Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 425: Không Hổ Là Tiểu Công Chúa Của Nhân Tộc

Chương 425: Không Hổ Là Tiểu Công Chúa Của Nhân Tộc
Hư không phía sau Cố Nghiên Nghiên, cự tượng Thập Điện Diêm La giống như bản tôn buông xuống, uy áp âm trầm khiến cho mảnh không gian này hoàn toàn trở thành âm gian.
Các Ty của Thập Điện Diêm La giống như một dây chuyền vận chuyển vô cùng trôi chảy.
Những khu vực có người chờ đợi xung quanh lấy Tinh Hà Tỏa Liên của Thích Ngọc Na làm tuyến đường, các loại sinh linh hoàn toàn không cần dùng năng lượng trong cơ thể trống rỗng của mình mà là xếp hàng theo thứ tự, đợi cho một đời tiếp theo mở ra.
Thích Ngọc Na chỉ vào đại sảnh làm việc kỳ lạ kia, cười nói: “Lão đại, ta cảm thấy ý tưởng của Nghiên Nghiên không tồi, làm như vậy hiệu suất cũng cao!”
“Ngươi xem, kẻ bị cho vào chảo dầu kia, chỉ cần vớt ra là có thể đưa vào Hỏa Hình địa ngục, nướng xong thì có thể trực tiếp chuyển tới bên dưới cối xay xoay một vòng là có thể tiến vào hệ thống luân hồi, không chậm trễ chút nào!”
Thích Ngọc Na giới thiệu xong, Nghiên Nghiên cũng chạy tới.
Trong tay còn cầm một cái quang não lớn bằng bàn tay, bên trên có một cây bút phán quan đang lơ lửng, đang không ngừng mà viết viết vẽ vẽ.
Mỗi một bút hạ xuống, cánh cửa giới thành của Tinh Hà Tỏa Liên sẽ mở ra, phóng xuất ra một nhóm sinh linh tiến vào quy trình tiếp theo.
“Baba, ngươi xem, làm như vậy hiệu quả cao nhất, chúng ta rất gỏi đúng không!”
Cố Nghiên Nghiên cười đáng yêu, đôi mắt cong như trăng khuyết, tinh quang lóng lánh, khiến cho người ta không đành lòng trách móc nặng nề.
Cố Trường Khanh dùng hai tay xoa mặt bé, không nói được gì.
Hắn thanh giọng, cuối cùng vẫn là đưa ra nghi vấn của mình.
“Tiếng Khóc của A Tì địa ngục là lớn nhất, Vãng Sinh đài phải có tiếng cười vang nhất, cái hệ thống này của các ngươi sao lại yên tĩnh như vậy?”
Cố Nghiên Nghiên: “Hình thức yên tĩnh, trừ ta ra, ai cũng không nghe thấy. Baba, ta cao minh chứ?”
Thích Ngọc Na: “Lão đại, Nghiên Nghiên nói như vậy sẽ không làm phiền dân chúng, ha ha, ha ha ha!”
Cố Trường Khanh vậy mà không nói được lời nào.
Hắn nâng tay chỉ vào một hư ảnh đang lơ lửng, lại hỏi.
“Linh hồn sau khi tinh lọc phải đi luân hồi, những hư ảnh qua lại không ngớt này là có chuyện gì?”
Thích Ngọc Na: “Là công nhân tạm thời thôi, ta từ địa ngục kéo họ ra.”
Cố Nghiên Nghiên: “Baba yên tâm, đây là nhân viên ngoài biên chế 24 tiếng không ngừng nghỉ, không cần tiền lương.”
Trên đầu Cố Trường Khanh hiện lên một dấu hỏi chấm, như vậy cũng được?
Cố Nghiên Nghiên nhanh chóng bổ sung: “Baba, yên tâm đi, đợi hạng mục này hoàn thành, ta sẽ luận công đi ban thưởng, để cho bọn họ tự mình lựa chọn thân phận của kiếp sau.”
Thích Ngọc Na ở phía sau, nhạt nhẽo cười gật đầu.
Cố Trường Khanh đã không biết nói cái gì mới tốt.
Hắn chỉ muốn cho con gái lợi dụng thần văn mà bé thức tỉnh để mau chóng độ hóa vạn giới sinh linh, miễn cho ảnh hưởng đến tiến độ luân hồi của vũ trụ.
Không nghĩ tới, hai người này, dưới hàng vạn ngân hà mà lại dám tự mình tạo ra một tòa địa ngục.
Mấu chốt là địa ngục này còn còn dùng phương thức làm việc siêu hiện đại hóa.
Không cần chi phí, tiền lời cao, không có khiếu nại, độ hài lòng cao tới trăm phần trăm!
Cố Trường Khanh cẩn thận quan sát tòa địa ngục này, thấy bên ngoài cửa vào có bảng hiệu viết “U Minh Chi Lam”, ngoài cửa ra của Vãng Sinh đài cũng viết “Mộng Chi Lam”, hắn lại lần nữa tràn đầy nghi hoặc.
Thích Ngọc Na dùng khuỷu tay đụng vào Cố Nghiên Nghiên, hất cằm vài cái.
Khuôn mặt núng nính thịt của Cố Nghiên Nghiên cười lên, trẻ con nói: “Đây là in ấn ký tôn trọng Lam Tinh lên linh hồn của bọn họ, baba, Lam Tinh chi mộng mộng chi Lam, đây không phải là điều ngươi từng nói với ta sao?”
Cố Trường Khanh hoàn toàn không còn nóng nảy nữa.
Con gái quả thực thông minh, làm mọi chuyện cũng rất trẻ con, nhưng bản thân mình muốn tức giận lại hoàn toàn không tức được.
Thích Ngọc Na vỗ gáy, ngắt lời nói: “Lão đại, ngươi tới đây để kiểm tra công việc sao? Đừng lo lắng, dây chuyền sản xuất này sẽ không có sai sót đâu!”
Cố Trường Khanh lúc này mới nhớ ra ý muốn của mình khi tới đây.
Mở bàn tay, thả ra tất cả tàn hồn của sát thủ Hắc Ngục điện đường, giao cho Cố Nghiên Nghiên.
“Hỗ trợ thêm một đội, trước tiên sắp xếp cho bọn họ, nơi giáng thế vẫn là Lam Tinh, đời đời kiếp kiếp đều là Nhân Tộc!”
Cố Nghiên Nghiên thấy Cố Trường Khanh không khiển trách mình, vui vẻ nhận lấy, nâng tay vung lên, nhân đạo lập tức quang mang đại thịnh, vài tia sáng trắng bay tới, tiếp bọn họ rời đi.
“Baba, ngươi ở chỗ này không phát huy tốt được, ngươi nhanh đi bận việc của mình đi!”
Cố Nghiên Nghiên thi triển lực lượng của Thập Điện Diêm La căn bản không tốn sức, hơn nữa tâm chơi đùa của bé nặng, thường xuyên chơi đùa với những thần hồn đã được qua tinh lọc này, in lên các loại ấn ký cho bọn họ.
Mấy thủ hạ yêu ma quỷ quái của Thích Ngọc Na cũng có tâm tranh thủ đường tắt để mình có thể chuyển thế làm người, không thể không vuốt mông ngựa.
Đây đâu phải là làm việc không có tạp âm, rõ ràng là hai người sợ những tên không quản được miệng mình lại lỡ miệng nói ra cái gì mà thôi.
Cố Trường Khanh quả thực có việc cần làm, hắn còn muốn đi thuyền cứu nạn Côn Luân để đưa các thần văn giả kia ra, chuẩn bị toàn lực ứng phó với sự gây hấn của Gurgon.
Chỉ là chân trước hắn vừa đi, cửa vào của U Minh Chi Lam lại bạo phát ra những tiếng tranh cãi kịch liệt.
Cố Trường Khanh ngưng thần nghe, thì ra là có vài sinh linh chen hàng, dẫn đến tranh chấp.
Tinh Hà Tỏa Liên vang lên leng keng, một thanh âm lanh lảnh hô lên: “Còn muốn tiếp tục tục luân hồi không, không muốn làm người thì nhanh cút!”
Tiếng ồn ào lập tức yên tĩnh.
Thanh âm của Cố Nghiên Nghiên vang lên: “Na Na a di, mau nhìn, cái kia đẹp đấy, ta muốn nó làm sủng vật của ta!”
Cố Trường Khanh hé ra một khe nứt không gian nhỏ để nhìn, chỉ thấy Thích Ngọc Na tế ra một đồ án mặt cười đáng yêu, ấn lên trên cái thần hồn kia.
Cố Nghiên Nghiên vui vẻ vỗ tay khen ngợi: “Tộc bò sát là ghê tởm nhất, âm hiểm, còn muốn thay thế Nhân Tộc chúng ta, Na Na a di, tiêu hủy tất cả bọn chúng đi!”
Thích Ngọc Na vui vẻ cực kỳ, âm thanh tán thưởng vang lên: “Không hổ là tiểu công chúa Nhân Tộc, giống loài không hữu hảo đối với Lam Tinh chúng ta thì đều phải diệt sạch, ha ha, sướng, quá sung sướng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận