Thức Tỉnh Hình Xăm

Chương 93: Quan Điểm Của Cao Tầng Long Quốc (2)

“Cho ta một tách trà đi.”
Cố Trường Khanh tựa vào ghế, ánh mắt vẫn dừng lại trên thành phố trong màn hình chiếu, tựa như muốn tìm ra nhược điểm nào đó.
“Được.”
Hiên Viên Vương Thụy lập tức đi pha trà cho hắn, một lát sau liền bưng một tách trà tới.
Cố Trường Khanh bưng trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm, “Các ngươi quyết tâm muốn đánh rồi đúng không?”
“Đúng!”
Hiên Viên Vương Thụy và Hoàng Mạnh Quốc kiên định gật đầu.
Cố Trường Khanh nói: “Được, vậy thì đánh! Thành viên tổ Long Vương sau khi lên đến thất giai thì siêu văn có tiến hóa không?”
Hiên Viên Vương Thụy đáp: “Chỉ có số ít tiến hóa, không phải là toàn bộ các thành viên.”
“Vậy thì đáng tiếc!”
Cố Trường Khanh tiếc nuối lắc đầu, siêu văn mà hắn hấp thu có thể qua tay hắn mà tiến hóa, nhưng chỉ có đánh chết người đó thì mới có thể thu lấy, cho nên tạm thời hắn không có biện pháp giúp bọn họ mau chóng tiến bộ.
“Chỉ có hai mươi người thành công tiến hóa.” Hoàng Mạnh Quốc cười khổ, đoạn hỏi: “Đúng rồi Cố tiên sinh, tới khi nào thì chúng ta mới hành động? Với lại, ngươi có hiểu biết gì về thành phố khoa học kỹ thuật này không?”
“Hai ngày sau đi, trước cứ tập trung gấu trúc lại đã, không cần qua đó nhanh như vậy.”
Cố Trường Khanh đứng dậy nói: “Nếu các ngươi đều đã quyết định tấn công, vậy ta về chuẩn bị trước.”
“Được, chúng ta tiễn ngươi.”
Hai người họ gật đầu, một đường tiễn Cố Trường Khanh ra khỏi đại sảnh của chính phủ.
Cho đến khi thấy bóng lưng hắn biến mất ở trong tầm mắt thì mới quay về.
. . .
Cố Trường Khanh rời khỏi đại sảnh Chính phủ, đi thẳng tới tập đoàn Bạch Long.
Khi hắn tới nơi thì chiến đấu đã kết thúc.
Nhóm người Thao Thiết đều đang chờ bên ngoài tòa nhà.
“Lão đại, chiến đấu đã xong, hiện tại tất cả những siêu văn nhân của Bạch Tinh đều đã bị giải quyết, nữ nhân này là tổng giám đốc ở đây, xử lý thế nào?”
Thấy Cố Trường Khanh tới, Thao Thiết áp giải Liễu Tuyết Hàn tiến lên.
“Cố lão bản, ta cố ý nâng cao giá của lương thực đều là do bọn Bạch Tinh ép ta! Ta chỉ là một người làm công ăn lương, không liên quan đến ta!”
Liễu Tuyết Hàn thấy thế thì vội vàng giải thích.
“Đừng nghe cô ta nói láo, cô ta lòng dạ hiểm độc hơn bất cứ ai.”
Đúng lúc này, thư ký của Liễu Tuyết Hàn bước nhanh tới: “Chào Cố lão bản, ta là thư ký của cô ta, cô ta lòng dạ hiểm độc thế nào ta hiểu quá rõ rồi.”
“Đồ kỹ nữ, câm miệng cho ta!”
Thấy cô ta nói thế, Liễu Tuyết Hàn bị dọa đến mặt trắng bệch, lớn tiếng quát.
Cố Trường Khanh quét mắt nhìn cô ta một cái, nhàn nhạt mở miệng: “Giết đi.”
Phốc!
Không đợi cô ta cầu xin tha thứ, Thao Thiết đã nâng tay bóp vỡ đầu cô ta.
Tiện tay ném thi thể sang một bên, đợi lát nữa tự nhiên sẽ có người nhặt xác.
Cố Trường Khanh nhìn về phía cô gái trước mặt, lạnh nhạt hỏi: “Ngươi tên gì? Có hiểu biết thế nào về tập đoàn Bạch Long?”
Cô ta vội đáp: “Bẩm lão bản, ta tên Trương Nhã, tất cả những ngõ ngách trong tập đoàn Bạch Long này ta đều biết, nếu như ngài xem trọng ta, ta nguyện quản lý tập đoàn Bạch Long thay ngài.”
Cô ta chính là fan si mê Cố Trường Khanh, hiện tại được tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy khiến cô ta vô cùng căng thẳng.
Cố Trường Khanh gật đầu, “Chuẩn bị kết nối với Ngô Duệ, về sau có chuyện gì thì cứ tìm ông ấy.”
Trương Nhã nghe vậy thì mừng rỡ trong lòng, cúi đầu cung kính nói: “Cảm ơn Cố lão bản đã cho ta cơ hội này, ta nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng.”
“Giao cho ngươi, vật tư của tập đoàn có thể bán ra, ta sẽ nói với bên chính phủ một tiếng.”
Nói xong, Cố Trường Khanh dẫn mọi người rời đi.
“Lão bản đi thong thả.”
Trương Nhã nhìn hình bóng bọn họ nhỏ dần rồi biến mất ở phía chân trời, sau đó mạnh mẽ nhảy lên đá mấy cái vào thi thể Liễu Tuyết Hàn ở trên mặt đất, đạp xong mới quay về tập đoàn xử lý mọi việc.
Hơn mười phút sau, Cố Trường Khanh dẫn theo Thao Thiết và Tiểu Đoàn Đoàn trở lại bên ngoài cửa lớn của biệt thự.
“Lão đại… cái kia, ta muốn…”
Vừa đáp xuống dưới, Thao Thiết đã muốn nói lại thôi.
“Cho ngươi, ấp a ấp úng còn ra thể thống gì nữa không.”
Cố Trường Khanh cười mắng, một luồng ánh sáng ở mi tâm bắt đầu khởi động, sau đó siêu văn Cửu Long Kéo Quan đã tiến hóa một lượt bay ra, lập tức tiến vào mi tâm của Thao Thiết.
Siêu văn Cửu Long Kéo Quan tuy mạnh, nhưng Cố Trường Khanh không có hứng thú.
Hơn nữa Thao Thiết còn là trợ thủ đắc lực của hắn.
Lúc đó khi chiến đấu một trận với Bạch Tinh, biết rõ mình không thể chạy được, vậy mà Thao Thiết cũng không hề cầu xin mà còn muốn thiêu đốt siêu văn, muốn cá chết lưới rách với bọn họ.
Một thủ hạ như vậy, há có thể bạc đãi.
Cố Trường Khanh bạc tình với người ngoài, nhưng lại cực kỳ bao che cho người của mình.
Vù!
Siêu văn vừa tiến vào trong mi tâm của Thao Thiết, tinh thần anh ta nhất thời chấn động cực lớn, một luồng tinh thần lực không gì sánh kịp dâng lên, trong cơ thể cũng có một luồng lực lượng khổng lồ đang vận chuyển khắp toàn thân.
Cùng lúc đó, trên ngực phía dưới lớp quần áo cũng hiện lên một cái siêu văn Cửu Long Kéo Quan.
“Không hổ là siêu văn cường đại, thật mạnh.”
Thao Thiết dung hợp xong siêu văn, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, cảm kích nói với Cố Trường Khanh: “Tạ ơn lão đại đã thành toàn, thật sự là quá mạnh!”
Cố Trường Khanh vỗ vỗ bả vai anh ta, cười nhạt nói: “Thành phố thần bí kia sắp mở ra rồi, tới lúc đó ngươi sẽ có cơ hội thể hiện thực lực của siêu văn này.”
Thao Thiết hào hứng đáp: “Vâng, ta nhất định không để cho lão đại thất vọng.”
“Siêu văn Thao Thiết của ngươi cũng không tồi, đừng vì Cửu Long Kéo Quan mà xem nhẹ rồi không tu luyện nó.”
Cố Trường Khanh dặn dò một câu rồi đi vào biệt thự.
Triệu Phong vẫn đang hôn mê, nằm trên ghế sô pha ở đại sảnh.
Ngô Duệ, Vương Dung và Chu Tước thì đang ở nhà ăn ăn cơm trưa.
“Oa, trở lại vừa đúng lúc thật.”
Tiểu Đoàn Đoàn thấy thế thì tươi cười, nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Vương Dung.
Cố Trường Khanh nói với Thao Thiết: “Ngươi cũng đi ăn trước đi.”
“Vâng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận