Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 427: Bảo Vệ Lam Tinh

Chương 427: Bảo Vệ Lam Tinh
Tinh vực Lam Tinh, mây mũ giăng kín.
U Minh Chi Vực càng lúc càng lớn, thân ảnh nho nhỏ của Cố Nghiên Nghiên như điện quang vòng quanh, thần văn Thập Điện Diêm La đã được toàn lực sử dụng, không ngừng dẫn độ vô số vong linh tiến vào luân hồi chuyển sinh.
Hắc khi của Bách Quỷ Dạ Hành đế giáp của Thích Ngọc Na che phủ, Tinh Hà Tỏa Liên thi thoảng lại phát ra âm thanh đoạt mệnh, nơi đó là điểm cuối của tử vong, lại là khởi điểm của tân sinh, thật giống như quỷ khí âm trầm ở địa ngục.
Quỷ bí ám ảnh trùng trùng điệp điệp, vong linh chi diễm đen tối âm u.
Một màn này khiến cho vô số thần văn giả quyết tâm chịu chết sợ hãi, lại đồng thời cũng có tâm sinh hướng tới.
Cố Trường Khanh bay lên, đứng trong hư không, phát ra đạo đế chỉ đầu tiên của quân đoàn liên hợp vũ trụ: “Tất cả sinh linh nghe lệnh, không tiếc tất cả, giết chết quái vật ngoại vực Gurgon!”
Lúc này Gurgon so với trước đó càng thêm táo bạo.
Rống Rống Rống!
Nó rống giận nhảy dựng lên, xẹt qua mấy tinh hệ lớn dày đặc trong vũ trụ, điên cuồng đã bay, xét nát, ném đi…
Ngay sau đó, nó tàn bạo xé ra một khe nứt không gian, xuất hiện ngay dưới bầu trời của Nam vũ trụ!
Một nửa Nam vũ trụ giống như bị che lấp bởi một tấm mành, nháy mắt lâm vào hắc ám, thân thể đen thẫm chi chít cùng với tiếng gầm khủng bố, điên cuồng trấn sát.
Hai trong mắt đỏ tươi như nhỏ máu bắn ra hung quang như điện như đuốc, khinh thường mà nhìn phế tích đã thay hình đổi dạng sau khi bị co rút.
Khặc khặc khặc!
Rống! Rống!
Người sống sót của Nam vũ trụ thấy Cố Trường Khanh phi thân nghênh đón, sợ hãi trong lòng nhất thời tiêu tán.
“Giết!”
Cố Trường Khanh âm trầm hét to, toàn lực thúc giục tất cả thần văn tự thân, trong phút chốc, cự tượng Tử Thần, Minh Thần, Cốt Đế, Tổ Kỳ Lân, Ma Đồng, Hắc Long, Bạch Hổ từ hư không phía sau hắn bay lên, nhảy vọt vào không trung.
Oanh!
Tiếng sấm điên cuồng đinh tai nhức óc, nửa vũ trụ đều kịch liệt chấn động.
“Tiểu Hắc, ngươi cũng đi!”
Rống!
Cố Trường Khanh vung tay lên, Hắc Long bành trướng lên thành mấy trăm vạn trượng, ngâm dài uốn lượn, không đợi mọi người phản ứng lại, long tức nóng rực như nham thạch đã phun thẳng tới mặt Gurgon.
Cạc cạc!
Gurgon nâng lên chân trước to như trụ chống trời, một trảo nện xuống kìm chặt lại, nó để tới trước mặt nhìn chằm chằm trong chốc lát, sau đó tiện tay vứt tới một không gian phía sau.
Phá Không Chi Liêm của Tử Thần cắt rời không gian, bổ về phía cự trảo của nó, chỉ nghe nổ “rắc” một tiếng, Phá Không Chi Liêm gãy thành hai đoạn.
. . .
Mắt thấy Gurgon lông tóc vô thương.
Trương Hổ, Triệu Phong, Ngô Duệ còn có Chu Tước, Thao Thiết đều nhanh chóng trở nên ăn ý, toàn lực thúc giục thần văn tự thân, thổi quét sát khí vô tận, xếp hàng đánh úp về phía mắt của Gurgon.
Tám tay của Ma Đồng đồng thời xuất hiện, vũ tiến chỉ ngắm vào đôi mắt của nó mà bắn, nhưng khiến người khác cảm thấy kỳ lạ chính là, Gurgon chỉ nhắm mắt lại, vũ tiễn đã bị cản trở về.
“Chẳng lẽ thứ này không sợ hãi thần văn lực?”
“Thần văn lực của Tinh Đế bệ hạ đều đạt tới 100% độ phù hợp với đồ đằng, nếu ngay cả hắn cũng không được thì những người khác chẳng phải càng không chịu nổi một kích sao!”
Ngay khi tất cả sinh linh đang vô cùng kinh ngạc, mấy người Trương Hổ đã bị một cái hắt hơi của Gurgon đánh cho bay về.
Trương Hổ gầm lên giận dữ: “Đều tránh ra, nhìn ta đây!”
Tiếng nói vừa dứt, y đã thúc giục Ma Thần Chi Chùy, đưa nới tất cả lôi điện có trong một phương vũ trụ.
Ca ca!
Oanh! Ầm! Ầm!
Mũi nhọn của lôi điện trong vũ trụ đan vào nhau như mạng nhện, dưới sự lôi kéo từ Thần Phong Chi Dực của Triệu Phong, lấy khí thế vạn quân tấn công Gurgon.
Những thần văn giả khác cũng tận hết sức lực.
Vào lúc lôi đình màu tím đen áp tới, mọi người đồng loạt lui về sau, nghẹn họng nhìn trân trối mà chờ đợi hiệu quả một kích cuối cùng của Ma Thần Chi Chùy.
Không nghĩ tới Gurgon hé miệng ra, trực tiếp nuốt lôi đình đủ để phá hủy mấy cái tinh hệ kia vào bụng.
Ùng ục!
Nó còn nấc lên một cái, tham lam mà nhìn về phía Trương Hổ.
“Mẹ nó! Cái quỷ gì! Ta còn cần cái chùy này làm gì!”
“Aiz! Hổ Tử, tránh ra, nhìn ta đây!”
Hầu Vương chân giẫm lên Bộ Vân Ủng, Đấu Chiến Ma Thần đế giáp hào quang nở rộ bắn ra, giết về phía giữa trán của Gurgon.
Mọi người nín thở ngưng thần, cùng chờ đợi kỳ tích xuất hiện.
Không nghĩ tới Gurgon nhấc bàn tay lên, suýt chút nữa đã xem Hầu Vương như một con côn trùng mà đập nát trong lòng bàn tay.
Triệu Phong, Ngô Duệ, Chu Tước, Thao Thiết, ánh sáng thất thải đồng thời sáng lên.
“Đó là Bất Diệt Thần Hoàng đế giáp, Thiên Khung thần văn, Thần Phong Chi Dực!”
“Long Thần đế giáp, Tốn Phong thần văn, còn có Long Chi Nghịch Lân cũng đã sử dụng!”
“Chói mắt nhất chính là Cửu Dương đế giáp, Kinh Vũ thần văn, dưới sự phụ trợ của Nghê Hoàng Vũ Y, chắc là sẽ có tác dụng!”
“Ma nhìn, đó là Chiến Thần Phủ! Uy lực của Thần Thú đế giáp, lại thêm cả khí tức giết chóc của Hạo Thiên thần văn, đủ để khai thiên lập địa!”
Thủ hạ của Cố Trường Khanh là tứ đại chiến tướng, dưới ánh mắt chăm chú tha thiết của các sinh linh, hóa thân thành tứ đại sát thần, cuốn theo sát khí diệt thế khiếp người, đánh tới trước mặt Gurgon!
Loảng xoảng!
Oanh!
Mỗi một góc vũ trụ đều cảm nhận được rung động cực lớn.
Khí tức làm cuộn trào cả tinh hệ ầm ầm bắn ra tứ phía, Hoàng Đế và Tần Đế thấy thế thì đồng thời sửng sốt, Ngục Hoàng đế giáp và Hắc Ngục đế giáp đồng thời phụ thể.
Hai chiến đế cấp chín mươi chín bộc phát ra khí thế mạnh mẽ, khóa chặt những làn sóng không khí tại một phương không gian, sau đó ngưng tụ thành một bó, phản xạ quay về nơi cổ họng của Gurgon.
Sương mù các màu xuyên qua đan vào nhau, sóng lớn cuồn cuộn, mũi của Gurgon bị nổ ra một lỗ máu, máu phun ra tung tóe.
Gurgon nóng này nâng lên chi trước, gắt gao ngăn cản sự xung kích của hai đại đế chủ của Lam Tinh, phát ra tiếng kêu rên thống khổ.
Rống!
Ngao ngao!
Ngay sau đó, huyết đồng đỏ tươi của nó đột nhiên dừng lại, nhe răng xé mở hư không, vùng vẫy cơ thể khổng lồ, tách ra khỏi các thần văn giả ở bốn phương tám hướng.
Giống như một đứa trẻ có tâm trạng bùng nổ, giống như muốn tìm kiếm đồ chơi trong rương đồ chơi của mình, nó giãy giục trong mấy cái tinh hệ vừa sống sót qua khỏi tai nạn của Nam vũ trụ, dùng lực mà khuấy động rồi quăng đi.
“Nó đang tìm cái gì?”
Cố Trường Khanh nghi ngờ giây lát, đáy lòng đột nhiên kinh hãi.
Hắn phi thân lên, đồng thời truyền âm của Từ Thi Tình cũng truyền tới thần hải.
“Bảo vệ Lam Tinh!”
“Bảo vệ Lam Tinh!”
Nhân Tộc Lam Tinh kinh hãi vạn phần, bí ẩn quanh quẩn trong đầu nhất thời đã có đáp án.
Bạn cần đăng nhập để bình luận