Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 80: Dao Động Tô Ấu Vi, Một Lần Nữa Lựa Chọn Phản Bội

Kinh đô, bên trong một con ngõ nhỏ không người.
“Ngươi là ai?”
Tô Ấu Vi nhìn người đối diện một thân áo choàng màu đen, trên mặt mang theo mặt nạ.
Cô ta vừa ở bên ngoài mua một ít đồ trở về, bỗng nhiên bị người mặc áo choàng màu đen đưa tới nơi này.
“Ta đến từ nơi nào, ta là ai, ngươi đều không cần biết.”
Thanh âm trầm thấp truyền ra dưới lớp mặt nạ của người mặc áo choàng đen.
Tô Ấu Vi cao giọng chất vấn: “Vậy ngươi mang ta tới đây làm gì?”
Người áo choàng đen nói: “Ta tính cho ngươi một quẻ, rất nhanh thôi, ngươi sẽ phải chết.”
“Nói bậy!”
Tô Ấu Vi cả giận quát một tiếng, sau đó xách túi xoay người muốn rời đi.
“Ngươi thực sự cho rằng Lâm Thần có thể giết chết dị loại như Cố Trường Khanh?”
Người mặc áo choàng đen ý vị thâm trường nhìn cô.
Nghe thế, bước chân của Tô Ấu Vi khựng lại, quay người nhìn chằm chằm đối phương: “Ngươi có ý gì?”
“Trước mắt muốn giết hắn, dùng võ lực là tuyệt đối không được, ta có thể giúp ngươi giết kẻ này, điều kiện duy nhất chính là đưa siêu văn trên người của ngươi cho ta.”
Giọng nói trầm thấp khàn khàn của người áo choàng đen nghe không ra là nam hay nữ.
Tô Ấu Vi kinh ngạc, “Ngươi có thể lấy siêu văn của ta?”
Người mặc áo choàng đen sâu kín nói: “Có thể, nhưng ngươi phải tự nguyện, sau khi lấy đi siêu văn của ngươi thì có có thể bảo đảm tính mạng ngươi không sao, thậm chí, đổi lại ta sẽ cho ngươi một cái siêu văn mới.”
“Chắc chắn không lừa ta? Lâm Thần bọn họ thật sự không giết được Cố Trường Khanh?” Tô Ấu Vi hơi động tâm.
Cô ta là loại đàn bà giỏi thay đổi, bấy lâu nay lựa chọn ở bên cạnh Lâm Thần chẳng qua chỉ là vì coi trọng tiềm lực của cậu ta.
Nhưng nếu như có thể bấu vào một vị lợi hại hơn, cô ta chắc chắn sẽ không hề do dự mà từ bỏ Lâm Thần.
Bằng không thì trước đó cũng sẽ không đổi đi ăn máng khác ngay lúc Cố Trường Khanh vừa bán tập đoàn Hằng Vũ đi.
Sở dĩ Tô Ấu Vi muốn tiêu diệt Cố Trường Khanh như vậy, một là bởi vì cô biết mình không thể đi theo Cố Trường Khanh được nữa, đã vậy thì chi bằng tiêu diệt hắn, tìm kiếm thế lực khác mạnh mẽ hơn để ‘đầu quân’, làm lại từ đầu; Thứ hai, cô ta vẫn luôn ghi hận chuyện Cố Trường Khanh không nói cho cô ta biết trước tin tức tận thế sẽ ập đến.
Hại cô ta phải từ chức, mất đi tiền đồ tốt đẹp.
Người mặc áo choàng đen khinh thường nói: “Với tên phế vật mà ta chỉ cần nâng tay là có thể giết chết như ngươi, ta còn cần phải tốn thời gian lừa ngươi chắc?”
“Siêu văn của ta có thể cho ngươi, điều kiện tiên quyết là phải giết Cố Trường Khanh trước.” Tô Ấu Vi ngẫm nghĩ chốc lát, cuối cùng dứt khoát đưa ra điều kiện của mình.
“Ha ha, không thành vấn đề.”
Tiếng cười khàn khàn truyền ra từ dưới mặt nạ của người mặc áo choàng đen, sau đó một ấn ký thần bí màu đỏ đậm vọt về phía Tô Ấu Vi trong nháy mắt.
“Đây là…”
Tô Ấu Vi nhìn ấn ký đang lơ lửng trước người, lớn bằng khoảng bàn tay trẻ con, hình dạng quái dị, giống như một loại rắn nhỏ nào đó kết hợp mà thành.
Người áo choàng đen cúi đầu cười nói: “Đây là cái gì ngươi không cần biết, chỉ cần cầm nó đặt lên người Cố Nghiên Nghiên, Cố Trường Khanh chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.”
“Vì sao? Cố Nghiên Nghiên và Cố Trường Khanh có quan hệ gì?”
Trong đầu Tô Ấu Vi ngập tràn nghi vấn.
Người áo choàng đen nhỏ giọng tiết lộ: “Nó là con gái của Cố Trường Khanh, chỉ cần ngươi để ấn ký này lên người Cố Nghiên Nghiên, nó sẽ tiến vào cơ thể con bé ngủ đông, đợi đến khi cha con bọn họ tới gần nhau trong vòng hai mét, ấn ký này sẽ bộc phát ra ánh sáng hủy diệt linh hồn của Cố Trường Khanh, cho dù hắn có dùng áo giáp siêu văn phủ kín cơ thể cũng không thể ngăn được.”
“Con gái của Cố Trường Khanh?”
Tô Ấu Vi kinh ngạc đến ngây người, “Sao ta lại không biết Cố Trường Khanh và Lâm Nguyệt Dao từng ở bên nhau?”
Từ lúc mười chín tuổi cô ta đã trở thành thư ký riêng của Cố Trường Khanh, vậy mà không có chút ấn tượng nào về chuyện này.
“Những chuyện đó ngươi không cần phải quan tâm, chỉ cần để ấn ký này dung nhập vào trong cơ thể của Cố Nghiên Nghiên, nhớ kỹ, chỉ có ở gần huyết mạch thân thiết nhất thì nó mới có thể bộc phát ra từ trong cơ thể người mà nó ngủ đông.”
“Được! Nhưng ta vẫn chưa rõ, vì sao ngươi muốn giết hắn?” Tô Ấu Vi hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
“Ta cần siêu văn trên người hắn.”
“Không phải chỉ có tự nguyện mới có thể lấy được sao? Hắn chết rồi ngươi làm sao lấy được?”
“Trên lý thuyết thì là như thế, nhưng mà… siêu văn trên người hắn, đáng để ta không tiếc trả một cái giá lớn.”
“Vậy à, thôi được rồi, nếu như không có chuyện gì khác cần nói, vậy ta quay về đây.”
“Đi đi, cứ yên tâm, đi theo ta, ngươi sẽ có tiền đồ vô lượng.”
“Chỉ mong được như lời người nói!”
Tô Ấu Vi thu hồi Trấn Hồn Ấn, sau đó xoay người rời đi.
“Tộc Siêu Vu của ta bị lưu đày lâu như thế, cuối cùng cũng quay về Tổ Tinh rồi.”
Sau khi bóng dáng Tô Ấu Vi khuất khỏi tầm mắt, người áo choàng đen mới thầm lẩm bẩm một câu, sau đó thân hình chợt lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận