Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 79: Ma Minh Phản Kích (3)

“Dừng tay!”
Thấy Lam Manh Manh sắp bị bóp chết, Bạch Tinh không quản được nhiều như vậy, đột nhiên lao ra, áo giáp Bất Tử Điểu trên người trong nháy mắt biến thành áo giáp Cửu Long, Long văn có chín màu sắc khác nhau tung hoành, áo giáp Rồng dữ tợn uy nghiêm tỏa ra khí thế ngập trời, cầm Long Mâu đánh thẳng về phía Thao Thiết.
Hửm?
Lúc Thao Thiết phản ứng lại thì cây Long Mâu đã đâm thẳng tới phía sau mình.
Ngay khoảnh khắc đó anh ta bẻ gãy cổ Lam Manh Manh kêu “răng rắc” một tiếng, sau đó quát lớn: “Thao Thiết Bá Thể!”
Oanh!
Một hư ảnh bá thể đột nhiên xuất hiện từ trong cơ thể anh ta.
Cùng lúc đó, cây Long Mâu giống như có thể đâm thủng mọi thứ đã mạnh mẽ đâm vào Thao Thiết Bá Thể.
Tiếng nổ vang lên, Thao Thiết Bá Thể bị đâm nát.
Cả người Tháo Thiết bay thẳng lên không trung mấy trăm mét.
“Khốn kiếp, dám giết muội muội ta, ngươi đáng chết!”
Nhìn thấy Lam Manh Manh đã không còn hơi thở, Bạch Tinh lửa giận ngập trời, “Huyết Long Táng Thiên!”
Ầm!
Gã nâng tay lên, hào quang huyết sắc trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, giống như mở ra cánh cửa đến Long giới, một con Huyết Long dài mấy trăm mét xuất hiện, uy áp tràn ngập bầu trời, khí thế to lớn, nó há mồm gầm lên một tiếng rồi xông về phía Thao Thiết.
Oanh!
Thao Thiết vừa ổn định lại cơ thể, nhìn thấy con Huyết Long mang theo lực lượng kinh khủng đang đánh về phía mình thì cả giận quát: “Các ngươi mới đáng chết!”
Ầm ầm!
Trong mắt Thao Thiết bắn ra huyết quang, há miệng phát ra tiếng gầm chấn động trời đất, tế ra Thao Thiết chiến kích, sau đó thi triển nhân kích hợp nhất, hóa thành một con Thao Thiết lớn mấy trăm trượng nghênh đón.
Ngay sau đó, Thao Thiết và Huyết Long đụng vào nhau, làm nổ tung không trung phạm vi ngàn mét xung quanh.
Vút!
Thao Thiết mang theo chiến kích từ bên trong tiếng nổ mạnh lao ra, vẫn vô cùng mạnh mẽ cuồng bạo, lao thẳng về phía Bạch Tinh.
“Ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”
Bạch Tinh sát ý vô biên thét dài một tiếng, áo giáp Cửu Long bạo phát ánh sáng chói lọi, chín con rồng khác nhau xen kẽ, không chút do dự mà lao ra nghênh đón.
Ầm ầm!
Hai người ở trên không trung chém giết kịch liệt, mỗi một kích đánh ra đều có thể phá hủy cả một thành phố.
“Chết cho ta!”
“Thái Cực Xạ Tuyến!”
Lâm Thần bỗng nhiên xông tới, ánh sáng trong lòng bàn tay bắt đầu khởi động, huyễn hóa ra Thái Cực Đồ, xông về phía Chu Tước.
Phanh!
Chu Tước đang quan chiến hoàn toàn không nghĩ tới trong bóng tối vẫn còn người ẩn nấp, cô bị Thái Cực Đồ mạnh mẽ đánh trúng, trong sự kinh ngạc mà bị đánh cho bay thẳng xuống đất, nổ ra một cái hố sâu thật lớn.
Bên trong hố sâu, cô vùng vẫy muốn đứng lên, nhưng làm thế nào cũng không đứng dậy được.
Không hề phòng bị mà gặp phải sát chiêu của áo giáp Đế Hoàng đánh trúng, cho dù là Bạch Tinh cũng sẽ bị trọng thương.
Bên ngoài áo giáp xuất hiện những vết nứt dày đặc, giống như lúc nào cũng có thể vỡ ra.
“Không ngờ tới phải không?”
Lâm Thần phi thân hạ xuống, mạnh mẽ dẫm lên người Chu Tước một cước.
Dưới một cước này của cậu ta, áo giáp của cô rốt cuộc cũng không chịu nổi mà bị tán đi.
Phốc!
Mặt nạ của Chu Tước cũng bị dập nát, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Khuôn mặt lộ ra lại là một khuôn mặt tái nhợt không có một giọt máu, vô cùng xinh đẹp tinh xảo.
Viên tinh hạch bát giai mà Cố Trường Khanh lấy được đã đưa cho cô luyện hóa.
“Nếu không đánh lén bất ngờ, đối phó với ngươi vẫn cần phải tốn chút thời gian, chịu chết đi!”
Thanh âm dữ tợn vang lên dưới mũ giáp của Lâm Thần, anh ta tế ra Cực Quang Chi Kiếm, không hề thương hại chút nào mà đâm thẳng về phía trái tim của cô.
Vù!
Nhưng đúng lúc này, một làn khí đen âm trầm đột nhiên cuốn tới phía sau Lâm Thần, ngưng tụ thành bốn cái hắc mâu, cực kỳ đột ngột mà đâm thẳng tới lưng hắn.
Phanh!
Lực lượng vô cùng kinh khủng, Lâm Thần bị đánh lén, áo giáp sau lưng đã xuất hiện vết nứt, cả người giống như một viên đạn pháo bay thẳng ra xa.
“Tìm chết!”
Phổ Cách Kinh Tư vẫn ở một bên xem cuộc chiến thấy thế, trong lòng bàn tay hiện lên Thái Dương Thần Chùy, phóng xuyên qua luồng sương mù đen hình người kia.
“Đừng làm càn.”
Cùng lúc đó, Lâm Thần ổn định lại thân thể, trực tiếp mở ra nửa trạng thái cuối cùng của áo giáp Đế Hoàng, nâng tay hiện lên một vòng xoáy Ngũ Hành Đế Hoàng, thanh thế to lớn mà đánh về phía làn sương màu đen hình người kia.
“Đi thôi! Đợi lão bản xuất quan lại tới giết chết bọn chúng.”
Làn sương đen hình người cuốn lấy Chu Tước đang nằm trên đất, một giọng nói khàn khàn vang lên, sau đó hóa thành một làn sương đen rồi lẩn mất.
“Được!”
Bên trên tòa nhà đổ nát, Tiểu Đoàn Đoàn không biết xuất hiện từ lúc nào đã giết chết đám người Khuê Sơn, khiêng Triệu Phong lên rồi cùng nhau rời khỏi.
“Ta không đi được, các người đi trước đi.”
Thao Thiết đang phải đối mặt chính là một kẻ có siêu văn Bất Tử Điểu và Cửu Long Kéo Quan, hiện tại áo giáp đã bị nổ ra nhiều vết nứt, căn bản không thoát ra được.
Vù!
Một làn sương đen không biết từ đâu xuất hiện, trong nháy mắt đã cuốn lấy Thao Thiết, sau đó đột nhiên tiêu tán.
Ngay sau đó, Thao Thiết đã xuất hiện ngay bên cạnh làn sương đen hình người, hơn nữa bọn họ cũng đã đi xa.
“Giết! Hôm nay ta phải giết sạch bọn chúng!”
Cái chết của muội muội khiến cho Bạch Tinh hoàn toàn mất đi lý trí, lực lượng Cửu Long đang rít gào, đuổi giết về phía bọn họ đang chạy trốn.
“Được, bằng bất cứ giá nào.”
Lâm Thần đáp ứng một tiếng rồi sau đó cũng đuổi theo.
“Hai vị huynh đệ lý trí một chút, đừng đuổi theo nữa. Khu vực Huyết Tam Giác vừa xuất hiện một toà di tích cổ lớn, có vẻ như còn có khoa học công nghệ ngoài hành tinh, trước tiên chúng ta hãy đi tìm cơ duyên đã.”
Phổ Cách Đản Tư thấy thế thì hét lớn với bọn họ.
Di tích cổ có khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh?
Nghe vậy, bọn họ đồng loạt khựng lại, ngay cả Bạch Tinh vừa mới mất đi muội muội cũng trở nên tỉnh táo trong nháy mắt, không phát cuồng lên nữa.
Gã vội hỏi: “Ngươi chắc chắn?”
“Thiên chân vạn xác, vệ tinh của chúng ta đã chụp được, nó vừa xuất hiện cách đây không lâu, các ngươi không đi thì ta đi trước đây.”
Nói xong gã ta xoay người bay lên, trực tiếp đi về hướng đại dương nơi xa.
Vừa rồi sở dĩ gã không ra tay là bởi vì đang cùng Phổ Cách Kinh Tư giải thích tình huống.
Ai đến trước sẽ được trước.
Trong lòng gã, bất cứ thứ gì cũng không quan trọng bằng tòa di tích đó.
Người có thể để giết sau, nhưng bảo vật như khoa học kỹ thuật ngoài hành tinh, nếu tới quá muộn thì sẽ không còn nữa.
Lâm Thần không nói hai lời cũng vội bám theo.
Bạch Tinh nhặt xác cho muội muội xong, cũng nhanh chóng đuổi kịp.
. . .
Cùng lúc đó, bên trong căn cứ Ma Minh.
Ầm ầm!
Đột nhiên, luồng ánh sáng có chín màu sắc khác nhau từ bên trong biệt thự trung tâm bắn ra, xuyên qua tầng khí quyển rồi phóng thẳng ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận