vào bên trong.
Hồng Lăng xông về phía Đế Khâm Na Tịch, còn chưa tới gần thì đã bị đánh cho bay loạn trong không trung.
“Chủ nhân, ả ta mạnh hơn so với trước kia rồi, ngươi phải cẩn thận!”
Đế Khâm Na Tịch tà mị cười nói: “Cố Trường Khanh, hiện tại ta là chí tôn vương giả mạnh nhất trong thần văn giả hắc ám, không phân cao thấp với ngươi, ý kiến của ta ngươi hãy suy nghĩ đi!”
Cố Trường Khanh nhìn sương mù nói: “Vật này là người hay quỷ, đều chỉ có thể thuộc về Lam Tinh ta!”
Nói xong, ánh mắt hắn lạnh lẽo, hư ảnh Tử Thần vung lên Phá Không Chi Liêm bổ về phía Đế Khâm Na Tịch.
Liêm nhận mang theo quỷ khí âm trầm, hung hăng chém về phía cổ bà ta, hơi thở pha tạp quanh thân Đế Khâm Na Tịch cấp tốc khởi động, lưỡi dao băng trong tay bạo phát ra khí tức hàn băng lạnh thấu xương ngăn chặn hắn.
Loảng xoảng!
Hai lực lượng cường đại va chạm vào nhau, khí tức trong không gian như bị xé rách.
Cố Trường Khanh thúc giục thần văn lực, khí thế quanh thân đột nhiên điên cuồng xoắn lại, kết giới không gian cũng theo đó chấn động không thôi.
Rống!
Hư ảnh Bạch Hổ nhoáng lên, nhảy bổ về phía trước, hổ trảo dày dặn to lớn lăng không vung lên, khiến cho Đế Khâm Na Tịch liên tục lui về sau.
Từ Thần vung lên Phá Không Chi Liêm, vòng ra phía sau bà ta, cùng với Bạch Hổ uy thế bức người bắt đầu hai mặt giáp công.
Sương mù dày đặc vờn quanh bản thể Tần Đế trở nên nhạt đi, Cố Trường Khanh bỗng nhiên nghe được thanh âm lạnh lẽo: “Ngươi là ai?”
Cố Trường Khanh: “Tần Đế, ta là ai, chẳng lẽ ngươi không biết sao?”
Thanh âm lạnh lùng cuồng ngạo vừa dứt, sương mù đột nhiên tăng vọt, hắc khí cuồn cuộn không dứt, không ngừng biến hóa hình thái.
“Tần Đế!”
Cố Trường Khanh hét lớn, lại thả ra thần niệm tra xét ông ta.
Bản thể Tần Đế làm ra động tác nâng tay, thanh âm như vang vọng hỏi: “Ngươi là Lam Tinh đế chủ, vậy ta là ai?”
Cố Trường Khanh nhíu mày, trên mặt mang theo vẻ tức giận: “Tần Đế, ngươi không nhìn xem hiện tại có phải thời điểm thảo luận chuyện này hay không sao? Ta hỏi ngươi, mục đích ngươi phong ấn nơi này là vì sao?”
Tần Đế lộ ra ngũ quan giống phân thân như đúc.
Chỉ là ánh mắt lại thâm thúy hơn phân thân nhiều, ông ta đánh giá Cố Trường Khanh lên xuống, nghi hoặc nói: “Đây là chuyện ngươi nên hỏi?”
“Tần Đế?” Cố Trường Khanh giận tím mặt, hư không phía sau phát ra một tiếng gào thét.
Tần Đế không để tâm, đi về phía trước vài bước.
Sương mù phía sau giống như hàng nghìn hư ảnh, thấp thoáng còn lộ ra một bóng dáng mơ hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận