Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 61: Thiên Uyên: Địa Ngục Chi Chùy

Cố Trường Khanh mở miệng thăm dò: “Ngươi tới từ cánh cửa ở dưới biển sâu kia?”
Nghe Cố Trường Khanh hỏi, trong giọng nói của sinh vật mặc áo giáp quái thú lộ ra sự say mê đáp: “Không sai, chúng ta tới từ Địa Ngục Tinh, tinh cầu này của các ngươi thật sự rất đẹp!”
“Khoảng hai năm nữa, tộc ta sẽ có một tồn tại cấp mười một Phá Tinh giáng lâm.”
Sinh vật mặc áo giáp quái thú cũng không định giấu giếm, ánh mắt nó nhìn Cố Trường Khanh giống như đang nhìn một miếng thịt tươi ngon đang nằm sẵn trên thớt gỗ.
Cố Trường Khanh nghiền ngẫm cất tiếng: “Vậy à, xem ra ta cần phải tu luyện lên thất giai trong vòng nửa năm tới rồi.”
“Ha ha!”
Sinh vật mặc áo giáp quái thú giống như mèo trêu chuột mà nói: “Ngươi không còn cơ hội đó nữa đâu!”
Vù!
Dứt lời, ánh sáng màu đen trong lòng bàn tay nó bắt đầu khởi động, hóa thành hai thanh thú văn rung chuyển, hơi thở thô bạo xao động xung quanh, tạo thành một binh khí vừa giống như đao vừa giống như một lưỡi dao sắc bén.
“Miếng thịt kia, chuẩn bị nhận lấy cái chết xong chưa?”
Oanh!
Sinh vật mặc áo giáp quái thú cúi đầu nở nụ cười, nhấc lên chiếc đao sắc bén nháy mắt phóng tới gần Cố Trường Khanh, lực lượng của nó rất bá đạo, lộ ra khí tức sát phạt không gì sánh được, lưỡi đao trong tay giáp công từ hai mặt chém về phía cổ của Cố Trường Khanh.
Đinh!
Ánh mắt Cố Trường Khanh lóe kên, trong lúc chỉ mành treo chuông thì đã kịp quét ngang Huyết Mâu trong tay, “đinh” một tiếng, vô cùng mạnh mẽ mà đánh về phía lưỡi đao khủng bố kia.
Sau đó Cố Trường Khanh giống như sấm chớp, thừa dịp đối phương chưa kịp phản ứng, Huyết Mâu giống như một con rắn xảo quyệt mà đâm về phía áo giáp của nó…
Sinh vật mặc áo giáp quái thú quá tự đại mà bất ngờ không kịp đề phòng, cả người bị một kích này của Cố Trường Khanh đánh bay, giống như diều bị đứt dây mà bay ngược ra ngoài hơn trăm mét trên không trung.
“Chỉ có chút bản lĩnh này?”
Ánh mắt Cố Trường Khanh âm trầm, áo giáp quanh thân sáng lên tựa như ánh lửa ngập trời, Song Long sau lưng thét dài một tiếng, sau đó cầm theo Huyết Mâu đuổi giết qua đó.
“Giết!”
Sinh vật áo giáp quái thú ổn định lại cơ thể, ánh sáng đen quanh thân tăng vọt, phóng về phía Cố Trường Khanh đang lao tới.
Ầm ầm!
Hai người ở trên không trung đuổi giết kịch liệt, giống như hai tia chớp ngươi chạy ta đuổi, Huyết Mâu và lưỡi đao liên tiếp giao nhau, áo giáp và áo giáp va chạm, đánh đến nỗi cả khoảng trời lóe lên hàng loạt tia chớp, tiếng nổ đinh tai nhức óc ầm ầm vang vọng tứ phương.
“Đây là chiến đấu ở cấp bậc gì vậy? Thậm chí ngay cả bóng dáng của bọn họ ta đều không nhìn thấy!”
“Oh shit, nếu để chúng ta lên đánh thì chỉ sợ là sớm bị giết trong vòng mấy giây rồi!”
“Cố lão đại của Long Quốc thật mạnh!”
Siêu văn nhân ở xung quanh đang xem cuộc chiến nhìn thấy hai tia sáng lóe lên trên trời cao hơn ngàn vạn mét, cùng với dư âm của năng lượng khi bọn họ va chạm lan đến khắp bốn phía chân trời, ai cũng cảm thấy rung động không thôi.
“Không hổ là Cố đại lão, một thân thực lực thế này đúng là khiến cho người ta theo không kịp!”
Dù là James Kohler cũng không thể nhìn rõ bóng dáng bọn họ chiến đấu.
Tốc độ này thật sự quá nhanh, chỉ có thể nhìn ra ánh đao và tia máu bắn ra, giống như đang lật úp cả một mảng trời.
Nếu như chiến đấu trên mặt đất, vậy thì không biết phạm vi bao nhiêu km xung quanh đều bị bọn họ đánh sập.
. . .
Chiến đấu trên bầu trời càng lúc càng trở nên gay cấn, chỉ ngắn ngủi chưa đến vài phút mà bọn họ đã va chạm nhau hơn một nghìn lần.
Ánh đao và tàn ảnh do Huyết Mâu chém ra, mỗi lần rơi xuống đất đều tạo thành một khoảnh khắc hủy thiên diệt địa.
Làn sóng năng lượng không có quy tắc mà tàn phá bừa bãi, giống như hạt mưa rơi từ trên cao xuống.
Oanh!
Cố Trường Khanh đột nhiên tung ra sát chiêu, hàng loạt lực lượng bên trong áo giáp được thúc giục đến mức cực hạn, hai con rồng dữ tợn phía sau phá không lao ra, hung ác mà cắn lấy lưỡi đao của sinh vật có áo giáp quái thú đang cầm trong tay.
“Cút!”
Sinh vật kia phẫn nộ rống lên một tiếng, điên cuồng thúc giục lực lượng trong cơ thể, muốn mạnh mẽ thoát khỏi hai con Hắc Long này.
Oanh!
Nhưng ngay lúc này, bóng dáng cuồng bạo của Cố Trường Khanh đã xuất hiện ngay trước mắt, trong tay cầm theo Huyết Mâu tản ra sấm sét mà lao tới, trong tích tắc đã giết tới gần chỗ nó, tung ra một chiêu hủy thiên diệt địa.
“Huyết Ngục Độn Không Kích!”
Trấn sát!
Trong mắt Cố Trường Khanh là ánh sáng khiếp người, trạng thái điên cuồng đạt tới đỉnh điểm, Huyết Mâu mang theo khí thế giống như lôi đình vạn quân vô cùng hung mãnh, “đinh” một tiếng đâm vào trên ngực của sinh vật mặc áo giáp quái thú.
Răng rắc!
Một đòn này của Cố Trường Khanh mạnh không gì sánh nổi, cứ thế nghiền áp xuống, làm nổ một mảng lớn áo giáp tại phần ngực của sinh vật kia, giống như một viên đạn pháo nổ tung trong không trung.
“Ngươi nên chết được rồi!”
Thanh âm giống như tiếng chuông tang đến từ địa ngục của Cố Trường Khanh vang lên, không để cho nó cơ hội thở dốc, các loại ánh sáng bên ngoài áo giáp của hắn đã đồng loạt nở rộ, lao xuống với khí thế không thể ngăn cản.
Huyết Mâu trong tay xuyên qua khoảng không, bốn siêu văn Hắc Long, Kỳ Lân, Minh Thần và Tu La giao hòa lẫn nhau, hóa thành sấm chớp bốn màu, mang theo lực lượng trùng kích vô cùng mạnh mẽ bá đạo mà lao tới, đuổi giết sinh vật mặc áo giáp quái thú đang rơi xuống trên mặt đất.
Cùng lúc đó, song long sau lưng thét dài, giống như một tia chớp phá không, nó mở ra cái mồm như bồn máu lớn, tốc độ cực kỳ nhanh, “bang bang” hai tiếng, lần lượt cắn vào hai bên vai của sinh vật áo giáp quái thú, cố định nó không cách nào thoát khỏi.
“Rống! Tên quái vật nhà ngươi, hôm nay nếu không diệt trừ ngươi, ngày sau ắt đem tới hậu hoạ khôn cùng!”
Quái vật đang thê thảm bị song long cắn lấy bản vai, nó nhìn một kích này của Cố Trường Khanh đang lao tới, khó có thể tin được rằng chỉ là một tên tứ giai đỉnh phong mà cũng có thể đẩy một kẻ đang ở bát giai như nó tới tuyệt cảnh.
Hai mắt lộ ra bên ngoài mũ giáp của nó đỏ sậm, đột nhiên rống lên một tiếng: “Thiên Uyên: Địa Ngục Chi Chùy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận