Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 433: Hành Tinh Mẹ

Chương 433: Hành Tinh Mẹ
Cửu Tiêu Phệ Hồn Thương của La Hầu phá không mà tới, tự mang sát khí huyết sắc vô tận, cùng với hư ảnh Phệ Hồn Thương mà Cố Trường Khanh thúc giục như hợp hai làm một, một kích trúng mục tiêu là mệnh môn của Gurgon.
Chỉ là tất cả mọi người đều cực kỳ khiếp sợ, trong hư không bỗng nhiên hiện ra bóng dáng một người đàn ông mặc pháp bào màu đen, quanh thân sát khí cuồn cuộn, hơi thở giết chóc vô cùng mạnh mẽ.
Những thần văn giả yếu đuối không thể chống nổi, đều tránh né về bên cạnh tam đế của Lam Tinh.
Tần Đế kinh ngạc hô lên: “Ngươi là La Hầu?”
Hoàng Đế cũng có chút không bình tĩnh nổi: “Vô số kỷ nguyên trước đây, La Hầu sớm đã rời khỏi Lam Tinh, không biết tung tích, sao bỗng dưng lại xuất hiện ở chỗ này?”
Mấy người Trương Hổ cảnh giác mà nhìn hư ảnh xuất hiện trong hư không kia, thả ra thần niệm, tìm kiếm bản thể của La Hầu ở chỗ nào.
Cố Trường Khanh lạnh nhạt nói: “Không cần tìm, hắn không ở trong ngũ phương vũ trụ này.”
“Ha ha ha!” La Hầu cao giọng cười to, nói: “Thật sự là hậu sinh khả úy, rất tốt. Cố Trường Khanh, La Hầu ta ở ngoại vực chờ ngươi, chờ ngươi dẫn dắt một nhóm Nhân Tộc mới giết đi ra, sau đó lại lập công lao khai thiên lập địa!”
Nói xong, hắn chuyển mắt nhìn về phía Tần Đế và Hoàng Đế, nở nụ cười có thân ý khác, sau đó biến mất.
Phòng trực tiếp của nền tảng Alpha một mảnh sôi trào.
“Đây là đồ đằng thần bí nhất mà Cố Tinh chủ thức tỉnh đúng không?”
“Hắn chính là đại năng giết ra ngoài vũ trụ sớm nhất, thần lực xác thực không thể khinh thường!”
“Vừa rồi hắn nói cái gì, chờ Cố Tinh chủ giết ra ngoại vực, nói như vậy tầm mắt của Nhân Tộc từ trước tới nay đều không giới hạn trong ngũ phương vũ trụ này.”
“Còn tưởng rằng là ngũ phương vũ trụ, mau nhìn bản đồ vũ trụ mới mà nền tảng Alpha công bố đi!”
Sau khi vô số tinh hệ biến mất, vũ trụ này đang thành lập một quy tắc vận chuyển mới, những tinh hệ thất lạc đều được gom lại thành nhóm, trùng trùng điệp điệp mà kéo dài đến bên ngoài trời cao, hợp thành một ngân hà mới.
Trăng treo giữa trời, ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào Lam Tinh.
Nhân Tộc dùng lễ nghĩa cao nhất tiếp đón những cổ tộc sinh linh đường xa mà đến, cũng vì Nhân Tộc bọn họ cử hành lễ tang.
Phần mộ tập thể của những cổ tộc dũng cảm ở ngay tại phụ cận Côn Luân, tất cả những phần mộ hình kim tự tháp ở Lam Tinh đều được sắp xếp theo vị trí của các cổ tộc trong vũ trụ, cúi người nhìn xuống, nghĩa trang khổng lồ này chính là một mô hình thu nhỏ của tinh đồ cũ.
Tam đế đích thân tới, lập bia cho những anh hùng bảo vệ vũ trụ.
Mấy ngày sau, Cố Trường Khanh ở trong sườn núi phía Tây của Lam Tinh mở ra một cấm địa khác, khắc đồ đằng mà các cổ tộc sùng bái lên cột đá, đặt vào trong đó.
Những người may mắn sống sót của các cổ tộc đều ở đây trải qua nghỉ ngơi và hồi phục ngắn ngủi, sau đó đã kiềm chế không được.
Bọn họ cùng nhau tìm tới Tam Đế của Lam Tinh, gửi lời tạm biệt cuối cùng.
“Cố Tinh chủ, Hoàng Đế, Tần Đế, chúng ta phải đi rồi.”
“Lam Tinh là điểm khởi đầu mới của chúng ta, chúng ta cũng phải đi tìm hành tinh thuộc về chúng ta.”
“Mặc dù vũ trụ vô tận, nhưng nói đến cùng ý chí của sinh linh cũng có hạn, huyết mạch cổ tộc càn cần chúng ta tiếp tục truyền thừa.”
“Chúng ta biết, Lam Tinh còn ở đây, vũ trụ sẽ không biến mất, chúng ta vẫn còn có hy vọng lần nữa quật khởi.”
“Đông phương Lam Tinh, vĩnh viễn là đồ đằng của hy vọng trong tim chúng ta!”
Hiện giờ pháp tắc vũ trụ đã hoàn toàn thay đổi, những dải tinh hệ lớn tựa hồ đã biến thành một mảnh hoang vu, chỉ còn lại Lam Tinh và số ít sinh linh còn sống sót.
Nhưng nền tảng Alpha kiểm tra đo lường ra được, lần tai ương này khiến cho không ít những hành tinh trong trạng thái ngủ say chậm rãi thức tỉnh.
Lấy Lam Tinh là điểm cơ sở xác định tọa độ, Cố Trường Khanh đưa vào tay bọn họ danh sách những hành tinh có thể sinh sống và đường bay tới đó.
“Chỉ cần không từ bỏ thì sẽ có hy vọng, chúc các ngươi may mắn.”
Cố Trường Khanh để cho thủ hạ cải tạo lại phi thuyền vũ trụ rồi lái tới tinh không của Lam Tinh, lại tăng thêm lời chúc phúc chân thần thất.
Hoàng Đế cười nói: “Sinh đã là tử, từ làm sao không phải tân sinh, đi tìm ngôi nhà thuộc về các ngươi đi, rồi sẽ có một ngày, Lam Tinh sẽ phát ra lời kêu gọi với các ngươi.”
Tần Đế thở dài một tiếng: “Nói cho cùng, vị trí hiện tại của Lam Tinh vẫn có chút xấu hổ, nơi này vẫn chưa phải trung tâm vũ trụ đâu!”
Những sinh linh cổ tộc khác đều nở nụ cười.
“Nhân Tộc vĩnh viễn kiêu ngạo như vậy!”
“Bất kể vũ trụ luân hồi thế nào, sự thật Lam Tinh là trung tâm vũ trụ đã in dấu thật sâu trong lòng tất cả sinh linh!”
“Đi thôi, sau này còn gặp lại.”
Phi thuyền xuất phát, chúng nó chở vô số sinh linh kỳ vọng vào cuộc sống mới, rời đi Lam Tinh ngày càng xa, cuối cùng hóa thành một điểm sáng, biến mất trong vũ trụ mênh mông.
Mà trong tin tức bọn họ truyền lại, đều không hẹn mà cùng gọi Lam Tinh là “hành tinh mẹ”.
“Gọi hành tinh mẹ, giáp tự số 001 đã xuyên qua tinh vân R, tiến về phía Mục Mã vệ tinh.”
“Gọi hành tinh mẹ, quý tự số 103 đã tới một hoang tinh, hãy đo đạc tọa độ.”
“Gọi hành tinh mẹ, bính tự số 308 quyết định định cư tại tinh vực số hiệu β759, đang thu thập số liệu, xin hãy cho chỉ đạo!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận