Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 422: Gurgon Đột Kích (5)

Chương 422: Gurgon Đột Kích (5)
Gurgon phát ra một tiếng rống, xuyên qua tầng mây tinh hệ mà tới.
Cả Bắc vũ trụ lại lần nữa rơi vào địa ngục.
Đế Khâm Na Tịch hơi sửng sốt, sau đó lớn tiếng phản bác: “Không liên quan gì tới ta, ta chỉ muốn Nhân Tộc Lam Tinh cùng nhau đi chết, chưa từng muốn gây tai họa cho toàn vũ trụ!”
Vẻ mặt Tần Đế hung bạo, cười lạnh một tiếng: “Thứ ngu xuẩn nhà ngươi, làm việc nào có từng nghĩ tới hậu quả, năm nó lúc ngược đãi ta cũng chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ có hôm nay đi!”
Tần Đế vung tay lên, dây thừng trong tay Thần Vũ Tuyết Oánh tròng lên cổ Đế Khâm Na Tịch.
Đế Khâm Na Tịch sử dụng hàn băng lực, muốn đóng băng lại mảnh không gian này, sau đó nhanh chóng chạy trốn.
Nhưng bà ta đã quên, lúc này Tần Đế chính là bản tôn, vô số băng nhận vừa mới xuất hiện đã bị Tần Đế dồn ép đến không còn lại gì, phương hướng thay đổi, không có cái nào chạm tới người ông ta!
A!
Đế Khâm Na Tịch phát ra một tiếng hét đau đớn.
Đau đớn này còn chưa qua đi, trên ngực lại bị mạnh mẽ đánh một chưởng!
“Ngươi cũng xứng được gọi là thần văn giả?”
Tần Đế thành thạo trói bà ta thành hình mai rùa.
Tứ chi bị Tần Đế chặn lại, ép chặt trên thân cây khô.
Bị trói kiểu mai rùa, thân hình diêm dúa nóng bỏng của Đế Khâm Na Tịch hiện ra rõ ràng, khiến cho người ta nhịn không được suy nghĩ bậy bạ, nhưng bà ta càng giãy dụa thì bộ phận xấu hộ lại bị dây thừng xiết lại càng chặt.
Tần Đế nhìn hai má đỏ bừng của bà ta, ngón tay nâng cằm bà ta lên, châm chọc nói: “Đế Khâm Na Tịch, ngươi thích như vậy chứ, vậy thì để ngươi cảm nhận một chút!”
Nói xong, hai tay vòng qua nách bà ta, dùng dây thừng còn thừa trói lại hai tay bà ta, buộc thắt nút lên thân cây.
Động tác của Tần Đề càng chậm rãi, Đế Khâm Na Tịch càng bi phẫn, nghiến răng nghiến lợi kêu gào.
“Tần Đế, ngươi là đồ hèn nhát! Thả ta ra! Ngươi dùng sức mạnh cũng vô dụng, ta căn bản xem thường ngươi, sẽ không để ngươi đụng vào một đầu ngón tay của ta!”
Ba!
Ba! Ba!
Tần Đế hung hăng cho bà ta ba cái bạt tai.
Hai ngón tay sờ xuống nút thắt ở bụng dưới của bà ta.
Trên mặt lộ ra nụ cười chế giễu, ý tức nghiền ngẫm càng ngày càng đậm.
...
Y Toa Bối Nhĩ vừa mới tìm được khí tức của Ngục Ma thì đế bắt được một màn này của Tần Đế và Đế Khâm Na Tịch.
Đế Khâm Na Tịch vốn có dáng người diêm dúa, thủ pháp trói chặt kiểu này càng làm cho sống lưng bà ta thẳng tắp, thân hình lồi lõm rõ ràng bị lộ ra không xót chút gì.
Cố Trường Khanh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Trực tiếp lên đi, Đế Khâm Na Tịch nên đền tội cho những việc bà ta đã làm!”
Trong nháy mắt, toàn bộ vũ trụ đều nhìn thấy màn biểu diễn của Tần Đế.
Trong tay ông ta cầm cốt đao, xẹt qua hai má mê người của Đế Khâm Na Tịch, dừng trên xương quai xanh của bà ta.
“Tên điên nhà ngươi! Mau thả ta ra!”
Đế Khâm Na Tịch rốt cuộc từ trên người người đàn ông này ngửi thấy hơi thở thị huyết và giết chóc.
Nhưng hiện tại Khang Nạp lại bị người của Hắc Ngục điện đường bao vây, căn bản không lo được cho mình.
Đế Khâm Na Tịch bắt đầu hạ thấp tư thái, dùng thanh âm mị hoặc nói: “Tần Đế, ta đáp ứng tất cả yêu cầu của ngươi, ngươi thả ta ra được không?”
Tần Đế tàn nhẫn nói: “Yêu cầu của ta? Chính là chơi chết ngươi!”
Cốt đao xuyên thấu qua da thịt ở xương quai xanh bên phải bà ta, máu tươi theo làn da trơn bóng nhẵn nhụi của bà ta chảy xuống ướt đẫm quần áo mỏng manh.
Tần Đế thúc giục thần văn lực hóa thành dây thừng, xuyên qua da thịt bên trong phần xương quai xanh.
A A A!
Đế Khâm Na Tịch thúc giục hàn băng lực đông lại miệng vết thương, thở phì phò từng ngụm.
Đôi mắt xinh đẹp mang theo thần sắc thống khổ khiến người phát nghiện, tiếp tục cầu xin tha thứ: “Tần Đế, ngươi cũng muốn đoạt lại vị trí Lam Tinh đế chủ đúng không? Ta giúp ngươi!”
Tần Đế lạnh mặt, cốt đao trong tay lại đâm thêm một nhát.
A A!
Đế Khâm Na Tịch suýt nữa đau đến ngất đi, nhưng bà ta còn chưa ý thức được, Tần Đế đối với bà ta ngoại trừ hận thì không còn hứng thú nào khác.
“Tần Đế, ngươi càng hận ta càng chứng minh trong tim ngươi có ta, thả ta ra, ta sẽ thỏa mãn tất cả yêu cầu của ngươi!”
Khuôn mặt Tần Đế phát lạnh, nhếch miệng nở nụ cười, dùng cốt đao nhỏ máu chỉ về phía Thần Vũ Tuyết Oánh.
Không nhanh không chậm nói: “Đế Khâm Na Tịch, thứ rác rưởi như ngươi lại sinh ra được một cô con gái tốt, ta cần ngươi làm cái gì, con gái ngươi yêu ta đến thảm, ta thu nhận cô ta không phải tốt hơn thu ngươi sao?”
Đế Khâm Na Tịch nghe vậy, đôi mắt như nứt ra, trong mắt cơ hồ nhỏ ra máu.
Cho dù toàn vũ trụ đại nạn giáng lâm, nhưng dưa nên ăn thì vẫn phải ăn.
Tất cả sinh linh thấy Tần Đế nói vậy thì khiếp sợ đến trợn mắt há mồm.
“Sinh thời có thể nhìn thấy Tần Đế tự tay đâm Đế Khâm Na Tịch, ta sống không uổng phí!”
“Chậc chậc, Tần Đế thật hăng hái, nhìn trình độ thuần thục của kỹ xạo trói chặt này, bình thường chơi cũng không ít!”
“Nền tảng Alpha rất hăng hái, việc xấu trong nhà thật không sợ bị truyền ra ngoài, Tần Đế nói thế nào cũng là Lam Tinh đế chủ, cứ như vậy phát lên thích hợp không?”
“Xem mà ta cũng không sợ Gurgon nữa rồi, trời ạ, trừng trị Đế Khâm Na Tịch như vậy, cho dù là ‘chuyên gia não bổ’ như ta thì ta cũng không nghĩ tới!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận