Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 150 - Cua hấp cam 7




Không chỉ có vậy, Kỷ Tử Hoài đã thử qua rất nhiều cua hấp cam, nhưng mà cho tới nay chưa từng nếm thử món cua hấp cam nào tươi mới như vậy, hương vị thuần túy và thơm ngon trong miệng, môi với răng lưu hương, thay đổi cái nhìn của anh ấy về cua hấp cam. Trước đó anh ấy ăn cua hấp cam, vị ngọt và vị mặn bên trong đánh nhau. Mà món cua hấp cam này giữa mặn còn mang theo vị ngọt nhẹ, hai loại hương vị vô cùng mạnh mẽ một chút cũng không đột ngột, trái lại còn bổ sung cho nhau, hòa quyện vào nhau.
Thưc ra vị mặn và vị ngọt cũng phải phải không có cách dung hòa, ở một trình độ nhất định. Lúc làm thịt kho tàu, hai bên có thể đạt được thành tựu.
Chẳng hạn như lúc ăn dâu tây, nếu cho thêm một chút muối, ăn sẽ càng thêm ngọt. Lúc làm thịt kho tàu, cho thêm một chút đường, ăn sẽ càng thêm tươi ngon.
Một lúc sau, Kỷ Tử Hoài nhìn vào vỏ cam trống không, mới nhận ra rằng mình đã ăn hết món cua hấp cam vốn không ưa thích.
Vốn dĩ không thích vị mặn ngọt, anh ấy cảm giác thậm chí mình có thể ăn thêm một phần cua hấp cam nữa.
Sau khi suy nghĩ anh ấy đi vào nhà bếp tìm Bạch Nhất Năc, muốn nói lại thôi rồi lại nói: “........Tôi muốn ăn thêm một phần cua hấp cam, có thể chứ?”
Nhưng mà Bạch Nhất Nặc xua tay nói: “Đã không còn, tôi chỉ làm có hai phần, còn thừa một phần tôi đã ăn xong rồi.”
Bạch Nhất Nặc nhìn Kỷ Tử Hoài đang uể oải, suy tư một hồi: “Nếu anh nói vẫn muốn ăn, ngày mai tôi có thể làm thêm một ít, vừa hay có thể phục vụ một món ăn mới.”
Kỷ Tử Hoài nghe xong lời cô nói, hai mắt sáng lên, vui vẻ đồng ý.
Nhưng mà ban ngày nghĩ gì, ban đêm mơ thấy cái đó, buổi tối anh ấy luôn ngủ mà không nằm mơ vậy mà mơ thấy cua hấp cam. Khi thức dậy vào sớm mai, anh ấy nhớ lại giấc mộng của mình, cả người đều ngơ ngác.
Sao trước kia anh ấy không phát hiện thì ra mình là đồ tham ăn?
…………………………
Triệu Tư Kỳ luôn tự nhận mình là một fan cuồng của Tiệm cơm Bạch Ký, mỗi ngày đều tới Tiệm cơm Bạch Ký tích điểm. Mặc dù từ nhà của cô ấy đến tiệm cơm Bạch Ký có hơi xa, không gần chợ đen như trường học, nhưng cuối tuần không phải đi học, cô ấy cũng sẽ bắt xe tới Tiệm cơm bạch Ký ăn cơm.
Hôm nay, sau khi tan học Triệu Tư Kỳ lại đến tiệm cơm Bạch Ký, nhìn thực đơn trên tường như thường lệ, khi nhìn rõ dòng chữ trên thực đơn, ánh mắt cô ấy dừng lại một chút, dừng ở nơi nào đó.
Vậy mà Tiệm cơm Bạch Ký lại phục vụ món mới!!
Tốt quá rồi, mặc dù cô ấy chưa có ăn chán món thịt viên mới nhất, dù sao thì mỗi món ăn trong Tiệm cơm Bạch Ký cô đều ăn không thấy chán, bao gồm cả cơm rang thịt bò mà cô ấy ăn không biết bao nhiêu lần, nhưng mà ai sẽ ngại ăn nhiều món mới chứ?
Hải vương là phải có tính bác ái đó.
“Cua hấp cam?” Triệu tư Kỳ nhìn dòng chữ trên tường, không nhịn được mà lẩm bẩm một mình: “Cái tên này lạ thật.”
Triệu Tư Kỳ có chút nghĩ không thông, vốn dĩ không muốn thử món ăn mới có cái tên kỳ lạ này, nhưng mà nghĩ kỹ lại, cô ấy đã ăn hết các món trong Tiệm cơm Bạch Ký, chưa từng thấy một món nào khó ăn cả. Cho dù món cua hấp cam này không ngon, chắc cũng sẽ không khó ăn đâu.
“Cua hấp cam có thể đóng gói mang đi không?” Triệu Tư Kỳ hỏi: “Thời gian nghỉ ngơi trước khi tiết tự học buổi tối bắt đầu rất ngắn, em muốn mang đến lớp ăn.”
Bạch Nhất Nặc gật đầu: “Có thể đóng gói, nhưng mà lúc cầm em phải cẩn thận một chút, cố gắng đừng làm đổ đồ bên trong.”
Tràn ra ngoài? Triệu Tư Kỳ có chút không rõ nguyên nhân, sau khi suy nghĩ lại đã hiểu ra …… cua hấp cam chắc hẳn là nước cam.
Trước mắt cô ấy sáng ngời, cái gì ở Tiệm cơm Bạch Ký cũng tốt, đúng là rất thiếu đồ uống, chỉ có mỗi nước ô mai. Hơn nữa bây giờ thời tiết đang chuyển lạnh, cũng không bán nước ô mai. Nước cam tốt đó, Triệu Tư Kỳ thích uống nước cam.
Chỉ là giá cả của cốc nước cam này thật sự khá chát, trực tiếp vượt qua gà sốt tiêu, trở thành món ăn đắt nhất ở Tiệm cơm Bạch Ký. Nhưng nghĩ lại, bây giờ một cốc trà sữa cũng siêu đắt, nếu nói nước cam ở Tiệm cơm Bạch Ký uống ngon, trọng lượng nhiều, đắt như vậy………cũng không phải không thể chấp nhận.
Xuất phát từ lòng tin đối với Bạch Nhất Nặc, mặc dù chưa từng ăn cua hấp cam, nhưng mà cô ấy đã sảng khoái mua ba phần cua hấp cam, chuẩn bị cho mình hai phần, phần còn lại cho Ngô Văn Văn ngồi cùng bàn không thể tới ăn.
Ngay lúc cõi lòng của Triệu Tư Kỳ ngập tràn sự mong đợi mà nghĩ rằng có thể chờ một cốc nước cam, Bạch Nhất Nặc đưa cho cô ấy ba hộp đóng gói, lại nhắc nhở một lần nữa: “Cẩn thận đừng làm đổ.”
Triệu Tư Kỳ nhìn quả cam to bự trong hộp đóng gói: “???”
Triệu Tư Kỳ nhớ tới một câu chuyện cười. Có người vì sự tươi ngon và độ chín của thịt bò, nên từ sáng sớm đã bắt đầu đuổi theo bò gặm nhấm.
Bà chủ, chị tồi quá, chị vì nước cam tươi mới, muốn em phải tự mình cầm quả cam nhấp nháp sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận