Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 407: Mục Tiêu Đồng Nhất

Chương 407: Mục Tiêu Đồng Nhất
Tòa nhà trung tâm, trong phòng hội nghị không khí ngưng trọng.
Hoàng Đế thăm dò biết được bản thể trở về, ngấm ngầm nói: “Được lắm, tỷ năm qua rồi, chuyện xảy ra cũng đã xảy ra, Tần Đế, ngươi đúng là uổng phí công sức!”
Tần Đế gãi mũi, không nghĩ tới phong ấn vừa giải đã bị hai đại đế chủ của Lam Tinh nhắm vào.
Sớm biết cái phân thân kia ý chí không kiên định như vậy, lại quỳ gối dưới váy đàn bà, khiến cho uy danh thiên cổ nhất đế của ông ta bại hoại đến cặn cũng không còn, thà rằng lúc ấy tùy tiện chỉ định một người thừa kế còn hơn.
“Lão già nhà ngươi đừng có nói ta, lai lịch của Ám Dạ Thần Phù, ngươi hẳn là biết một chút, trước tiên nói làm sao để đối phó đi!”
Vẻ mặt Tần Đế lúng túng, hận không thể phong ấn lần nữa.
Thật không có cách nào gặp người, ông ta chưa từng mê luyến gì với phụ nữ.
Cho dù có cũng không yếu đến mức bị trói lại rồi dùng roi quất, bị tách rời ra làm trò vui đi!
Cố Trường Khanh không để ý đến Tần Đế, vừa rồi nghe Y Toa Bối Nhĩ nhắc tới, hắn đã có hiểu rõ sơ bộ về lực phá hoại của Ám Dạ Thần Phù.
Nhưng trước mắt là phải tìm ra mấu chốt để phá phù.
Hắn nhíu mi, trầm tư nói: “Hoàng Đế tiền bối, phù văn ngươi hiểu rõ nhất, loại phù văn mang tính hủy diệt này rốt cuộc nên xuống tay từ đâu, cũng phải biết chút chứ?”
Hoàng Đế lắc đầu, thở dài: “Tinh Đế bệ hạ đề cao ta rồi, trận pháp ta hiểu rõ, nhưng phù văn khởi nguồn từ Vu Tộc, Cổ Thần Vu Tộc sớm đã toàn diệt từ vài kỷ nguyên trước, lần này chỉ có thể cố gắng chống chọi.”
Cơ thể Tần Đế lạnh lẽo, nhưng cũng vô kế khả thi.
Cố Trường Khanh đột nhiên nghĩ tới, lúc này truyền tin cho Y Toa Bối Nhĩ: “Thông báo cho toàn bộ các tộc trong vũ trụ, khởi động tất cả phòng ngự, chuẩn bị ứng chiến.”
Nhưng tin tức mà nền tảng Alpha thả ra này lại khiến Tây vũ trụ mỉm cười.
“Không phải chứ, đại quân của Nam vũ trụ đã tới biên cảnh, hiện tại lại bảo chúng ta khởi động phòng ngự?”
“Tinh hà ở Tây vũ trụ dù có rác rưởi hơn nữa cũng không đến mức bị xem thường đến mức này chứ, quá coi thường người khác!”
Lam Tinh nhân tộc nhìn thấy thông báo ào ào không dứt như thế thì cũng thấy khó hiểu.
“Cố Tinh chủ không ở đó, nền tảng Alpha lại tác oai tác quái!”
“Quá đáng, đây là có ý gì, chẳng lẽ quân viễn chinh sợ tình hình chiến đấu không đủ kịch liệt, ống kính khó nhìn nên mới cần làm như vậy?”
Nền tảng Alpha không có bất cứ giải thích gì.
Tắt trực tiếp ở Bắc vũ trụ, tất cả phần cuối trực tiếp chỉ có một dòng tin tức chuyển động như thế.
Khí tức quỷ dị khủng bố không ngừng lan tràn, sinh linh vũ trụ bắt đầu không bình tĩnh nổi nữa!
. . .
Đế Khâm Na Tịch chạy khỏi bí cảnh Bắc vũ trụ, một đường không dám dừng lại, thẳng đến một hoang tinh ở Tây vũ trụ mới thở phào nhẹ nhõm.
Bà ta đứng trong không trung, lấy ra Thần Phù, ánh mắt trong trẻo nhưng âm ngoan lạnh lùng nhìn về phương hướng Nam vũ trụ.
“Cố Trường Khanh, ngày chết của ngươi đã tới!”
Trong phút chốc, vạn tia sáng màu băng lam ở phía sau bà ta nổi lên.
Phong vân thổi quét, trên trời cao có từng tia chớp xẹt qua.
Ám Dạ Thần Phù vừa muốn rời tay, trong hư không đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
“Thế nào, không cần giúp đỡ sao?”
Khang Nạp tà ác trêu đùa.
Đế Khâm Na Tịch vội vàng giấu Thần Phù ra phía sau, đề phòng mà đứng cách ra một khoảng.
Ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn hắn ta: “Khang Nạp, Đấu La cổ tộc của ngươi không phải bị vây công sao, ngươi sao lại tới nơi này?”
Đế Khâm Na Tịch rất rõ ràng, Khang Nạp không phải một kẻ ngu xuẩn dễ khống chế như Ám Văn.
Hắn ta là tộc nhân loài bò sát máu lạnh.
Vì tư lợi cho bản thân, ngay cả em gái ruột cũng không tha.
Vẫn là ít chọc hắn ta mới tốt.
Khang Nạp nhìn chằm chằm bà ta, nói: “Đế Khâm Na Tịch, ta có thể giúp ngươi cùng nhau tiêu diệt Nam vũ trụ, mục đích của chúng ta là một!”
Đế Khâm Na Tịch cười lạnh: “Khang Nạp, mục tiêu của ngươi không phải là thay thế Nhân Tộc, chiếm lấy Lam Tinh sao? Ngươi thật sự muốn nhìn thấy nó bị hủy diệt?”
Khang Nạp nghe vậy thì càn rỡ cười lớn.
“Nhân Tộc đều tuyệt chủng rồi, Đấu La cổ tộc ta chính là nhân loại có trí tuệ nhất! Trong toàn vũ trụ, hành tinh giống với Lam Tinh còn có nhiều, lại tìm một cái là được!”
Đế Khâm Na Tịch đảo mắt, Khang Nạp nói không phải không có lý.
Ngược lại là bà ta, tuy rằng hấp thu toàn bộ thần văn lực của Ám Văn, nhưng muốn điều động Ám Dạ Thần Phù phóng ra uy áp lớn nhất thì vẫn không đủ.
Khang Nạp giống với Tần Đế, đều là chiến đế cấp chín mươi chín.
Nhìn qua hì rất thông minh, nhưng ở trong bí cảnh còn không phải bị Cố Trường Khanh ấn dưới đất mà đánh sao, chỉ cần cẩn thận ứng phó một chút, nói không chừng hắn ta có thể giúp mình một phen.
...
Lam Tinh, tòa nhà trung tâm.
Y Toa Bối Nhĩ kiểm tra ra được dị động cực nhỏ đến từ Tây vũ trụ, vội vàng truyền vào quang não của Cố Trường Khanh.
Cố Trường Khanh âm thầm kinh ngạc: “Nhanh như vậy!”
Đồng thời tiếp nhận được tin tức là Tần Đế và Hoàng Đế đều có sắc mặt ngưng trọng.
Cố Trường Khanh nói thẳng: “Bất kể thế nào cũng phải chống đỡ được.”
Sau đó để Y Toa Bối Nhĩ truyền lệnh, để Trương Hổ chuẩn bị rút về.
Ngô Duệ còn muốn đại triển thần uy, vừa nghe lời này thì kinh ngạc nói: “Cái gì, Đế Khâm Na Tịch lại muốn ngóc đầu trở lại?”
Triệu Phong khó hiểu: “Điều này không hợp lẽ thường!”
Chu Tước phản bác nói: “Nền tảng Alpha chuyên truyền lời nói của lão đại, ngay cả việc này mà ngươi cũng dám nghi ngờ?”
Lần này Trương Hổ lại bình tĩnh dị thường: “Không cần nghi ngờ, lời của lão đại không có bất cứ nghi ngờ gì, chúng ta dẹp đường hồi phủ là được!”
Những quân đoàn cổ tộc thần phục khác lại vô cùng khó hiểu.
Bọn họ lấy Lam Tinh vi tôn, thật vất vả mới có cơ hội biểu hiện, thấy Tây vũ trụ đã ở ngay trước mắt, một chiêu cũng không đánh mà cứ vậy quay trở về là làm sao?
Nhưng Trương Hổ lại nói: “Nếu Nam vũ trụ có chuyện thì tộc đàn các ngươi làm thế nào? Các ngươi theo chúng ta xuất chinh, mục đích là giúp Nam vũ trụ lập uy, nhưng điều kiện tiên quyết để lập uy chính là Nam vũ trụ phải còn tồn tại!”
Tất cả mọi người lâm vào trầm tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận