Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 429: Sự Đồng Lòng Của Vạn Linh

Chương 429: Sự Đồng Lòng Của Vạn Linh
“Là trăng máu?” Tần Đế kinh ngạc hô.
Hoàng Đế liếc ông ta một cái: “Huyết Nguyệt vẫn bị phong ấn đã bị lãng quên, không nghĩ tới hành động này của Cố Tinh chủ vậy mà lại là…”
Hai người đấu võ mồm quy về đấu võ mồm, sau khi thấy rõ tình thế thì vẫn là trước tiên đứng ở bên người Cố Trường Khanh.
Não bộ của vũ trụ vạn linh đều sắp bị đốt cháy rồi, ai cũng không phản ứng kịp.
Mắt thấy ánh sáng đỏ yếu đi, trăng máu lơ lửng giữa trời, giống như một vầng trăng cực lớn hấp thu máu tươi no đủ, lại giống như một con mắt thị huyết đang dò xét chúng sinh.
Trong khí tức quỷ dị, một hư ảnh u tối không rõ dần dần hiện ra.
Gurgon hung tợn trừng mắt nhìn Cố Trường Khanh, đôi mắt thú vốn dĩ có màu đỏ của nó lúc này đã ảm đạm không ánh sáng, nhưng thù hận so với lúc trước lại nhiều hơn vài phần.
Rống Rống Rống!
Trong chớp mắt nó dựng người lên, lại xé mở không gian, vươn ra móng vuốt không được trọn vẹn, chụp về phía Lam Tinh.
Nhưng ngay lúc nó tiếp xúc gần với ánh sáng màu đỏ thì lại đau đớn đến mức kêu ngao ngao, rụt trở về.
Hư ảnh trong huyết nguyệt kia ngày càng rõ ràng, cuối cùng biến thành một bóng người mặc áo choàng, xông về phía Cố Trường Khanh vẫn chưa giải trừ được nghi hoặc.
Khí thế quanh thân Cố Trường Khanh tăng vọt, tăng thẳng tới Siêu Thoát chi cảnh đỉnh phong, chỉ số tiềm năng trong nháy mắt tăng lên bốn vạn điểm.
Hàng vạn hàng ngàn hòa quang hội tụ không ngừng biến hóa, cuối cùng biến thành những mũi nhọn không màu, chuyển động trên Quỷ văn đế giáp của hắn.
“Tinh Đế bệ hạ đây là! Cảnh giới mới! Như thần giáng lâm!”
Lời này của Hoàng Đế vừa dứt, bốn phía đều kinh ngạc!
Trương Hổ cười ra nước mắt, nghẹn ngào nói: “Lão đại, ngươi dọa chúng ta như vậy coi có được không?”
Chu Tước nhéo lên cánh tay y một cái, trào phúng nói: “Hừ, lá gan còn không lớn bằng con gà, ngươi là đàn ông sao?”
Cơ thể Triệu Phong mềm nhũn: “Không phải, lão đại, phương thức tu luyện tăng lên thực lực nhiều như vậy, vì sao ngươi nhất định cứ phải chọn kiểu hắc hóa này?”
Thao Thiết chỉ chỉ trăng máu trước mắt, hỏi: “Đây không phải là đỏ hóa sao?”
Ngô Duệ vô tâm vô phế cười: “Đúng vậy, lão đại của chúng ta có một trái tim đỏ hướng về Lam Tinh, lúc nào thì hắc hả?”
Hầu Vương lộ vẻ mặt hâm mộ, quỷ văn của Cố Trường Khanh đã đạt tới Tiên Thiên, bản thân muốn đuổi kịp hắn còn không biết phải tu luyện bao nhiêu kỷ nguyên!
Trái tim treo tới cuống họng của Nhân Tộc Lam Tinh, lúc này mới vững vàng rơi xuống trong ngực.
“Ta không hoài nghi Cố Tinh chủ!”
“Ta cũng vậy!”
“Vừa rồi ta còn sợ hắn bị mấy cổ tộc kia nhắm vào, hù chết ta.”
Tín hiệu trực tiếp của nền tảng Alpha có xu thế ổn định, tất cả sinh linh cũng không biết nói gì cho phải.
Cố Trường Khanh chậm rãi mở to mắt, cảm thụ được chỉ số tiềm năng vẫn còn đang tăng lên của mình, trong lòng đã có chút hiểu rõ.
Đột phá bốn vạn điểm chỉ số tiềm năng, giờ phút này hắn đã đột phá Siêu Thoát Chi Cảnh.
Tới cảnh giới kế tiếp. về phần cảnh giới này, Cố Trường Khanh gọi nó là Thần Lâm.
Khuôn mặt Cố Trường Khanh nghiêm nghị, hét to: “Giam cầm Gurgon lại! Giết nó! Báo thù rửa hận cho vạn linh đã chết!”
“Vâng!”
“Vâng!”
...
Mệnh lệnh chấn động vũ trụ xuyên qua trời cao, quanh quẩn trong thời không hỗn loạn, âm thanh này từng được rất nhiều cổ tộc xem như thần tích mà truyền thừa xuống.
Có người gọi là “Tiếng thở dài của thần”.
Có người nói là “Lôi đình phẫn nộ của thần”.
Còn có người cho là “Khu Ma Chú của thần.”
Cho đến giờ phút này, những người vẫn còn đang mơ mơ màng màng mới hoàn toàn phản ứng lại, đây là lời kêu gọi thắng lợi của liên quân vũ trụ do Cố Trường Khanh dẫn đầu.
Con ngươi của Y Toa Bối Nhĩ co lại, hét lớn: “Côn Luân có dị động!”
A Nhĩ Nặc Hàn nhìn thấy khí tức cường đại từ đỉnh Côn Luân đang khuếch tán ra bên ngoài, trực tiếp truyền tin cho Cố Trường Khanh.
Cùng lúc đó, Nam vũ trụ đột nhiên xuất hiện hai trùng động lớn.
Lần lượt liên kết với Bắc vũ trụ và Đông vũ trụ.
Y Toa Bối Nhĩ lại thúc giục Cơ Giới Chi Tâm, ngược hướng theo dõi, lần này tuyệt đối không thể xuất hiện thêm biến cố!
Khiến mọi người khiếp sợ chính là, trong trùng động không xuất hiện vật gì ở ngoại vực.
Mà là tinh bàn đến từ Bắc vũ trụ và kết tinh thần bí được cổ tộc Đông vũ trụ tôn sùng là chí bảo thần thánh.
Hai thánh vật này đồng thời bay về phương hướng Côn Luân, chốc lát sau, phương hướng Côn Luân xuất hiện thần quang chói mắt, thẳng hướng trời cao.
Oanh! Ầm! Ầm!
Thanh âm đinh tai nhức óc, vang vọng toàn vũ trụ.
Trên Lam Tinh, tất cả sông ngòi đều điên cuồng gào thét, tinh thần lực của Nhân Tộc đột nhiên tăng vọt trong chớp mắt, trong ý thức giống như có thứ gì đó sinh sôi.
“Bí mật của Lam Tinh sắp được tiết lộ rồi sao?”
“Nơi đó là Côn Luân, là cấm địa Tổ Long của nhân tộc, nơi đó rốt cuộc ẩn giấu cái gì!”
“Minh châu trên vực tuyết, xuất hiện thần tích rồi!”
Vũ trụ vạn linh đều vô cùng khẩn trương, kiễng chân trông ngóng!
Gurgon phát ra tiếng rống giận kịch liệt, lần lượt đánh vỡ không gian giam cầm.
Nhưng thần văn giả toàn vũ trụ tập kết lại lại tiếp tục giam cầm nó lần nữa, vố số máu thịt của mọi người bay tứ tung, cũng không có sinh linh nào lùi về sau một bước.
“Chết vinh còn hơn sống nhục, ta lúc sinh thời đã nhìn thấy được cảnh tượng tất cả sinh linh vũ trụ vạn người một lòng!”
“Chúng ta tập kết xong cũng sẽ hiến tế sinh mệnh của bản thân, chỉ vì để vũ trụ của chúng ta tiếp tục tồn tại!”
“Mục Vân cổ tộc báo cáo!”
“Dương Nhận cổ tộc trong một phút nữa sẽ tới chiến trường!”
“Một lượng lớn viện quân của Cô Tần cổ tộc trước tiên tới chi viện, hãy nhớ kỹ chúng ta!”
“Nơi có Cô Thần sao có thể thiếu được Quả Túc cổ tộc, xuất phát đi, vũ trụ!”
“Còn có chúng ta, còn sống cũng không nổi danh, bị diệt thì diệt đi, luôn có mọi người thay chúng ta sống tiếp!”
“Chúng ta là người vô danh, từng sống ở một góc của Bắc vũ trụ, bảo vệ vũ trụ cũng có một phần lực của chúng ta!”
“Làm người không chịu khuất nhục cuối cùng của Tây vũ trụ, không sợ chết với có thể hướng đến sống, chúng ta hy vọng đời sau sẽ làm một người!”
“Trung vũ trụ cũng không phải kẻ yếu, lưu lại hai người, những người khác toàn bộ tập hợp, ha ha, chúng ta có đủ hào khí không?”
“Cổ tộc rác rưởi tham sống sợ chết của Bắc vũ trụ đến rồi đây, qua trận chiến này, đừng có gọi chúng ta là sâu bọ nữa nghe chưa?”
“Có thể tác chiến cùng huynh đệ các tộc chưa từng gặp mặt, bảo vệ tất cả căn cơ của vũ trụ chúng ta, không có gì tủi hờn cả, toàn tộc tiếp lên, tuyệt đối không lùi bước!”
Lúc bấy giờ, toàn bộ vũ trụ sinh linh đều đang nỉ non…
Bạn cần đăng nhập để bình luận